Sáng
Mở tung cửa sổ,
ngấm gió,
ngấm mưa,
ngấm khí ẩm của trời...
Xa nơi tầm mắt,
nơi tiếng gió không bao giờ tắt,
nhìn thấy tuổi thơ dữ dội,
một thời trẻ con vô (số) tội...
Mưa...
Mưa không ngừng,
và chắc còn lâu mới dừng...
Nhưng...
Trời đang sáng lên,
rõ ràng là trời đang sáng lên...
Và cũng có một tia sáng ở trong lòng...
Sưởi ấm.
Lời nhạc như lời ru,
đưa nỗi buồn vào giấc ngủ,
đánh thức niềm vui dậy
và nhảy múa giữa trời...
Gió ít khi dịu dàng,
mà ngang tàng cả khi yêu thương,
vội vàng ôm lấy tất cả,
rồi vội vàng bay xa...
Gió tới,
mang theo cái lạnh của mưa,
làm đôi tay lạnh buốt,
tự vệ.
Nhưng dòng máu bên trong lại nóng lên,
lạ kỳ.
Thì ra là quy luật!
Một buổi sáng đẹp.
Ngoài kia mọi thứ đang chuyển động,
ta lặng nhìn,
quan sát.
Vui hay buồn?
Không.
Là bình yên...
.
2013/03/28
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro