XUÂN CHẾT
Mỗi lần nắng hắt bên song
Ngẩn ngơ soi tỏ bóng hồng cô liêu
Ngả nghiêng ôm cả ráng chiều
Tóc mây ai gỡ, gió liều đánh ghen
Sương sa neo đậu mắt huyền
Hàng mi rủ xuống thềm hiên nhạt nhòa
Hoàng hôn khép vội nắng tà
Ngượng ngùng khuất dưới giàn hoa sau đồi
Trăng lên đỉnh núi chơi vơi
Cô đơn giữa cả một bầu trời Sao
Tương tư lạc lối nơi nào
Thuyền duyên nỡ bến cắm sào ngóng trông
Hai tay vò nát tơ hồng
Trái tim khép lại, then lòng cài khuy
Một mình leo lét đèn khuya
Bóng in vách bóng..Xuân vừa chết non...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro