Mộng đời
Không gian
Tĩnh lặng
Em
Vô hồn.
Nước mắt
Ngừng đọng lại
Trái tim
Ngừng đau thương
Nỗi nhớ
Biến mất
Tâm thần
Lặng thinh.
Tôi
Nhìn em
Dần chìm đắm
Nơi không gian tịch mịch.
Em
Là một "em" khác
Ánh nhìn
Lạnh lẽo.
Họ
Nuôi em
Bẵng những tổn thương
Trầy xước.
Em khóc
Em cười
Em quặng đau
Không ai thấu.
Em chai lì
Họ cười
Rồi tiếp tục
Vùi lấp.
Vùi em
Vào nghiệt ngã
Vào bất nhất
Vào thói đời u uất.
Vụn vỡ
Chìm nghỉm
Xiềng xích
Em vùng vẫy.
Máu
Nhuộm đỏ
Đôi mắt
Sự tinh khôi.
Thân em
La lết
Trên nền gạch
Đỏ thẫm.
Em chết
Chết tâm
Chết tình
Chết luân thường đạo lý.
Em
Bỏ rơi thân mình
Về
Chốn cũ.
Hồn em
Đi về
Miền xanh thẳm
Của mộng yên.
uyenmongngoc🖤
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro