Tháng 10
Phố vắng anh rồi đường bỗng rộng thênh thang
Giữa bao con người mà cô đơn đến lạ
Lối cũ hẹn hò đã rêu xanh sỏi đá
Hoa sữa tình yêu cũng thôi cả ngọt ngào
Tháng mười lại về trời se sắt hanh hao
Cố níu sắc vàng cuối mùa thu giấu vội
Sợ những nhớ thương của một thời vụng dại
Lại trở về đây thêm khao khát đong đầy
Đường phố muôn màu từng đôi nắm bàn tay
Họ đi bên nhau bước qua tôi-hạnh phúc
Chỉ riêng mình tôi với bóng mình cô độc
Khoé mắt dâng tràn những tiếc nuối ngày xưa
Tháng mười đến rồi...người đã trở lại chưa......
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro