oneshot trái tim trong áo blouse
Phần 1. Cuộc Gặp Gỡ Đầu Tiên
Luxic là một bác sĩ trẻ tuổi, đầy nhiệt huyết. Anh vừa tốt nghiệp trường y danh tiếng và được nhận vào làm tại Bệnh viện St. Augustine, nơi Vincet - trưởng khoa phẫu thuật tài ba - là người nổi danh với tài năng vượt trội nhưng cũng khét tiếng vì tính cách nghiêm khắc và lạnh lùng.
Ngay từ buổi đầu tiên, Vincet đã để mắt đến Luxic, không phải vì ấn tượng tốt mà vì sự lóng ngóng của bác sĩ trẻ này. Trong một ca phẫu thuật khó, Luxic đã suýt làm rơi dụng cụ phẫu thuật. Giữa phòng mổ, Vincet lạnh lùng nhìn Luxic:
"Cậu có chắc mình muốn làm bác sĩ không?"
Luxic cắn chặt môi, đôi tay run rẩy. Nhưng thay vì xin lỗi, anh đáp lại một cách kiên định:
"Chắc chắn hơn bất cứ điều gì trong đời mình."
Dù ngoài mặt giữ vẻ lạnh lùng, nhưng sâu bên trong, Vincet không thể không bị ấn tượng bởi sự cứng cỏi của chàng bác sĩ trẻ.
Phần 2. Căng Thẳng Ban Đầu
Làm việc dưới quyền Vincet chẳng dễ dàng chút nào. Luxic liên tục bị trưởng khoa chỉnh đốn, từ cách viết báo cáo đến cách xử lý bệnh nhân. Tuy nhiên, Luxic không bỏ cuộc. Anh dành thời gian sau giờ làm để học hỏi từ đồng nghiệp, nghiên cứu tài liệu, và thậm chí thức trắng đêm để cải thiện kỹ năng của mình.
Một lần, trong ca trực đêm, Luxic phát hiện một bệnh nhân có dấu hiệu nguy hiểm nhưng không thể liên lạc được với bác sĩ chính. Không còn cách nào khác, anh gọi cho Vincet.
"Cậu nghĩ đây là chuyện quan trọng đến mức làm phiền tôi giữa đêm à?" Giọng Vincet lạnh lùng vang lên qua điện thoại.
"Đúng vậy. Tôi tin là thế." Luxic đáp chắc nịch.
Khi Vincet đến bệnh viện, anh nhận ra Luxic đã đúng. Sự can đảm của Luxic đã cứu sống bệnh nhân. Lần đầu tiên, Vincet nhìn chàng bác sĩ trẻ với ánh mắt khác.
Phần 3. Những Khoảnh Khắc Gần Gũi
Qua thời gian, Vincet bắt đầu dành cho Luxic sự chú ý đặc biệt. Dưới vỏ bọc nghiêm khắc, anh thường dành những lời khuyên chân thành để giúp Luxic cải thiện kỹ năng.
Dần dần, Luxic nhận ra rằng Vincet không hề lạnh lùng như vẻ ngoài. Anh thường thấy Vincet âm thầm giúp đỡ bệnh nhân nghèo, hoặc ngồi lặng lẽ ở khu vực nghỉ ngơi, đôi mắt mệt mỏi nhưng chứa đầy suy tư.
Một lần, trong một buổi tối sau ca làm việc, Vincet tình cờ nghe thấy Luxic chơi đàn piano ở phòng giải trí. Âm nhạc tràn đầy cảm xúc khiến anh không khỏi xúc động. Khi bài nhạc kết thúc, Luxic quay lại và bắt gặp ánh mắt của Vincet.
"Thầy đang nghe trộm tôi đấy à?" Luxic trêu chọc, nụ cười tinh nghịch.
Vincet chỉ khẽ cười, lần đầu tiên phá vỡ vẻ ngoài lạnh lùng thường ngày.
Phần 4. Tình Cảm Chớm Nở
Càng ngày, Luxic càng không thể phủ nhận cảm xúc của mình dành cho Vincet. Nhưng anh biết khoảng cách giữa họ quá lớn. Vincet không chỉ là trưởng khoa mà còn hơn anh nhiều tuổi.
Về phía Vincet, anh cũng không thể ngừng nghĩ về Luxic. Nhưng sự khác biệt về địa vị và tuổi tác khiến anh luôn kìm nén.
Một lần, trong buổi tiệc liên hoan của bệnh viện, cả hai tình cờ bị kẹt lại trên sân thượng. Trong không gian yên tĩnh, Luxic bất ngờ thổ lộ:
"Anh có biết không? Mỗi lần anh cười, tôi cảm thấy mình được sống thêm một chút."
Vincet im lặng nhìn Luxic. Cuối cùng, anh khẽ đáp:
"Luxic, tôi là người không phù hợp với bất kỳ ai. Đặc biệt là cậu."
Nhưng ánh mắt của anh đã phản bội lại lời nói.
Phần 5. Cơn Khủng Hoảng
Tình cảm giữa họ chưa kịp tiến xa thì một tai nạn nghiêm trọng xảy ra. Trong một ca phẫu thuật khẩn cấp, Luxic gặp sai sót và suýt khiến bệnh nhân mất mạng. Vincet là người đã bước vào và cứu vãn tình hình, nhưng anh không ngần ngại chỉ trích Luxic trước mặt mọi người.
"Cậu không xứng đáng làm bác sĩ nếu không thể kiểm soát bản thân!" Vincet gằn giọng, ánh mắt đầy thất vọng.
Luxic đau đớn, quyết định xin chuyển công tác đến một bệnh viện nhỏ ở tỉnh lẻ. Trước ngày rời đi, anh để lại một bức thư cho Vincet:
"Cảm ơn anh vì tất cả. Nhưng tôi nghĩ, nếu tiếp tục ở đây, trái tim tôi sẽ không thể chịu nổi."
Phần 6. Sự Thay Đổi Của Vincet
Thời gian Luxic rời đi, Vincet nhận ra bệnh viện trở nên trống trải. Anh thường vô thức nhìn vào chỗ trống nơi Luxic từng đứng, nhớ đến nụ cười rạng rỡ của cậu.
Cuối cùng, Vincet quyết định đi tìm Luxic. Anh đến bệnh viện nhỏ nơi Luxic đang làm việc, mang theo một bó hoa.
"Cậu nghĩ mình có thể rời khỏi tôi dễ dàng vậy sao?" Vincet nói, giọng trầm ấm hơn bao giờ hết.
Luxic ngỡ ngàng. Lần đầu tiên, anh thấy Vincet cười một cách chân thành, không còn lớp vỏ lạnh lùng thường ngày.
"Anh... đến đây làm gì?" Luxic hỏi, giọng nghẹn lại.
"Để đưa cậu về. Và nếu cậu không muốn về, tôi sẽ ở lại đây."
Phần 7. Kết Thúc - Tình Yêu Cấm Kỵ Trở Thành Định Mệnh
Dù phải đối mặt với nhiều lời đàm tiếu, Luxic và Vincet vẫn ở bên nhau. Họ trở thành một cặp đôi nổi tiếng trong ngành y, cùng nhau cống hiến và yêu thương.
Luxic thường trêu Vincet:
"Anh có biết không, từ lần đầu tiên anh mắng em, em đã biết mình không thoát được rồi."
Vincet chỉ cười, khẽ nắm lấy tay Luxic:
"Và anh biết, em chính là liều thuốc anh cần suốt cuộc đời này."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro