Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHDKN 2

Thời điểm Tăng Khả Ny bế Dụ Ngôn lên khỏi ghế sô pha, cảm thấy nàng nhẹ như lông hồng — thật giống như bồi tuyết duy nhất còn sót lại trên đại mạc. Xương cốt cùng da dẻ sạch sẽ lại yếu ớt, như thể chỉ cần nhiễm bẩn một chút liền hô hấp không thông, dùng hơi quá sức một chút sẽ vỡ vụn.
Muốn nàng phong sương cao khiết, lại muốn nàng dưới thân cầu hoan.
Muốn nàng cách người vạn dặm, lại muốn nàng thân mật khăng khít.
Muốn nàng cao ngạo băng giá, lại muốn nàng ấm áp như than hồng.
Căn bản là không có khả năng.
Vốn dĩ Tăng Khả Ny nghĩ rằng ít nhất mình phải để lại cho nàng ấn tượng tốt lúc trên giường, nhưng khi nhìn thấy Dụ Ngôn cắn nhẹ môi dưới với đôi mắt hoe đỏ, cô lại nảy sinh dục vọng muốn trừng phạt nàng, muốn ép khô, ăn sạch nữ nhân mỏng manh này.
Nếu cứ như vậy lập tức lên giường, không phải quá mức nhàm chán sao.
Thế là liền đem nàng áp lên tấm kính mờ của phòng tắm. Từ cổ trở lên là trong suốt, nửa khuôn mặt nàng bị ép vào thủy tinh lạnh lẽo, hô hấp có chút khó khăn. Phần dưới là hoa văn nổi mờ cọ vào đỉnh ngực vốn đã sớm phiếm hồng, khiến nó càng trở nên sưng cứng cùng mẫn cảm.
Tăng Khả Ny từ phía sau ôm lấy Dụ Ngôn, ngón cái khẽ vuốt ve vòng eo tinh tế, thầm cảm thán nữ đoàn quả thật không ngoa, xem này, đôi chân thon thả săn chắc thật đẹp, so với gầy gộc trơ xương càng có thêm mị lực.
Tay Tăng Khả Ny từ giữa đùi Dụ Ngôn dần dần trượt về phía trước, nơi đó đã sớm ướt át như cánh đồng sau cơn mưa thu. Tăng Khả Ny nhẹ nhàng tách ra cánh hoa, lại nhẹ nhàng xoay vòng. Một hồi lòng bàn tay cô như muốn ép đến địa phương mẫn cảm của Dụ Ngôn, nhưng lại chần chừ lướt qua liền thôi. Như thế càng khiến thân thể nàng tự giác tiết ra thêm nhiều dịch mật bôi trơn.
Tăng Khả Ny dụ dỗ nàng: "Ngoan, mở chân ra."
Rốt cuộc nàng thuận theo tách ra hai chân, nhưng ngón chân vẫn như cũ căng cứng, gắt gao bám vào thảm. Tư thế đứng thẳng khiến bờ mông nàng không khỏi hạ xuống – điều này vừa vặn hợp ý Tăng Khả Ny, cô có thể dễ dàng dùng bàn tay bám trụ mông vểnh, đem ngón tay tiến vào.
Từng nếp gấp mềm ấm, ướt át bị một tấc lại một tấc đẩy ra, một li lại một li nghênh đón dị vật, cửa huyệt ôn nhu hé mở tiếp nhận ngón tay Tăng Khả Ny.

Dụ Ngôn thật chán ghét thân thể mình không biết cố gắng, ôm một chút đã mềm, chạm một chút đã nhũn, sờ một chút đã ẩm ướt. Rõ ràng ngày thường thể lực cũng không tồi, sao đến sự tình này lại yếu ớt như vậy? Bình thường múa hát cũng chưa từng thở dốc nhiều như hiện tại.
Nhưng khoái cảm khó có thể che giấu được, tiếng thở đứt quãng không ngừng tràn ra từ trong khoang mũi nàng. Lúc bị tiến vào một khắc này, nàng có mong muốn được hôn mãnh liệt. Thế nhưng Tăng Khả Ny lại không đủ tinh tế, chỉ biết ở đằng sau hôn liếm sống lưng nàng. Loại xúc cảm ướt át Tăng Khả Ny mang lại khiến nàng bất giác đưa lưỡi ra hợp tác, nhưng chỉ chạm vào mặt pha lê cứng rắn.
Tăng Khả Ny là một thực khách biết thưởng thức cao lương mỹ vị, động tác cũng dần dần nhanh hơn rất nhiều. Dụ Ngôn nghe được ngón tay ra vào mang theo tiếng nước, là âm thanh dâm mĩ phát ra từ chính cơ thể nàng, giống như tiếng đôi Martin Boots đạp trên bùn lầy nơi ngỏ hẻm quanh co, thắt lưng ưỡn cao ra sau nghênh hợp, lại giống như một loại ti tiện xu nịnh.
Trong lúc hốt hoảng, nàng nghe thấy tiếng Tăng Khả Ny cười, âm thanh vô cùng nhẹ nhàng, nhưng lại khiến nàng xấu hổ không thôi – rõ ràng ban đầu hết thảy đều là nàng không tình nguyện, nhưng hiện tại lại có vẻ so với bất cứ ai lại đang hưởng thụ hết thảy.
Trong nháy mắt đó, Dụ Ngôn muốn tìm lại chút kiêu hãnh cho chính mình. Nàng đưa tay về phía sau, nghĩ muốn đẩy Tăng Khả Ny ra, rốt cuộc lại bị ép tới càng sâu bên trong. Tăng Khả Ny rút tay ra, thủy quang bóng loáng, dịch thể ngưng đọng ở đầu ngón tay, như tơ mà nhỏ xuống. Tăng Khả Ny che mắt Dụ Ngôn bằng lòng bàn tay ướt đẫm đó. Dịch thể dính vào mắt nàng, tóc nàng, trơn trượt, nhớp nháp, làm đảo tung hàng mi cong vút. Nàng mở miệng thở dốc, nhưng có vẻ làm cách nào cũng hô hấp không đủ, dường như trong mũi không còn không khí, chỉ có hương vị của chính mình.
Quần lót rơi trên mu bàn chân, vải vóc ướt lạnh như băng, toàn thân nàng lại nóng đỏ như lửa đốt, da thịt khát khao đụng chạm, phía dưới giống như trống rỗng chưa được lấp đầy –
Rốt cuộc vẫn là một con kim tước thôi. Nàng thầm nghĩ.
Đầu lưỡi nàng đưa ra, ngón cái của Tăng Khả Ny trượt xuống, nhét vào trong miệng nàng. Dục vọng hôn còn chưa được thỏa mãn, nàng theo phản xạ ngậm lấy, không cần người phân phó, liền thuận theo mà liếm mút.
Thật ngoan.
Tăng Khả Ny như ban thưởng hôn lên ngực nàng, lưỡi nhám lướt qua đầu ngực, càng khiến nàng thêm ngứa ngáy cùng kích thích. Tay còn lại của Tăng Khả Ny lần nữa tiến đến sờ soạng giữa hai chân nàng, ôn nhu tách ra nếp gấp ẩm ướt, tiến vào cửa huyệt ấm nóng đang co rút.
"Hhm..."
Khoái cảm ập đến sau nhiều lần trắc trở như thủy triều, cơ hồ ngay lập tức đưa nàng đến đỉnh. Tăng Khả Ny cảm giác được bên trong Dụ Ngôn bỗng nhiên thít chặt, xoắn đến ngón tay có hơi đau nhức. Biết nàng sắp đến liền đem đỉnh ngực phấn hồng kẹp giữa hai đầu ngón tay mà vân vê, bầu ngực ngẩng cao ngạo nghễ, là bộ dáng Tăng Khả Ny yêu thích đến mức không nỡ buông tay.
Tiếng thở dốc của Dụ Ngôn dần trở nên gấp gáp hơn, hai chân nàng khó nhịn xoắn xuýt. Nàng như cũ nhắm chặt mắt, mất đi thị giác, các cơ quan khác cũng vì thế mà nhạy cảm hơn. Thân thể nàng cảm nhận rõ ràng chuyển động của ngón tay Tăng Khả Ny, cũng nhận ra chính mình lay chuyển – co, rút, thở dốc phụ họa, có thứ gì tràn ra, có thứ gì thấm vào.

Cao trào đến, chân nàng tựa hồ đứng không vững, dịch thể tràn ra, từ từ thuận theo đùi chảy xuống.
Trong khoảnh khắc kia nàng chợt ngửi thấy một mùi quen thuộc, là mùi ẩm mốc từ điều hòa của mùa hè dưới tầng hầm. Nhìn thấy nước chảy dọc trên gạch men, lại nhớ đến nhà vệ sinh đầy rác rưởi của bạn cùng phòng, thấy được những trận cãi vã không dứt cùng nước mắt tủi hờn.
Nàng khẩn trương dùng chân câu lấy thân mình của Tăng Khả Ny, để bản thân không quá mức run rẩy. Nhưng tay Tăng Khả Ny dường như vẫn chưa muốn buông tha, chôn ở huyệt khẩu mà nhẹ nhàng trừu động, nàng ngược lại bị xốc đến càng bất bình ổn. Hai tay nàng như rắn nước ôm chặt lấy cổ Tăng Khả Ny, đầu vùi sâu vào hõm vai cô, không muốn xa rời, quyến luyến mà ngửi lấy hương thơm tinh tế, khoang mũi nhanh chóng tràn ngập hương vị của Tăng Khả Ny — xa hoa lại dịu dàng. Một mùi hương khiến người khác an lòng.
Tiếp đến, nàng ngẩng đầu nhìn vào mắt Tăng Khả Ny, thấy được hình ảnh phản chiếu khuôn mặt của chính mình. Trên mặt nàng lấm lem thủy dịch, tóc trên trán dính chặt vào lông mày, vệt nước mắt chảy ra lúc nàng đến cao triều, tuy không nhiều nhưng đủ để lộ vẻ mảnh mai đáng thương. Nàng nhìn thấy Tăng Khả Ny trìu mến mà vươn tay vuốt ve khuôn mặt bị áp vào pha lê đến đỏ.
"Đau không?" Nàng nghe thấy Tăng Khả Ny hỏi.
Là yêu sao?
Có lẽ là vậy đi.
Liên ái dã thị ái, tố ái dã thị ái.
*Tình yêu là tình, tình dục cũng là tình.
Nàng nhắm mắt lại, chủ động hôn Tăng Khả Ny.
———————————————————————————
Truyện mình cover khá lâu rồi nên không nhớ là của tác giả nào. Ai có thông tin xin hãy gửi cho mình. Mình cảm ơn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro