10
Tôi thậm chí còn không chú ý tới trên người cậu bé có một chiếc vòng cổ, thế mà chị lại phát hiện ra.
[Chị ấy suy nghĩ được như thế nhưng vẫn còn bối rối khi đối mặt với anh ta.]
[Lý Triệu lừa dối chị, học trò của anh ta là Tiền Mộng Mộng đã là tình nhân của anh ta được năm năm.]
[Nếu chị không ly hôn với tên cặn bã này em sẽ coi thường chị!]
Trong mắt của Lý Triệu hiện rõ sự hoảng loạn.
Có thứ gì đó lóe lên trong hệ thống buôn dưa, tôi cười:
[Tôi hiểu rồi, hóa ra là vậy!]
Cậu bé đưa tay định kéo sợi dây chuyền nhưng bị chị cả kéo lại. Những đứa trẻ đã quen với việc làm bất cứ điều gì mình muốn khi ở nhà, khi bị tác động sẽ sớm bộc lộ bản chất thật.
Thằng bé đẩy chị ra và giận dữ nói:
"Đây là dây chuyền mà mẹ đã tặng cho cháu."
Chị cả chỉ vào Lý Triệu:"Lý Triệu anh hãy cho em một lời giải thích! Sợi dây chuyền này giống y hệt với cái của học sinh của anh Tiền Mộng Mộng."
"A Nghi, em đừng gây rắc rối nữa, nó chỉ là một sợi dây chuyền bình thường mà thôi. Bên ngoài có rất nhiều thứ giống nhau, cái này cũng giống vậy."
Đáng tiếc, những lời nói đầy sơ hở của anh ta không thể thuyết phục được mọi người.
Tôi ghé sát tai đứa bé nói nhỏ. Giây tiếp theo, thằng nhỏ lao tới đánh Lý Triệu, ngồi dưới đất lăn lộn gào khóc:
"Bố, bố và mẹ đã lừa dối con! Bố mẹ đã lừa con!"
"Con không muốn ở đây nữa, con muốn về nhà , bố mau đưa con về nhà!"
Từ "bố" vừa thốt ra, sắc mặt chị cả tái nhợt:
"Anh đã phản bội tôi..."
Lý Triệu không cãi lại được, hắn không còn giữ được sự bình tĩnh như lúc trước, tức giận tát vào mặt đứa trẻ:
"A Nghi, nghe anh nói, làm sao anh có thể phản bội em?"
"Đây chỉ là hiểu lầm, sao em lại nghĩ anh có thể làm điều đó với em. Anh đã vì em mà hy sinh rất nhiều, anh chỉ có duy nhất tâm nguyện này, tại sao em không thể vì anh mà thực hiện nó?"
[Đồ cặn bã! Đến lúc này rồi vẫn còn muốn PUA chị tôi!]
"Nếu m.ày dám phản bội chị gái , tao sẽ biến cuộc sống của m.ày thành địa ngục."
Từ lúc tỉnh lại sau sự ngu muội, tâm trạng Lục Cẩm không có lúc nào tốt.
Thật tình cở lại có một chỗ xả giận ở đây.
Lục Cẩm lao lên đấm cho Lý Triệu vài cái, đứa nhỏ nhìn thấy liền khóc ré lên, lao về phía trước bảo vệ:
"Đồ xấu xa! Không được đánh bố cháu!"
"Bố, chúng ta về nhà tìm mẹ đi! Con không ở đây nữa đâu."
"Bố ơi mau về thôi..Bố đừng bán con.. Con sẽ nghe lời mà... "
Vào thời khắc mấu chốt, Lục Trì đã đưa ra quyết định cuối cùng:
"Tôi đã điều tra về bệnh viện nơi mà anh làm xét nghiệm, anh đã hối lộ nhân viên thẩm định và làm giả kết quả xét nghiệm."
"Lý Triệu anh còn muốn nói gì nữa?"
Sau khi nghe điều này, cơn tức giận của Lục Cẩm lên tới đỉnh điểm:
"Đồ phượng hoàng nam ngu ngốc này, tôi sẽ giết anh!"
Lý Triệu không biết xấu hổ bắt đầu phàn nàn, nói rằng Lục Nghi không thể cho hắn sự ấm áp như anh ta muốn. Anh ta mong muốn có con nhưng chị lại không muốn, Lý Triệu luôn cho rằng chị cả và Lục gia luôn coi thường anh ta.
Lý Triệu còn nói anh ta không thể kiềm chế bản thân trước sự dụ dỗ của mẹ đứa bé.
Cũng may chị cả đã nhìn rõ bộ mặt thật của hắn, thậm chí còn không muốn nhìn tên cặn bã thêm một giây phút nào:
"Nếu anh cảm thấy không hài lòng với tôi thì chúng ta ly hôn đi."
Lý Triệu sao có thể bằng lòng ly hôn, bao nhiêu năm qua anh ta hút máu Lục gia để leo lên được vị trí như ngày hôm nay. Mất đi sự chống lưng của nhà họ Lục, anh ta chẳng là cái thá gì cả!
Anh ta van xin một cách khó nhọc, nước mắt nước mũi chảy dài, nhìn vô cùng thảm hại.
[Đúng là đạo đức giả! Tên phượng hoàng nam muốn ăn cơm mềm*]
[Đợi ly hôn xong là lúc cho anh ta chim cút được rồi!]
Lý Triệu tuyệt vọng ôm đứa trẻ rời đi.
Điều chờ đợi anh ta chính là sự trừng phạt của Lục gia.
Lục Nghi hai mắt đỏ hoe nắm lấy tay tôi:
"Tri Tri, nhờ có em mà chị có thể nhìn rõ bộ mặt thật của tên cặn bã đó."
Tôi chớp mắt nói:"Chị, chị dễ bị lừa quá, em tức nhịn không nổi đó. May là đứa trẻ cũng không quá khôn ngoan, mới dễ bị dọa như thế."
Mẹ Lục cũng tò mò:"Con đã nói gì với đứa nhỏ vậy?"
"Con nói bố mẹ cháu không cần cháu nữa, muốn bán cháu đi."
Bộ dáng của Lý Triệu thực sự giống anh ta đang định bán đứa trẻ.
Mọi người không khỏi bật cười, ngay cả Lục Trì cũng hơi nhướn mày mỉm cười:
[Thật ra là do nữ nhân Tiền Mộng Mộng kia quá háo thắng.]
[Cô ta tin lời của Lý Triệu, cảm thấy chị tôi đã hoàn toàn bị anh ta thao túng, dù chị biết đứa trẻ là của mình cũng không thể làm gì được. Vì vậy cô ta cố tình cho đứa trẻ đeo dây chuyền để diễu võ dương oai trước nặt chị cả.]
[Chắc chắn cô ta không ngờ tới, chính tại chiếc dây chuyền này khiến kế hoạch của bọn họ ra ngoài chuồng gà.]
11
Mọi chuyện đã được giải quyết một cách hoàn hảo.
Lý Triệu ngoại tình bỏ nhà đi, anh ta bị trường học đuổi việc vì những cáo buộc về đạo đức và nhân cách.
Tôi nghe nói rằng anh ta gặp trở ngại trong quá trình tìm việc và dành toàn bộ thời gian để kiếm tiền trên thị trường chứng khoán.
Không lâu sao, Tiền Mộng Mộng đã cặp kè với người đàn ông khác. Cô ta xúi giục người đánh gãy một chân của Lý Triệu rồi kể cho anh ta một bí mật.
Đứa trẻ này thật ra không phải con ruột của Lý Triệu.
Kết quả giám định ngày hôm ấy là kết quả chính xác.
Lý Triệu nghĩ rằng bản thân hối lộ những người tham gia xét nghiệm, nhưng không ngờ được Tiền Mộng Mộng đã đi trước một bước... Đúng là vỏ quýt dày có móng tay nhọn.
Sau này Lục Trì kể cho tôi nghe, tôi đã cười đến đau bụng.
12
Những ngày tiếp theo, Lục Trì dường như trở thành một người khác.
Mỗi ngày sau khi tan làm, anh đều tặng tôi một bó hoa. Khi đi công tác về anh đều mang đặc sản địa phương về làm quà. Đôi khi là đồ ăn, đôi khi là những món quà xa xỉ.
Cho đến một ngày, anh tặng một bó hoa khiến tôi bị dị ứng nổi mẩn khắp người...
Tôi không nhịn nổi nữa, trực tiếp hỏi thẳng anh:
"Anh cảm thấy em lấy được mười triệu quá dễ dàng nên đến đây "đặc biệt chiếu cố" em sao?
Lục Trì rất xấu hổ:
"Trước kia anh có chút hiểu lầm em, là lỗi của anh, anh muốn bù đắp cho em."
Nhưng anh không ngờ được rằng tôi bị dị ứng với hoa hồng.
Tôi trêu lại anh:
"Lục Trì, nếu không thì chúng ta ly hôn đi."
"Anh dạo này lạ lắm, anh là ai, anh đoạt xá thân xác của Lục Trì à? Tôi không quen anh, anh mau đi đi!"
Lục Trì lắc đầu, im lặng bày tỏ sự phản kháng.
"Mẹ em đã qua đời, em cũng không cần dùng tiền của anh để chữa trị cho bà nữa. Anh cũng biết giữa chúng ta chưa xảy ra chuyện gì cả."
Tôi không hiểu:
"Tại sao anh lại không muốn ly hôn?"
Lục Trì cũng không nói.
Hay là do vấn đề tiền bạc?
"Nếu là vấn đề tiền bạc, em cũng không cần anh bồi thường 500 triệu." Tôi nuốt nước mắt hạ quyết tâm.
[Nếu nó không có duyên với tôi thì hãy bỏ qua thôi.]
[Cũng may tôi còn 10 triệu, vừa đủ nuôi sống tôi cả đời, nếu tiết kiệm được ít tiền có lẽ đu để thuê mấy người mẫu nam nữa.]
Lục Trì lạnh lùng nói:"Em cảm thấy anh thế nào?"
Anh ấy trông có vẻ nghiêm túc.
Thành thật mà nói anh giống y như mẫu người lý tưởng của tôi.
Dù là khuôn mặt, chiều cao, khí chất, tính cách và cách đối nhân xử thế tôi đều rất ngưỡng mộ anh.
Tôi thành thật trả lời:
"Anh rất tốt, vừa có tiền lại vừa đẹp trai."
[Điều quan trọng là anh biết giữ mình trong sạch và khá ngây thơ.]
[Đây là điều tôi thích.]
"Vậy em có muốn cùng tôi thử không?"
Mặt Lục Trì dần đỏ lên:
"Anh muốn theo đuổi em, liệu em có thể cho anh một cơ hội được không?"
Sau một thời gian dài làm những việc lạ kì như tặng hoa, tặng quà hóa ra đó là chiêu trò để anh theo đuổi tôi.
Tôi nhàn nhạt nhìn anh, thật sự khó có thể từ chối.
Anh ấy giàu có, đẹp trai, ngây thơ như một tờ giấy trắng, tính cách cũng khá tốt, tôi cũng cảm nhận được sự chân thành của anh qua thời gian này,,,
Dù sao tôi cũng chưa thích ai, nếu không thì thử chút cũng không sao!
Tôi nhìn chằm chằm khiến anh cảm thấy khó chịu:
"Nếu em cảm thấy quá khó khăn, anh sẽ cho em thêm thời gian để suy nghĩ."
"Đừng nghĩ tới chuyện đó, em sẽ trao cơ hội quý giá này cho anh."
Tôi vẫn có chút thắc mắc:"Anh thích em chứ không phải thích khuôn mặt của em đúng không?"
"Nếu không làm sao anh có thể thổ lộ tình cảm với khuôn mặt đầy mẩn đỏ của em được?
Lông mày Lục Trì thả lỏng, anh cười nói:
"Anh thích em, chỉ mỗi mình em thôi!"
Từ khi anh tỏ tình, anh trở nên đeo bám hơn rất nhiều.
Anh thực sự biết tôi thích gì, những món quà anh tặng toàn những thứ có giá trị.
Mẹ Lục cầm tay tôi nhẹ nhàng nói:" Thằng nhãi này cuối cùng cũng biết chủ động, con phải cẩn thận, đừng dễ dàng đồng ý."
"Nếu con có được đàn ông quá dễ dàng, sau này con sẽ không trân trọng anh ta nhiều như trước."
Đúng như mong đợi của mẹ Lục, những lời mẹ nói đều mang tính triết lý và kinh nghiệm của bản thân.
Lục Trì sẽ không nghĩ tới mẹ Lục đang ra sức lừa anh.
Một đêm, Lục Trì say rượu muốn ngủ với tôi:
" Những cặp đôi khác đều ngủ chung giường, sao anh lại không được?"
Vẻ mặt của anh đầy bất bình, tôi mềm lòng để anh trèo lên giường.
Lục Trì muốn nói cho tôi một bí mật.
Tôi nghiêng người về phía anh, anh chỉ dám đặt một nụ hôn thoáng qua lên môi tôi.
Anh trốn dưới chăn như một chú rùa nhỏ để lộ hai tai đỏ rực.
" Không phải anh muốn kể cho em một bí mật sao?"
" Ừm, để anh nói cho em biết một bí mật... Anh có thể nghe được tiếng lòng của em."
Tôi giật mình:
[Liệu anh có biết được tôi không phải Nhan Tri ban đầu không.]
Anh tiến lại gần nói:
"Anh biết, người anh thích vẫn luôn là em, không phải là cô ấy."
Sau khi bày tỏ tâm tình, anh chắc chắn cuộc hôn nhân này có thể tiếp tục.
Ngày hôm sau, vừa mở mắt ra tôi đã thấy Lục Trì nằm bên cạnh nhìn tôi đầy "trìu mến".
Đột nhiên tôi nghe thấy giọng nói của anh vang lên trong tâm trí.
[Tôi nên làm gì đây? Cô ấy vừa ngủ dậy trông đáng yêu quá, thật muốn hôn một cái.]
Lục Trì rõ ràng không cử động miệng mà!
Tôi: [???]
Vậy bây giờ đến lượt tôi nghe được tiếng lòng của anh ấy sao?
Đúng là một anh chàng tốt, trong đầu anh cả ngày chỉ nghĩ đến hôn tôi!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro