Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

MÙI VỊ CỦA CHIẾC NỒI TỪ TRÊN TRỜI RƠI XUỐNG

La Vân Hi còn đang đóng phim, Bạch Lộc nhiều hơn một ngày nghỉ cũng không nỡ buông tha, vội vàng chạy tới khách sạn của đoàn làm phim La Vân Hi thăm ban.

Lúc Bạch Lộc dựa theo số phòng La Vân Hi gửi cho mình tìm tới đã là rạng sáng. La Vân Hi nhắn tin cho cô nói đang trên đường trở về, sẽ sớm đến đó. Bạch Lộc cũng lười lăn qua lăn lại, tựa vào cửa phòng chờ anh.

La Vân Hi kéo lê thân thể mệt mỏi sau một ngày quay phim trở về, vòng qua hành lang thật dài của khách sạn, anh nhìn thấy một bóng dáng mảnh khảnh đang tựa vào trước cửa phòng mình, bóng dáng bị ánh đèn vàng ấm áp kéo dài ra, anh thậm chí có loại xúc động muốn đưa tay sờ vào đầu của chiếc bóng kia.

Không cần! La Vân Hi bước nhanh tới, mấy bước dài đã đến gần trước mặt Bạch Lộc chân chính. Cô mặc chiếc áo có dây đeo và váy ngắn tươi mát, khoác một chiếc áo khoác màu trắng, đội mũ lưỡi trai cúi đầu nhìn điện thoại di động. La Vân Hi đứng ở trước mặt cô che khuất một ít ánh sáng, cô lập tức nhận ra, đưa tay tắt màn hình rồi cất điện thoại vào túi.

"Chờ lâu rồi đi!"

"Sao trông anh mệt mỏi vậy?"

La Vân Hi cúi đầu nhìn cô, không chút đề phòng lộ ra trạng thái mệt mỏi không thể che giấu được, nhưng trong mắt lại tràn đầy ý cười dịu dàng, làm cho Bạch Lộc trong lòng vừa chua vừa mềm. La Vân Hi tiến lại gần cô một bước, Bạch Lộc cũng tự nhiên dang hai tay ra ôm lấy eo anh, chuẩn bị cho anh một cái ôm.

"Bíp" một tiếng vang nhỏ vang lên bên tai cô, kèm theo lời trêu chọc nhẹ nhàng của La Vân Hi: "Bé ngoan, đừng nóng vội, để anh mở cửa trước...." Hóa ra là anh vừa bước tới một bước kia, là vì muốn đưa tay quẹt thẻ mở cửa.... Mặt Bạch Lộc lập tức đỏ lên, tức giận trừng mắt nhìn anh một cái.

Cửa phòng mở ra, Bạch Lộc bị đẩy vào, sau đó liền bị anh vội vàng ôm vào trong ngực, đẩy về phía cửa ra vào. Cô ngẩng đầu đón nhận nụ hôn cuồng nhiệt của La Vân Hi, trong lòng lại nghĩ đông nghĩ tây.

La Vân Hi có những thói quen nhỏ của riêng mình.

Đầu tiên anh sẽ cố định cô, ôm eo, ấn lưng, hoặc là đỡ đầu cùng hai má, lúc không có camera, còn có thể sẽ áp cô vào tường, ghế sofa hoặc đơn giản là trên giường, cắt đứt hoàn toàn mọi khoảng trống để cô có thể trốn đi, chỉ có thể mặc cho anh muốn làm gì thì làm.

Tiếp theo anh sẽ rũ mi mắt, đôi mắt như chứa cả vũ trụ, chần chừ ở môi của cô, rồi chậm rãi di chuyển xuống cổ và xương quai xanh, ở trên da thịt của cô đốt lên một ngọn lửa. Như là dã thú nhìn thấy con mồi của mình, cũng giống lữ khách đang đói khát phát hiện một rừng mâm xôi, lâu dần, chính mình thậm chí sẽ bởi vì tầm mắt của anh mà trở nên mẫn cảm.

Đã lâu như vậy, góc độ hôn dường như đã khắc sâu vào lòng hai người, sẽ không vì chuyện chạm mũi mà cảm thấy xấu hổ. Anh cũng bắt đầu có nhiều chiêu trò đa dạng hơn, ngậm mút cánh môi cùng đầu lưỡi, thậm chí còn khẽ cắn đầu lưỡi luôn khiến anh thần hồn điên đảo. Điều duy nhất không thay đổi chính là cùng người anh yêu vành tai và tóc mai chạm vào nhau, dùng sống mũi của mình miêu tả hình dáng của cô.

Cuối cùng, anh sẽ ngẩng đầu lên, từ từ nhắm mắt lại, nếu hôn chưa đủ sẽ đuổi theo, nếu như đang quay phim phải cần Bạch Lộc vỗ vai hoặc khẽ đẩy ngực anh để nhắc nhở. Nếu như là lén ở cùng một chỗ, Bạch Lộc sẽ dung túng mặc anh muốn làm gì thì làm...

Ánh mắt tràn ngập sương mù của anh như là đại dương nhấn chìm cô....

Sự thân mật La Vân Hi luôn có chút thói quen nhỏ, trong đầu Bạch Lộc dần dần hiện lên thứ hôm nay cô nhìn thấy trong điện thoại di động, trong lòng dần dần có chút chua chát.

Hậu trường quay phim trên phim trường bị tiết lộ, cảnh giường diễn thân mật bị lộ, vì là cảnh thân mật nóng bỏng giữa mỹ nam mỹ nữ nên nhanh chóng leo lên hot search, CP Song Vân ăn mừng năm mới, ầm ĩ đến rối tinh rối mù.

Vừa nghĩ tới đây, cô liền tàn nhẫn cắn môi La Vân Hi một cái.

Có lẽ là hơi đau, La Vân Hi theo bản năng buông cô ra. Anh mở mắt ra, thấy Bạch Lộc trắng nõn mềm mại đã bị anh lột áo khoác ngoài, một bên dây áo đã bị anh kéo ra, lộ ra một mảng lớn da thịt mềm mại như ngọc trai, cùng bóng ma nhợt nhạt biến mất ở bên trong quần áo. Anh vẫn chưa phát hiện sự khác thường trong lòng Bạch Lộc, còn cười khẽ, khàn giọng nói: "Tiểu bại hoại...."

Anh đột nhiên nâng mông Bạch Lộc đem ôm người lên, đi vào trong, ôm cô đặt lên giường lớn.

La Vân Hi cúi người nhẹ nhàng cắn xương quai xanh của cô một cái, sau đó lại nhẹ nhàng liếm an ủi cô, lưu lại một dấu hôn đỏ tươi. Bạch Lộc giơ tay ôm lấy anh, trong lòng lại mềm mại.

Có lẽ anh vẫn chưa có thời gian xem những hot search kia. Bạch Lộc lại nhìn chằm chằm vào bức ảnh mờ ảo, xem đi xem lại nhiều lần, La Vân Hi trong ảnh dường như tràn đầy yêu thương và chiếm hữu, khó có thể phân biệt được là thật hay giả..

Mà thôi, không cần mạnh miệng nữa, còn có thể không tin anh được sao? Bạch Lộc ở trong lòng khinh thường chính mình, nhắm mắt lại, chuẩn bị sa vào trong cuồng triều La Vân Hi tạo ra.

"Cốc cốc cốc" Đột nhiên có tiếng gõ cửa, ngoài cửa vang lên một giọng nói rụt rè: "Thầy La, thầy đã nghỉ ngơi chưa?"

La Vân Hi dừng một chút, lập tức quyết định mặc kệ, nhưng tiếng gõ cửa kia vẫn cố chấp vang lên. Bạch Lộc rốt cục đẩy anh một cái: "Đi đi, có lẽ có chuyện rất quan trọng...."

La Vân Hi hít sâu một hơi, đứng dậy sửa sang lại quần áo một chút, kéo chăn sang một bên đắp cho Bạch Lộc: "Lát nữa anh sẽ quay lại, đừng để bị cảm lạnh."

Bên kia mở cửa hình như còn chưa nói chuyện xong, trong lòng Bạch Lộc giống như bị mèo cào, cô đứng dậy mặc quần áo, lặng lẽ đi tới nhìn lén.
Đó là bạn diễn nữ của La Vân Hi trong bộ phim này, Vân Vân. Cô mặc một chiếc váy trắng mỏng manh, tóc còn hơi ướt, hẳn là mới tắm rửa rồi tới.

La Vân Hi chặn cửa lại và nói: "Tôi đã nói với cô rồi, lát nữa tôi sẽ đi xem. Nếu có việc gì cần làm, tôi sẽ nhờ người đại diện bàn bạc cùng đội của cô."

Đột nhiên Vân Vân xuyên qua La Vân Hi nhìn thấy Bạch Lộc: "Bạch Lộc! Tại sao cô lại ở đây?!" Ánh mắt cô ta dừng ở vết hôn trên xương quai xanh của Bạch Lộc, đột nhiên xông vào phòng, nắm lấy tay Bạch Lộc: "Chị Bạch Lộc! Xin hãy nhường Thầy La cho tôi! Đó là lần đầu tiên của tôi!"

Bạch Lộc giống như bị một cây búa lớn đập vào đầu, cô không thể tin nhìn La Vân Hi. La Vân Hi bước nhanh tới ôm lấy cô: "Không phải, Lu Lu, em phải tin anh! Đó là...."

"Là cái gì? Thầy La! Em thật sự rất yêu anh! Nếu không em sẽ không đồng ý quay những cảnh đó!" Vân Vân khóc đến lê hoa đái vũ.

La Vân Hi liếc mắt một cái cũng lười cho cô ta, khi nghe cô ta nói chuyện cũng không tự chủ được cau mày. Hai tay anh ôm chặt lấy Bạch Lộc, chỉ chú ý đến vẻ mặt của cô: "Đừng để ý tới cô ta, cô ta có bệnh!"

Rõ ràng là một cảnh tượng cẩu huyết xung đột kịch tính, Bạch Lộc lại nhịn không được bị những lời này chọc cười ra tiếng. Đôi mắt đen tuyền của La Vân Hi còn nhuốm màu tình dục vừa rồi, ướt át như một chú chó lớn, nhìn chằm chằm vào cô.

Cô đưa tay vỗ nhẹ lưng La Vân Hi, quay đầu nói với Vân Vân: "Bạn gái của anh ấy là tôi, anh ấy sẽ không thích người khác. Kỳ thật, vì danh dự của chính mình, cô không nên gõ cửa phòng anh ấy như vậy. Đi ra ngoài đi."

Vân Vân rõ ràng không ngờ Bạch Lộc lại nói như vậy, cô ta cắn môi, nói: "Chị Bạch Lộc, tôi thật sự rất yêu anh ấy! Có lẽ chị chưa xem hot search hôm nay, nếu chị đã xem, tôi nghĩ chị cũng sẽ hiểu, tôi cùng thầy La là vì diễn sinh tình, tôi.... tôi đã thuộc về anh ấy rồi!"

Bạch Lộc thu lại ý cười trên mặt, có chút sắc bén khó có thể đạt được, cô thoát khỏi vòng tay của La Vân Hi, đi tới trước mặt Vân Vân: "Cô gọi tôi là chị, tuổi nhỏ như vậy cũng đã có thể diễn tốt phim điện ảnh, là tật cơ hội rất tốt. Nếu tôi là cô, tôi sẽ tập trung tâm tư vào củng cố sự nghiệp của mình, mà không phải nhìn chằm chằm vào người đàn ông của người khác!"

Cô nói xong, nắm lấy cánh tay Vân Vân, mở cửa ra đẩy cô ta ra một cách gọn gàng dứt khoát: "Tôi đã xem hot search hôm nay rồi, đừng nói đến chuyện tôi không quan tâm đến cảnh diễn của hai người, cho dù ngày mai anh ấy có quay cảnh thân mật hơn, chỉ cần có giá trị nghệ thuật và cốt truyện yêu cầu, tôi cũng sẽ không quan tâm, tôi và anh ấy đều là diễn viên, nếu ngay cả sự tin tưởng cơ bản này đều không có, chúng tôi cũng không thể ở bên nhau mãi mãi dù có hay không có cô." Nói xong trước mặt Vân Vân, cánh cửa đóng sầm lại.

Bạch Lộc âm thầm hít sâu một hơi trước cánh cửa. Nói ngoài miệng là một chuyện, nhưng trong lòng cô gái nhỏ nghĩ như thế nào lại là một chuyện khác. Giấm ăn vào vẫn cuồn cuộn dâng lên, tức giận cũng khó có thể bình ổn. Chống ngoại tất trước an nội, Bạch Lộc lại hít một hơi thật sâu, chuẩn bị xoay người cùng La Vân Hi tâm sự một chút.

Một vòng tay ấm áp từ phía sau ôm lấy Bạch Lộc, môi La Vân Hi áp lên vành tai của cô: "Em tức giận à? Vợ?

Bạch Lộc thúc cùi chỏ vào anh: "Đừng gọi bậy! Em không phải vợ anh!"

"Yêu Yêu*, anh xin giải thích một chút." Thanh âm La Vân Hi trầm thấp, tràn đầy oan ức. Bạch Lộc biết rõ anh cố ý dùng giọng nói của mình để khiến cô mềm lòng, nhưng cô không thể khống chế được bản thân, mọi thứ ở người đàn ông này đều có sức hấp dẫn chết người đối với cô, giọng nói của anh cũng vậy.

*(Yêu yêu: chỉ người con út, được yêu thương nhất trong nhà)

Bạch Lộc cố gắng cứng rắn nói: "Anh nói trước đi, em nghe."

Lạc Vân Hi siết chặt vòng tay, ôm cô chặt hơn: "Bố cô ta là nhà đầu tư của bộ phim này, đạo diễn cũng luôn nhân nhượng cô ta. Anh không biết tại sao cô ta lại đột nhiên nói thích anh, lúc đó anh đã từ chối rồi! Em không biết, lúc quay cảnh hôn anh đã khó chịu như thế nào đâu, cô ấy còn cố tình làm sai động tác, NG nhiều lần.... Lu Lu, anh bị vấy bẩn rồi, làm sao bây giờ?"

Anh càng nói thì càng cố ý làm nũng, Bạch Lộc không khỏi bật cười. Cô xoay người, dùng ngón tay cái xoa xoa trên môi La Vân Hi: "Bẩn chỗ nào? Để em lau!"

La Vân Hi cầm tay cô, đặt lên môi hôn nhẹ. Một lát sau, anh mới nhướng mày hỏi cô: "Em thật sự không để tâm sao? Anh quay cảnh phim gì cũng không ngại?
Anh vừa nói xong, Bạch Lộc đã lao vào anh như một con mèo hoang nhỏ, ngậm lấy môi anh cắn một cái. Cô giả vờ hung dữ nhìn anh chằm chằm: "Để ý! Để ý muốn chết!"

Bị cô cắn, La Vân Hi lại cúi đầu nở nụ cười, ôm chặt Bạch Lộc: "Không sợ, Lu Lu, nếu người khác hôn anh một lần, anh sẽ để em hôn anh một trăm lần...."

Sắc trời nổi lên màu trắng bụng cá, thân thể Bạch Lộc bị áp vào chiếc giường mềm mại, vài sợi tóc ướt đẫm mồ hôi dính trên má, chìm vào trong gối. La Vân Hi dán sát vào tấm lưng trần trụi của cô, trong khi cô không thể ngừng thở gấp và rên rỉ, anh trịnh trọng bên tai cô như một lời hứa:

"Lu Lu, anh rất yêu em!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro