
Nhân vật phản diện lại quỳ dưới chân ta?
Lâm Cảnh - Lương Giác
Warnings: đụ tàn bạo, nước tiểu play, SP,...
——————————————
Sáng sớm, khi bắt đầu nghe thấy tiếng quét dọn của tạp dịch bên ngoài Lương Giác nhíu mày thức dậy. Cơn buồn tiểu lại dâng lên khiến anh chua xót anh cắn môi cố nén dòng nước đái đang trực trào bò xuống dưới đũng quần chủ nhân
Chủ nhân đã căn dặn sáng nào cũng phải đánh thức chủ nhân bằng cách bú cu. Anh nuốt nước miếng nhìn con cặc khủng bố đang ngủ say si mê mà hôn từ quy đầu đến hòn trứng dái. Lương Giác liếm hôn từ tuyến nhân ngư, mút mát từng sợi lông cặc trong khi đôi tay vẫn bận rộn tuốt cặc xoa dái chủ nhân
"Ahhhh~~...hmmm~ummmm..."
Nực cười thay chỉ bú cặc Lâm Cảnh, không chịu chút kích thích nào thêm thì Lương Giác vẫn nứng đến nỗi lỗ đít gấp gáp co rút
Khi Lương Giác đã nuốt sâu con cặc vào trong cổ họng, miệng như lỗ lồn mà lên lên xuống xuống bú mút, lưỡi cũng miệt mài đảo qua lại quanh cặc thì Lâm Cảnh tỉnh dậy
Lương Giác thấy chủ nhân tỉnh cũng không dừng lại động tác mà còn có phần phấn khích hơn. Đôi mắt anh lộ vẻ mê luyến vừa bú cặc vừa ngước nhìn chủ nhân trong khi mông nâng cao hơn còn cố tình lắc lắc, vặn vặn như chó mừng chủ
Hẳn nhiên dáng vẻ lúc này của anh đã lấy lòng Lâm Cảnh. Lâm Cảnh ngồi dậy, chân quặp chân quanh cổ anh ép Lương Giác bú càng sâu
"Ummmm!! Hmmm~"
Mắt Lương Giác trợn ngược, mặt đỏ bừng vì thiếu khí nhưng lại không dám phản kháng chỉ cố gắng nâng cao mông kịch liệt lắc hòng lấy lòng chủ nhân
"Hahaaa...chó ngu!"
Lâm Cảnh sờ cặp đào trơn mượt trong lòng bàn tay vừa vừa xoa nắn vừa vỗ bôm bốp. Đến khi Lâm Cảnh thưởng tinh trùng và nước tiểu sáng sớm cho Lương Giác thì mông anh cũng đã đỏ lựng đến đáng thương
Chiếc bụng đã căng đầy từ tối hôm qua này lại bị xả thêm vào khiến Lương Giác không tài nào chịu nổi. Anh đau đớn ôm bụng, cả cơ thể run rẩy toát mồ hôi lạnh bị Lâm Cảnh không thương tình mà đá xuống giường
Chỉ thấy Lương Giác ti tiện phe phẩy mông bò về ôm chân chủ nhân vừa hôn vừa cọ mà cầu xin
"Chủ nhân...cứu chó ngu với...hmm~đau quá bụng sắp nứt rồi. N-nếu hỏng sẽ không để chủ nhân chơi được nữa. Làm ơn đi mà, chủ nhân..."
Lâm Cảnh nhìn sư huynh đang nức nở cầu xin nghĩ vẫn còn nhiều cái để chơi thì thương tình. Lâm Cảnh đạp chân lên mặt anh chơi đùa với khoang miệng, lưỡi và mũi anh một lúc rồi mới nói
"Đem bát cơm chó của ngươi lại đây"
Ở trong viện Lâm Cảnh Lương Giác mất đi hoàn toàn đặc quyền của một con người tất nhiên anh cũng sẽ có bát cơm riêng. Anh khó khăn bò đến cạnh cái chuồng chó to rồi ngậm bát cơm về
"Quay người lại đây, nhấc mông lên"
Lâm Cảnh vẫn đang ngồi ở mép giường ngắm nhìn khung cảnh tuyệt vời trước mặt. Anh rút chiếc khăn tay từ trong lỗ đít Lương Giác ra bắt anh ngậm lấy rồi tuỳ tiện lấy một chiếc roi nhỏ trong tủ cạnh giường
"Ta quất một cái thì thả lỏng đít ra mà xả nước, ta nhấc roi lên thì phải dừng ngay lại. Nhớ nhắm chuẩn vào bát nếu con chó ngu như mày mà để rơi ra ngoài một giọt nào thì biết tay. Nghe rõ chưa!"
Mồm Lương Giác bị bịt kín không nói được gì mà thật ra dù anh không bị bắt ngậm khăn tay thì cũng chẳng dám ý kiến câu nào. Chỉ nghe "vút" một tiếng roi quật lên mông anh
Lương Giác căng da đầu mở lỗ đít nhắm chuẩn vào bát mà xả nước nhưng chưa được mấy giọt chiếc roi đã rời đi anh lại phải cố mà kìm nén lại
Cứ thế roi quất từ hai mông anh đến cả lỗ đít rồi con cặc đáng thương cũng phải chịu trận. Cho đến khi khắp nửa người dưới của Lương Giác chi chít dấu roi thì nước trong lỗ dâm của anh mới được coi là bài xuất ra hết. Nhưng còn đống nước õng ãnh trong bàng quang...
Cơ thể Lương Giác đã bị dạy dỗ đến nỗi dâm tiện bất kham, trong tình dục Lâm Cảnh lại rất bạo ngược nên cơ thể Lương Giác cũng đã quen "tìm vui trong cái khổ" từ lâu
Dù đống nước trong lỗ đít đã được bài xuất ra hết nhưng trận đòn vừa rồi lại khiến cơ thể anh càng thêm mẫn cảm cơ hồ không chịu nổi nữa. Dương vật anh chảy tí tách từng giọt mặc Lương Giác cố gắng cấu véo nó thế nào đi nữa. Anh bất lực ngước lên nhìn chủ nhân với đôi mắt đáng thương
Lâm Cảnh không nói nhiều uốn người Lương Giác lên khiến dương vật của Lương Giác nhắm thẳng vào mặt chính hắn
"Ch-chủ nhân?"
Khi Lương Giác còn chưa hiểu mô tê gì Lâm Cảnh đã nở một nụ cười hiền hoà tách bàn tay đang nắm chặt cặc của anh ra
"Nào, để chủ nhân giúp ngươi đi tiểu"
Lương Giác bị nụ cười của Lâm Cảnh câu mât ba hồn bảy phách, không nhận ra nguy hiểm mà đỏ mặt gật đầu
"Dạ~"
Nụ cười của Lâm Cảnh càng sâu tay nhẹ nhàng vân vê đầu cặc Lương Giác, tuốt lên tuốt xuống cặc anh
"Hm...tay chủ nhân mềm quá~ thích quá~~"
Dương vật của Lương Giác tuyệt nhiên không phải tục vật mà còn là kiểu ai nhìn cũng phải ngưỡng mộ. Nhìn anh say mê đẩy đưa hông Lâm Cảnh đưa tay giật liên tục vài cọng lông cặc của anh
"Aaaaa—-!"
"Cặc chó to thật, tiếc là không có cơ hội dùng"
"Aaa~không tiếc. Cặc chó để cho chủ nhân chơi mới là có giá trị! Làm đồ chơi của chủ nhân để chủ nhân thoải mái sử dụng~~"
Nói rồi Lương Giác bắn ra một dòng tinh loãng, mãi đến lúc này khi tinh dịch rơi lên mặt anh anh mới hiểu chủ nhân định làm gì. Cơn buồn đái lại dâng lên nhưng cứ như thế này anh sẽ tự đái thẳng vào mặt mình mất. Quá xấu hổ, quá ti tiện, Lương Giác run run cầu xin chủ nhân nhưng cũng chỉ nhận lại được ánh nhìn cảnh cáo
"Aaaaaaa! Đái—-! Đừng nhìn mà~"
Một dòng nước tiểu mạnh mẽ nóng hôi hổi theo góc độ xả lên ngực, lên mặt Lương Giác. Vốn đã quen bị chủ nhân khinh nhục bị ngài đái vào mặt vào mồm nhưng dù gì cũng khác với tư vị bây giờ - bây giờ anh đang tự đái vào mặt mình
Nỗi nhục nhã kèm sự phấn khích khó tả dâng lên, cái cơ thể không nghe lời lại càng hưng phấn mà đái nhiều hơn. Lâm Cảnh chỉnh tư thế của Lương Giác khiến dòng nước đái có lúc thì bắn lên tóc có lúc thì nhắm thẳng vào mồm lúc lại bắn lên đầu vú anh. Giống như hồi nhỏ luyện tập tiễn thuật, Lâm Cảnh chơi đến nghiện
Khi đái xong Lương Giác đã nằm bất động trên sàn, đôi mắt mông lung không tiêu cự nhưng khi Lâm Cảnh đưa tay đến anh vẫn biết ý há miệng liếm sách những thứ dơ bẩn của bản thân dính lên tay chủ nhân
.
.
.
.
.
Lương Giác lần này bị thôi miên tận nửa tháng, vừa khéo vào khoảng thời gian sư môn không có công vụ gì vậy là Lâm Cảnh thoái mái mà "tính sổ" với anh
Lâm Cảnh nhìn chó ngoan đang quỳ gối bóp chân cho mình cậu mỉm cười đọc từng "tội danh" của Lương Giác khi còn tỉnh táo
"Sư huynh, huynh còn nhớ trước kia chỉ vì tức giận mà huynh buộc ta luyện kiếm 3 ngày 3 đêm không cho phép hạ kiếm xuống không?"
Lương Giác nghe mà sống lưng phát lạnh. Có chuyện đó sao? Anh không nhớ nhưng nếu chủ nhân đã nói vật chắc chắn là sự thật. Lương Giác chỉ muốn quay về quá khứ tát cho bản thân mấy phát vì dám mạo phạm chủ nhân. Đôi tay này nên để mình thành kinh tôn thờ mới đúng
Thế là để chuộc tội anh đã chấp nhận múa kiếm cho chủ nhân xem. Tất nhiên chẳng phải muốn kiếm đơn thuần. Lương Giác bị lột hết quần áo, lôi ra hậu viện cả cơ thể chỉ có độc một cái vòng cổ chó. Anh cầm thanh kiếm bản mệnh đỏ mặt vụng về che đậy cơ thể
"Nhanh, múa đi"
Dù là kì tài kiếm học, dù một bài múa kiếm có nghiêm túc thế nào nếu người múa khoả thân thì đúng là không khác gì dâm vũ
Theo từng động tác bộ ngực đã bị cải tạo lớn hơn vài vòng nảy tưng tưng cùng còn cặc bán cương khiếm Lâm Cảnh xem đến vui tai vui mắt
"Lắc hông mạnh lên! Động tác dứt khoát vào. Đây mà là sư huynh sao. Đúng rồi giơ chân cao lên để lộ ra lỗ đít dâm với đúng"
Xong một điệu múa cơ thể Lương Giác đổ đầy mồ hôi mà phần nhiều là do căng thẳng. Khi Lương Giác định thu kiếm thì Lâm Cảnh bỗng lao đến. Một trận giao chiến bất ngờ xảy ra trong đó Lương Giác chỉ thủ chứ không công
"Chủ nhân!"
Ánh mắt Lâm Cảnh sáng rực vừa đánh vừa tranh thủ sờ mông, xoa vú, bóp cặc Lương Giác vừa không quên dồn anh vào sâu hơn trong nội viện đến khi sau lưng Lương Giác là ngõ cụt mới thôi
Thanh kiếm của Lương Giác dễ dàng bị đánh ra xa. Lâm Cảnh biết nếu bình thường sẽ không dễ dàng đánh thắng anh như vậy nhưng bây giờ trong mắt trong lòng Lương Giác tràn ngập bóng hình chủ nhân là hắn. Anh không muốn đánh trả cũng không dám đánh trả
Lâm Cảnh để anh xuống thân cây cổ thụ nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt anh, lẩm bẩm
"Thật ngoan"
Lâm Cảnh không nghĩ ngợi nhiều, híp mắt hưởng thụ sự vuốt ve của chủ nhân như một con chó nhỏ
Bỗng ảnh bị Lâm Cảnh nhấc bổng lút cán mà địt vào
"AAAAAA-----!!!"
Lương Giác ngửa cổ rên to, gương mặt trắng bệch. Đau, rất đau
Không có dạo đầu, không có vuốt ve dù lỗ đít đã bị chơi đến ngoan ngoãn mềm mại nhưng nói thế nào cũng không thể chứa dương vật to như vậy
Lương Giác thấy lỗ dâm của mình đã rách ra cơ hồ còn chảy máu. Lâm Cảnh vẫn không thôi phấn khích điên cuồng đẩy đưa
"Rên lên, ai dạy chó ngu được chủ nhân địt mà im thin thít thế hả?"
"Ahhh~~cặc bự...cặc to quáaa. Ứmmmmm...haaaa~~bụng đầy rồi. Làm ơn, ch-chậm lại một chút. Aaaaa..aaaaa chó ngu chịu không nổi"
Lâm Cảnh không giảm tốc độ ngược lại còn vừa địt vừa bú mút bộ ngực đẫy đà của anh đến khi nó rách ra mới thôi
Cơn đau đi qua từng luồng từng luồng khoái cảm mạnh mẽ đánh vào đại não khiến chim ngủ của Lương Giác cương cứng có giật muốn bắn. Nhưng nó đâu thoát khỏi vị chủ nhân chuyên quyền độc đoán kia. Lâm Cảnh bóp hai hòn dái của anh đến nỗi thâm tím, chim ngu chịu đau xìu xuống mới thôi
"Nhịn lại, ta không cho bắn thì không được bắn"
Lương Giác cũng đã quá quan với dụng vọng khống chế của chủ nhân. Từ khi làm chó của ngài bài tiết, xuất tinh, lên đỉnh đều đã không còn nằm trong vùng kiểm soát của bản thân
Lương Giác tự mình bóp chặt con cặc, ngẩng cổ trợn mắt thè lưỡi rên rỉ như chó cái đến mùa động dục. Anh tập trung vào lỗ dâm của mình, co bóp theo nhịp điệu của chủ nhân chỉ tội nghiệp chim ngu lần nào cũng bị tra tấn đến thảm thương
"Thè lưỡi"
"Aaaaaa...."
Lưỡi Lâm Cảnh như rắn độc câu lấy lưỡi Lương Giác rồi luồn vào trong khoảng miệng ngô nghê của anh. Sau đó Lâm Cảnh bế Lương Giác vào trong lòng vừa đi vừa hôn môi và địt
Lương Giác xấu hổ và sợ hãi muốn chết. Nhỡ đâu gặp phải đồng môn hay sư đệ sư muội gì đó thì quả thật mất mặt. Nhưng giờ dù lỗ trên hay lỗ dưới của anh cũng đã bị bịt kín, cơ thể bị cánh tay hữu lực vây lấy không cách nào trốn thoát
Trở về trúc xá Lâm Cảnh ném Lương Giác lên giường tiếp tục cuộc đụ địt mới. Trận làm tình này kéo dài đến nửa đêm, có lúc Lâm Cảnh sẽ rút cặc ra dùng chính cây kiếm bản mệnh của Lương Giác để địt anh
Chuôi kiếm có hoa văn lại lạnh tanh nào so sánh được với con cặc vừa thô to vừa cứng ấm nóng của chủ nhân. Bị kiếm dày vò một hồi Lương Giác đã khóc lóc lắc hông đòi ăn cặc
Hoặc Lâm Cảnh sẽ bị mắt anh bắt anh chơi một màn "truy dương vật" cả người đã nứng điên, lỗ đít thì ngứa mà chỉ có thể cắm tạm kiếm rồi bò khắp căn phòng để tìm chủ nhân
Chỉ đụ vài hiệp lỗ đít đã bị đụ ngập tinh, tình dịch từ trong lỗ dâm từ từ chảy ra lại bị Lâm Cảnh cưỡng ép đẩy vào lại rồi lại bị đeo nút chặn. Lâm Cảnh nói lỗ đít của chó thì luôn luôn phải chứa tinh, trùng nước đái của chủ nhân
Chỉ trụ được 5 hiệp cơ thể Lương Giác đã rách nát khó coi, cả người đều là dấu vết tình ái co giật nằm trên giường. Lâm Cảnh thương tình chó ngu nên lại phải dùng tạm cái mồm lồn
Ngồi trên mặt chó đĩ để đụ mồm vừa địt vừa tát con chó vì bú ngu không thì vòng tay ra sau nhéo núm, tát vú
Không biết qua bao lâu, trận xả tình cuối cùng Lâm Cảnh bắn thẳng lên mặt Lương Giác. Không lau, không rửa mà cứ để vậy. Lâm Cảnh còn nhổ một bãi nước bọt vào mồn anh rồi mới mĩ mãn ôm chó ngốc đã ngất xỉu từ lâu đi ngủ
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro