Bỉ ngạn
Mối duyên tốt đẹp tựa phù du
Mạn Châu sa hoa đỏ màu máu
Minh chứng lời thề của đôi ta
Thiên cung thiên mệnh ai nào dám
Đợi chờ người ấy nhớ được chăng?
Kiếp tiên thương nhau quả thật khó
Kiếp người thương nhau thấu tâm can
Lá hoa chia cắt nhau nghìn đời
Mãi mãi hai bến bờ ly biệt
Cố nhân nhìn tới rơi giọt lệ
Vươn tay chặt đứt mối lương duyên .
Tác giả : Nguyệt Phong
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro