You know i got a soft spot for you 4
Chaewon đã mong chờ bữa tối với mọi người cả ngày hôm nay.
Thật hiếm khi tất cả bọn họ có thời gian gặp nhau, nhất là khi ai cũng bận rộn. Vì vậy, khi Yena gợi ý đi ăn một bữa tối đơn giản, Chaewon đã háo hức đồng ý ngay. Đây sẽ là một khoảng thời gian nghỉ ngơi tuyệt vời, một cơ hội để gặp gỡ bạn bè, đặc biệt là sau một tuần dài.
Khi họ đến nhà hàng, tiếng trò chuyện quen thuộc và mùi đồ ăn thơm lừng tràn ngập không gian. Chaewon hít một hơi thật sâu, mắt cô ấy quét quanh bàn để tìm bạn bè. Cô ấy thấy Yena đã ngồi sẵn với Minju ở góc bàn, vẫy tay ra hiệu cho bọn họ. Wonyoung cũng ở không xa phía sau, Chaewon mỉm cười khi nàng tiến tới, ngồi xuống cạnh Yujin.
"Chào, Chae!" Yujin chào, giọng nói ấm áp, và Chaewon có thể nhận ra từ nụ cười của Yujin rằng cô đang rất vui. Ở bên Yujin luôn mang lại cảm giác dễ chịu, tính cách thoải mái của Yujin là một sự cân bằng hoàn hảo với sự trầm lắng của Chaewon. Wonyoung ngồi bên cạnh Yujin, Chaewon nhận thấy cách cả hai tự động hướng về nhau, như thể hai người đang ở trong thế giới nhỏ bé của riêng mình.
"Mọi người đã gọi món chưa?" Chaewon hỏi, liếc nhìn thực đơn. Cô ấy chưa có cơ hội xem qua các món ăn.
"Vẫn chưa." Yujin trả lời, "Bọn em đợi chị và chị Minju đến rồi mới quyết định."
Chaewon gật đầu, nở một nụ cười nhẹ khi ngồi xuống cạnh Minju. Trái tim cô ấy hơi rộn ràng - Minju ở rất gần, chỉ cách vài inch, và sự căng thẳng âm ỉ giữa hai người vẫn rõ rệt.
Hai người đã tỏ tình với nhau cách đây không lâu, và dù điều đó khiến cả hai như trút được gánh nặng, nó cũng làm mọi chuyện... phức tạp hơn. Hai người chưa chính thức bên nhau, nhưng có điều gì đó ở giữa cả hai, một sự hiểu biết thầm lặng mà cả hai đều thừa nhận nhưng không biết phải hành động thế nào.
Minju thoáng nhìn cô ấy, má hơi ửng hồng rồi nhanh chóng quay đi, giả vờ chăm chú với thực đơn. Chaewon cố gắng không cười quá tươi, cô ấy biết mình chắc cũng đang trông bối rối không kém.
"Vậy, chúng ta có nên gọi vài món khai vị trước không?" Minju hỏi, giọng của nàng ấy dịu dàng hơn thường lệ.
Chaewon mỉm cười trước câu hỏi đó, gật đầu. "Cũng được." Cô ấy nói, rồi quay sang nhìn cả bàn. "Mọi người muốn ăn gì? Có gợi ý nào không?"
Wonyoung nhìn vào thực đơn, ngón tay lướt qua các món. "Em đang muốn ăn gì đó nhẹ nhẹ." Nàng nói, ánh mắt lướt qua Yujin đang thoải mái ngả lưng vào ghế, hai tay khoanh lại. "Có lẽ là chả giò hoặc gì đó tương tự?"
Yujin nhướn mày trước gợi ý của Wonyoung, ánh mắt thoáng chút trêu chọc. "Em lúc nào cũng thích món nhẹ, Wonyoung. Em đang để bụng cho món tráng miệng hay món gì đó đúng không?"
Wonyoung trợn mắt nhưng vẫn mỉm cười. "Chị mới là người lúc nào cũng nhắm đến món tráng miệng đó Yujinie."
Yujin cười khúc khích, nghiêng người về phía trước. "Uầy, chị có phán xét gì đâu."
Chaewon khẽ cười trước màn đối đáp của hai người. "Được rồi, vậy là chả giò và...?"
Yena đã chăm chú nhìn thực đơn từ nãy đến giờ, nhanh chóng lên tiếng. "Chị chắc chắn sẽ gọi mực chiên giòn." Cô nàng nói, cười toe toét. "Không sai vào đâu được."
Minju mỉm cười dịu dàng, ánh mắt lướt qua bạn bè trước khi dừng lại ở Chaewon. "Em sẽ gọi há cảo. Và có lẽ thêm đậu hũ chiên nữa?"
Chaewon gật đầu. "Nghe ổn đấy." Cô ấy nhìn thoáng qua Yujin rồi nhìn trở lại thực đơn, cảm giác ấm áp lan tỏa trong lồng ngực khi ánh mắt cô ấy nán lại trên người Minju lâu hơn một nhịp so với mức cần thiết.
Yujin vươn vai, rõ ràng chẳng bị ảnh hưởng chút nào bởi những lời trêu đùa. "Được rồi. Vậy em sẽ gọi gyoza, và có thể là một ít cơm chiên nữa. Cho đủ vị."
Cả nhóm gọi món, sau vài phút, mọi người chìm vào sự im lặng thoải mái, chờ đồ ăn của mình được mang ra.
Chaewon, Yena và Minju bắt đầu trò chuyện, câu chuyện cứ thế diễn ra một cách tự nhiên. Thật tuyệt khi được đi chơi như thế này, ngay cả khi mọi thứ với Minju có vẻ hơi... khó nói. Chaewon cố gắng tập trung vào cuộc trò chuyện, ánh mắt cô ấy lướt qua giữa Yena và Minju khi hai người thảo luận về lịch trình sắp tới.
Thỉnh thoảng, Chaewon không thể ngăn mình nhìn về phía Wonyoung và Yujin. Cả hai dường như lạc vào thế giới nhỏ bé riêng của mình, những cuộc trò chuyện nhẹ nhàng và thoải mái, nhưng có gì đó không thể phủ nhận về sự thân mật trong cách hai người tương tác. Yujin sẽ hơi nghiêng người lại gần hơn một chút mỗi khi nói chuyện với Wonyoung, giọng nói nhẹ nhàng và hơi trêu chọc. Ngược lại, Wonyoung sẽ mỉm cười và cười theo cách mà chỉ Yujin mới có thể khiến nàng cười - một nụ cười quá rực rỡ, quá dịu dàng.
"Hai đứa này cư xử y hệt như mình và Minju... Chắc chắn tụi nó hơn cả mức tình bạn." Chaewon nghĩ.
Cô ấy nhanh chóng tập trung lại vào Minju, nàng ấy đang nói về các sự kiện sắp tới của trường, Chaewon gật gật đầu theo, cố gắng hết sức để không nghĩ ngợi lung tung. Tuy nhiên, khi ánh mắt cô ấy lại hướng về Yujin và Wonyoung. Hai người mang đến cảm giác như hơn cả bạn bè. Có lẽ là do hai người gần gũi nhau một cách tự nhiên, hoặc là do ánh mắt của Wonyoung trở nên dịu dàng hơn mỗi khi Yujin nói chuyện.
"Chaewon, em đang nghĩ gì đấy?" Giọng Yena phá vỡ dòng suy nghĩ của cô ấy.
Chaewon chớp mắt, quay lại nhìn Yena. "Hả?"
"Chị vừa hỏi em có định đi sự kiện tuần sau với Minju không. Bây giờ hai đứa, kiểu như, thành một cặp đôi không thể tách rời rồi mà?" Yena nhướn mày, giọng trêu chọc.
Mặt Chaewon đỏ ửng trong tích tắt, hơi nóng lan lên cổ. Cô ấy không hiểu tại sao câu hỏi này lại khiến mình bối rối đến vậy. Có lẽ là do cách Yena nói - "Cặp đôi không thể tách rời?" Cô ấy nhanh chóng liếc về phía Minju, và Minju cũng có vẻ hơi ngượng ngùng, ánh mắt lảng đi. Không phải là cả hai đang che giấu tình cảm của mình dành cho nhau, nhưng...
"Chị Yena, nghiêm túc đấy à?" Minju lẩm bẩm, giọng có chút xấu hổ.
Yena chỉ cười nhếch mép và quay lại nhìn Chaewon, ánh mắt lấp lánh vẻ nghịch ngợm. "Gì chứ? Chị chỉ nói là dễ thương thôi mà."
Chaewon hắng giọng, cố gắng lấy lại bình tĩnh. "Bọn em vẫn đang tìm hiểu. Không đơn giản như vậy đâu."
Minju gật đầu đồng ý, nhưng trên khuôn mặt nàng ấy vẫn thoáng hiện một nụ cười khi nhìn Chaewon, khiến Chaewon cảm thấy như mình đang tan chảy.
Thức ăn được mang ra ngay sau đó, mùi thơm của gyoza, cơm chiên và các món khác tràn ngập bàn ăn. Mọi người bắt đầu thưởng thức, tiếng đũa chạm vào nhau và tiếng trò chuyện rôm rả vang lên. Chaewon cắn một miếng chả giò, cố gắng tập trung vào cuộc trò chuyện, nhưng ánh mắt cô ấy không thể không để ý đến Yujin và Wonyoung.
Trong lúc ăn, Chaewon để ý một điều khiến cô ấy dừng lại. Theo cách thoải mái thường ngày của mình, Yujin liên tục với tay đến đĩa của Wonyoung, lấy một miếng gì đó mà Wonyoung chưa chạm đến, như những loại rau mà Wonyoung đã đẩy sang một bên, rõ ràng Yujin không bận tâm về mấy thứ đó lắm. Sau đó, Yujin sẽ lấy một miếng gyoza hoặc một ít cơm chiên từ đĩa của mình, nhẹ nhàng đưa cho Wonyoung.
"Đây, em sẽ thích cái này hơn đấy." Giọng Yujin dịu dàng, khiến Chaewon dừng lại giữa chừng khi đang cắn.
Wonyoung mỉm cười, nhận đồ ăn mà không phản đối gì, có chút biết ơn nhưng không hề ngạc nhiên. "Cảm ơn chị, em sẽ đổi lấy cái này." Nàng nói, với tay lấy một miếng há cảo từ đĩa của Yujin để đổi lại.
Chaewon nhìn hai người trao đổi đồ ăn như thể đó là điều hoàn toàn bình thường, như một thói quen nhỏ giữa hai người. Yujin dường như không bận tâm đến việc cô phải từ bỏ món ăn mà cô rõ ràng rất thích, cô chỉ mỉm cười khi Wonyoung vui vẻ nhận lấy, và Wonyoung cũng làm tương tự mà không chút do dự.
Trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, Chaewon tự hỏi liệu hai người này có nhận ra rằng mọi người xung quanh đều đang nhìn cả hai hay không. Sự thân mật giữa hai người rất tinh tế, nhưng cũng rất dễ nhận thấy. Từng cử chỉ nhỏ nhặt, những nụ cười dịu dàng.
"Hai đứa định làm thế cả đêm à?" Yena trêu chọc, liếc nhìn cả hai.
Yujin chỉ bật cười, nhún vai, chẳng bận tâm. "Gì chứ? Dù sao thì em ấy cũng không thích một nửa số đồ ăn trên đĩa của mình. Em chỉ đang giúp thôi mà."
Má Wonyoung hơi ửng đỏ, nhưng nàng rõ ràng rất thích thú. "Là do em kén chọn, được chưa?"
Nhìn hai người thế này, thật... ngọt ngào theo một cách kỳ lạ.
Cách hai người dễ dàng hiểu nhau, cách mà mỗi cử chỉ nhỏ nhặt dường như diễn ra một cách tự nhiên. Chaewon không khỏi tự hỏi liệu cô ấy và Minju có thể đạt được đến mức độ ấy hay không, nơi mọi thứ chỉ đơn giản là... hòa hợp.
Chaewon khẽ mỉm cười, nhưng tâm trí cô ấy vẫn lơ đãng nghĩ về Yujin và Wonyoung. Cách hai người giao tiếp một cách tự nhiên, cách những cử chỉ quan tâm nhỏ bé của hai người khiến mọi thứ trông có vẻ dễ dàng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro