25.
" Tiểu Vương Tử và Hiệp sĩ hoa hồng
Thật sự là đại phòng, niên hạ bạch nãi cẩu không thơm sao? "
@狐狸大王a
----------
" Người có muốn cùng ta vui vẻ một đêm không? "
Tiểu Đan Đan chìa ra một bông hồng đỏ trước mặt A Tiêu, khuôn mặt tràn ngập vẻ lưu manh nhưng lại pha chút nũng nịu.
A Tiêu và Tiểu Đan Đan xem như là lớn lên cùng nhau, làm cái gì hay ở nơi nào đều dính lấy nhau như sam, không chịu tách rời nửa bước.
Tiểu Đan Đan rất yêu thích A Tiêu, chính là cái thích khiến người ta khó nói kia. Nhưng sợ A Tiêu chê cười mình còn nhỏ suy nghĩ không đứng đắn, hắn đã che giấu tình cảm ấy hơn 10 năm trời.
Đến ngày Tiểu Đan Đan thành niên, A Tiêu liền bí mật chuẩn bị quà cho hắn. Hôm nay Tiểu Đan Đan phải ra ngoài cả ngày, đến khi về nhà, mở cửa bước vào thì bên trong lại tối đen như mực. Tiểu Đan Đan vốn sợ bóng tối, đứng lặng ở thềm cửa đắn đo một hồi thì đột nhiên hai hàng nến sáng lên, thành một lối đi nhỏ. Tiểu Đan Đan đi theo, nó dẫn hắn đến trước một cửa phòng.
Cốc cốc.
Không ai trả lời, Tiểu Đan Đan đành liều mạng mở cửa, A Tiêu không biết từ đâu nhào đến ôm lấy người hắn, miệng cười không ngớt.
"Chúc mừng Đan Đan của chúng ta thành niên vui vẻ nha!"
Thành niên? Hai mắt Tiểu Đan Đan bỗng sáng rực lên, nhìn chằm chằm người trước mắt như muốn ăn tươi nuốt sống vậy.
" Ta... Ta không biết nên tặng ngươi cái gì... Nên, ta tặng bản thân cho ngươi có được không?"
Món quà này quá hời rồi.
Tiểu Đan Đan nhếch miệng cười, tiến sát đến gần A Tiêu, nhẹ hôn lên hõm cổ anh rồi đẩy ngã lên giường.
" Đêm còn dài, A Tiêu hãy từ từ tận hưởng nhé. "
Tiểu Đan Đan đến lúc này vẫn luôn cho rằng A Tiêu ngốc nghếch tự dâng mình đến trước miệng cọp. Hắn đâu biết rằng, có người nào đó, tuy bề ngoài ngây thơ, cấm dục nhưng thực chất từ lâu đã thèm khát cơ thể hắn đến phát điên lên rồi.
--------
👉👌😌😏
#bánhmỳnhỏ
#danhancach1823
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro