Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 7.

Chỉ cần là bất cứ ai từng xem cách Finn, một thằng nhóc có cách chiến đấu đến rõ là điên cuồng đập nhừ tử đối thủ, thì hẳn họ sẽ chẳng bao giờ quên được cách mà thằng nhóc ấy đá người ta bay xa hàng chục mét. Kẻ áo đen kia xui xẻo trúng đòn của cậu ta, liền bay ra khá xa, gần như đập vào những cái cây to gần đó nếu như không có một bàn tay mọc ra từ hư vô, giữ cô ta lại.

Finn ở bên này chỉnh chỉnh kính để nhìn rõ thứ kia. Quỷ Ma ư? Cậu tự hỏi. Nếu là năng lực này thì chỉ có Quỷ Ma thôi.

Kẻ kia sau khi được cái bàn tay đó đặt bản thân thăng bằng trên đất, liền từ từ lột chiếc mũ choàng đen tuyền, để lộ một khuôn mặt khiến Finn có chút ngơ ngác.

Một con nhỏ hả?

Một con nhỏ có vẻ ngoài đến rõ là dễ thương, mang đôi mắt tưởng chăng chứa cả biển trời ở trong đấy. Tựa như là linh hồn của đại dương thăm thẳm, đôi mắt ấy liên tục rung động ở mỗi khắc mỗi giây vậy.

Một đôi mắt đẹp đến khôn tưởng.

Bởi thế nên, khi nhìn thấy cô ta, Finn cảm thấy ngạc nhiên đến lạ kì. Mặc do cậu biết rất rõ, ở thế giới này, chẳng phải cứ có ngoại hình dễ thương là vô hại nhưng... lần này cậu đã thật sự cho là như thế.

"Cậu mạnh đấy."

Cô gái nói, đôi mắt mèo xanh thẳm chứ thế đảo qua đảo lại nhìn Finn và Irika. Finn thấy có chút lạnh người. Cậu cố suy nghĩ xem rốt cuộc cô gái kia tới đây làm gì. Chẳng lẽ vì biết mình là quỷ nên cô ta tới đây đòi mạng à? Mà cũng không phải, sự thật mình đang làm cho chính phủ, ai dám đụng tới mình. Hay là cô ta được mấy tên chủ nợ thuê giết mình nhỉ? Cơ mà cũng chẳng đúng, để thuê mấy kẻ làm việc tư nhân như cô ta thì chắc chắn phải mất cả khối tiền. Có đứa ngu mới làm như vậy thôi.

Rồi rất lâu sau đó, Finn muốn tự vả mình vì những lời này. Đúng là có người thuê cô ta thật, mà lại còn là chị Maria nữa cơ.

"Nói chính xác thì too đã được Maria - san thuê để giết cậu đấy!"

Finn nghe mà đứng người. Cậu méo xệch miệng, liếc sang Irika. Nhưng coi bộ cô ta đang cố lờ đi, làm như không thấy gì. Điều này làm Finn vừa bực dọc lại vừa cảm thấy chán nản.

Chị Maria muốn vứt bỏ mình à?

Finn cảm thấy cả cơ thể mình rệu rã vô cùng khi nghĩ về điều ấy. Cậu không muốn đâu. Chị Maria là người đầu tiên cho chị hơi ấm về gia đình, là người đầu tiên sẵn sàng yêu thương, chào đón dẫu cho cậu chỉ là một kẻ lưu lạc khắp nơi. Cậu không muốn chị ấy bỏ rơi mình chút nào đâu...

"Nói dối?"

Mặc cho đã biết rõ kết quả, nhưng Finn vẫn gượng hỏi. Cậu không tin lời mà thợ săn tư nhân nói chút nào. Cái huy hiệu tráng bạc trên áo cô ta càng làm cậu khó tin hơn nữa. Thợ săn quỷ tư nhân có bao giờ làm việc tốt đâu, nhất là những kẻ thuộc phe bí mật nữa.

"Maria đã thuê tôi và mấy người kia đấy."

Cô gái chớp chớp mắt, chỉ về những tán cây im lìm như chẳng hay chuyện gì cả.

Finn cúi mặt xuống đất. Không còn bất cứ âm thanh nào phát ra nữa. Irika lén liếc cậu ta. Xem ra đây sẽ khó khăn lắm nhỉ?

Cô gái kia tiếp tục nói. "Nên là cậu có hai lựa chọn. Một là giết tôi, phản bội Maria. Hai là để tôi giết."

Đối với lời này của cô gái, khóe miệng Irika khẽ nhếch lên. Nhưng không phải là vì cái thú vị của câu chuyện này, mà là vì xem bộ cô gái kia cũng khá có hứng thú với Finn. Rõ ràng là tóc đen kia đang chừa cho Finn một đường sống. Irika khoanh tay đứng xem kịch. Giờ chỉ xem não cậu ta bình thường hay là quá ngắn thôi.

"Thế có lựa chọn thứ ba đúng chứ?"

Fin ngẩng mặt lên, hỏi cộc lốc. Tất nhiên điều này cũng ở trong dự đoán của mắt xanh. Cô ta khúc khích cười.

"Đoán xem."

"Thế thì chắc có rồi nhỉ?" Vừa nói, Finn vừa giật cái dây trên cổ mình. "Giết ngươi đâu có nghĩa là ta phản bội chị Maria."

Phải đó, Finn thật sự đâu có phản bội chị? Finn chỉ là bị tấn công nên mới vùng lên đó chứ. Mạng sống của bản thân quan trọng lắm.

Nếu đổi là Finn của hai ba, hoặc là vài phút trước, cậu hẳn sẽ nghĩ việc mình đang làm là ích kỉ. Nhưng không, tới giờ cậu chẳng tin điều ấy nữa. Cậu đâu có ích kỷ!

Bỗng chốc, một cái đầu đến rõ là xấu xí mọc lên, thay thế cho cái đầu đen ngòm đẹp trai ban đầu. Irika nhìn trực diện vào thằng nhóc nhìn mặt có vẻ nghiêm túc. Xem ra nó định đánh một trận sống chết đây.

"Hay thật..."

Vô thức, cô gái lùi lại phía sau. Cái này... Cô đã dự đoán nhưng lại lược bỏ khả năng ngay sau đó. Cô không nghĩ cái thằng nhóc nhìn lạnh lạnh này lại có thể chơi trò đánh cược như thế.

Những kẻ điên ở khắp mọi nơi.

Tóc đen thở dài một hơi lấy lại bình tĩnh. Đôi mắt xanh lơ của cô bỗng xuất hiện đâu đó vài sự lo sợ. Ừ thì ai có thể không lo cơ chứ, với cái kiểu đánh đấm này khả năng bản thân chầu trời là kha khá chứ chẳng đùa.

Nếu vậy thì cô sẽ nói cậu ta hiểu rõ vậy. Cô gái chán nản nghĩ thầm. Cô không muốn cái mặt mình có bất cứ vết thương nào đâu.

***

Cầm chiếc máy tính bảng trên tay, Maria chăm chú đón chờ trận chiến sắp xảy đến, giữa Finn và hội những thợ săn quỷ khét tiếng. Khoé môi cô ta không kìm được nhếch lên đầy hài lòng. Ôi chà, đúng là Finn không sợ sự kì vọng của cô ta rồi. Thằng bé vẫn cứ điên cuồng và nghe lời theo cách đáng yêu như thế. Cứ như một con chó vậy.

"Cô Maria, Quỷ gió đã được đưa tới phòng đặc biệt rồi ạ."

Claude lên tiếng. Maria mỉm cười, gật đầu tốt vẻ đã hiểu rõ những gì đang diễn ra song ánh mắt vẫn hướng về màn hình chiếc máy tính bảng đang bị che lấp bởi thứ gì đó, như lá như cỏ. Claude biết khá rõ chuyện gì đang xảy ra. Nhưng anh vẫn có chút thắc mắc.

"Liệu ta có quá đáng hay không..."

Khi để một thằng nhóc bắt mũi còn chưa sạch phải chịu thứ cảm xúc như thế?

Claude thật sự đã định hỏi như vậy. Điều này có thể khang khác tính cách lạnh lùng vô cảm của anh thường ngày. Nhưng đó là sự thật. Người đàn ông thật sự lo lắng cho thằng nhóc. Dẫu sao thì nó vẫn còn trong độ tuổi cũng có thể gọi là non nớt, nếu nó gặp phải khung cảnh như ở kia, hẳn sẽ cảm thấy rất sốc cho mà xem.

"Chúng ra đâu còn cách nào đâu." Maria lắc đầu.

Có một sự thật là, khi chính phủ nắm trong tay một con quỷ nguy hiểm như Quỷ đói, việc đầu tiên họ phải làm, nhất định quyết định xem rốt cuộc nó có đáng tin cậy hay không. Vậy nên họ đã cùng Maria lập một bản giao kèo, rằng nếu Finn thể hiện đúng những gì họ muốn, những kẻ nắm giữ cán cân sẽ cho cậu ta một cơ hội để sống.

"Bây giờ tôi sẽ vào xem quỷ đói."

Maria thôi không tiếp tục xem diễn biến nữa. Tới lúc này, cô đã thấy rõ cục diện rồi. Finn sẽ qua mà thôi.

Mảia bước vào căn phòng đặc biệt, nơi giam giữ quỷ gió. Trong hình hài của một con người, quỷ gió đang bị trói chặt cả tay và chân, khiến nó chẳng khác gì phạm nhân cả. Mà nó đúng là phạm nhân thật. Mảia nhanh chóng tiến lại gần, giúp nó cởi chiếc khăn bịt mắt và chậm rãi hỏi.

"Ngươi có thể cho ta biết, chuyện gì đang diễn ra được không."

Bằng ánh mắt căm thù nhất có thể, Quỷ Gió nhất quyết không nói bất kì câu nào. Tròng mắt Maria đột nhiên xoay vòng liên tục, cô ta nhìn thẳng vào nó.

"Ngươi mau nói hết mọi thứ cho ta biết nhé."

Quỷ Gió sững người với những gì nó nhìn thấy. Đôi mắt ấy thật thân quen làm sao.

***

Cũng chẳng biết là sau bao lâu, Maria chậm rãi bước ra khỏi căn phòng. Khuôn mặt cô ta trở nên mờ mịt, ngây ngốc tới lạ kì. Maria vô thức ôm lấy bản thân.

Quỷ Bệnh Tật đang muốn tìm cô ta.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro