Hồi 2 _ Đêm Giao Thừa
Đến giờ tôi vẫn không quên được đêm giao thừa tuyệt đẹp hôm ấy. Hôm mà pháo hoa bắn tung trời đẹp đến xao xuyến. Một bông hoa nhỏ bé không thấy được vầng sáng tương lai như tôi, đưa ngắm nhìn mấy tràng pháo hoa rực rỡ trong đêm tối lạnh qua khung cửa sổ phòng
Ánh trăng khe khẽ luồng vào phòng, tạo cảm giác dịu êm khó tả. Tôi cũng không rõ nữa, đây là lần tết thứ 3 kể từ khi cha mẹ tôi ly hôn. Căn phòng này lúc trước ấm áp, hân hoan, tràn ngập hạnh phúc bao nhiêu thì giờ đây lại buồn tuổi, cô đơn, giá lạnh bấy nhiêu
Sau khi cha mẹ ly hôn thì tôi sống với bà, bà thật sự rất thương tôi. Nhưng mà bà sức khỏe yếu dần, một tuần trước thì đã nhập viện. Cha tôi đã bận rộn lại càng thêm bận rộn. Hết chuyện này đến chuyện khác càng đến. Tâm trạng cũng trở nên bực nhọc hơn
Tôi vì không muốn ảnh hưởng đến cha và mọi người, nên tôi cũng không đòi hỏi bất kì gì. Đêm tối giao thừa giá lạnh, tôi một mình trong căn phòng nhỏ. Chăn gối gọn gàng, tôi đã chuẩn bị làm một giấc cho phai đi những nỗi buồn chất nén trong tôi
Nhưng tiếng pháo hoa rầm rộ ngoài kia đã làm tôi tò mò vén nhẹ chiếc rèm cửa ra xem. Cả bầu trời...đẹp thật...
Nhưng trong tôi, buồn khó tả, chả hiểu sao bấy giờ tôi chỉ muốn khóc thật to, muốn có người an ủi tôi...Muốn gia đình, cha mẹ hạnh phúc như trước
Trái tim nhỏ bé này cũng muốn được mọi người quan tâm đến, khó vậy sao?
Nhìn mấy đứa trẻ chơi đùa phía dưới, hay các gia đình hạnh phúc ngoài kia, lòng ngực tôi lại nhoi nhói khó chịu. Ánh sáng trăng luồng vào, đây có tính là an ủi không?
Trăng cũng cô đơn nhỉ? Trăng có bạn không? Tôi bầu bạn cùng trăng nhé?
Đêm giao thừa tuyệt vời này, làm sao đây? Tôi khóc rồi, nước mắt cứ ứa ra, cảm giác bứt rứt khó chịu, cha ơi, mẹ ơi, mọi người ơi..? con muốn gia đình ta về như xưa.
.
.
P/s : ít quá hứa hồi thứ 3 sẽ dài hơn~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro