[Thơ Việt] Lặng lẽ yêu
Những nỗi buồn không tên
Nhưng sao em không biết
Những nỗi sầu không buông
Nhưng sao em không khóc.
Nhưng sao em không khóc
Hay em khóc mãi rồi
Khóc những chiều mưa lặng
Khóc giữa làn đêm buông.
Đêm buông sao đêm nhớ
Đêm nhớ một nỗi buồn
Có mưa hoa trời sáng
Có anh và có em.
Có anh và có em
Có đèn treo trước cổng
Có trái tim còn động
Có tình yêu vô bờ.
Giật mình em tỉnh giấc
Cô đơn và cô đơn
Căn phòng vàng hiu hắt
Niềm yêu đứt đôi đường.
_Go_9/10/2018_
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro