Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương VIII: Kết cục của Kim Quang Dao

Tị Trần lập tức trở về đại điện, Tư Đồ Mạc sớm đã được Tùy Tiện thông tri, biết Tị Trần sắp xuất quan, đã chuẩn bị sẵn nước ấm và canh nóng ở đại điện đợi. Tị Trần tắm rửa xong, thay một bộ quần áo thoải mái, vừa uống canh vừa nghe Tư Đồ Mạc kể tình hình Lục giới những năm gần đây. Lúc biết mình bế quan hơn hai năm, Tị Trần hơi kinh ngạc một chút, trong lúc bế quan chỉ cảm thấy là mấy tháng, bên ngoài cũng đã hai năm, cũng may hai năm này không có chuyện gì lớn xảy ra, Tư Đồ Mạc trong thời gian này đem Yêu tộc quản lí gọn gàng ngăn nắp, Tị Trần liền sét đánh không kịp bưng tai chấn chỉnh Yêu tộc, đem thực lực ra nói chuyện, thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết, thành công thu về một đám tâm phúc. Dù sao Yêu tộc cường giả vi tôn, tu vi của Tị Trần hiện tại đàn áp một phương không hề khó khăn.

Tị Trần an bài đâu vào đó xong, liền thăm dò xem Đằng Long tộc muốn giở trò gì.

Lại nói, hai năm này Ma tộc đột nhiên xuất hiện một vị thủ lĩnh kì lạ, trống rỗng xuất hiện làm chỉnh thể thực lực Ma tộc tăng mạnh, có điều người này xuất thần nhập quỷ, chưa ai chân chính nhìn qua bộ dạng của y, hiện tại cả Lục giới đang tập trung vào người này, dù sao Ma tộc trước giờ bị chán ghét so với Yêu tộc chỉ có hơn chứ không kém, Tị Trần nhờ chuyện này, tạm thời tránh đi mũi nhọn, nếu không bị người phát hiện thực lực y đột nhiên tăng mạnh như vậy, nhất định sẽ rước tới không ít phiền toái.

Không gian nứt vỡ ngày càng tăng mạnh, nhất là những nơi trước kia Ma tộc từng đi qua, Tứ đại thần thú cùng cao tầng Thần tộc nhất thời sứt đầu mẻ trán, khó trách Chu Tước cận kề ngày bản thân xuất quan mới đến, chưa được bao lâu lại rời đi. Tị Trần nhớ đến bóng dáng nam tử hồng y như lửa đỏ kia, trái tim vô thức đập nhanh một chút, lại không tiếng động thở dài.

Long tộc cũng vì chuyện này mà có không ít tộc Long hỗn loạn, vị trí của Long tộc xui xẻo xuất hiện nhiều điểm không gian nứt vỡ nhất, cơ hồ muốn hầu hết tộc nhân Long tộc ngày đêm dùng nguyên lực chống đỡ, vậy mà vẫn có không ít người đối với Tị Trần ôm tâm tư không chịu buông bỏ, âm mưu muốn nhân lúc Lục giới hỗn loạn phái người giết chết Tị Trần.

Đối với chuyện này, Tị Trần âm thầm cười lạnh. Mới mười hai năm thôi, nhưng y đã không còn mà kẻ dễ bắt nạt như lúc trước, muốn xử lí vài tên Long tộc không biết sống chết dễ như trở bàn tay.. Chỉ là thực lực của y hiện tại.. So với Thanh Long vẫn chẳng khác nào kiến đấu với voi, xa xa không đủ. Tị Trần tuy biết cần phải nhanh chóng tăng lên thực lực, nhưng là y cũng hiểu được đạo lí dục tốc bất đạt, nên một bên tìm kiếm thiên tài địa bảo, một bên chú ý hướng đi của Lục giới.

Mấy ngày sau, Kim Quang Dao nghe tin Tị Trần xuất quan, gửi đến một chồng đại lễ cùng một bức thư tín, Tị Trần đọc xong nội dung, âm thầm kinh hãi. Kim Quang Dao vậy mà muốn hành động rồi! Có cảm giác thời gian không kịp nữa, Tị Trần ra lệnh cho mười hai trưởng lão Yêu tộc nhanh chóng chỉnh đốn yêu lực, chuẩn bị tùy thời ứng phó tình huống khẩn cấp.

-----

Một ngày sấm rền chớp giật, Thanh Khâu vốn là nơi yên bình nhất Lục giới xảy ra một hồi biến loạn, loạn này sau đó được ghi chép trong Lục Giới Kí, được gọi là Biến Thanh Dao.

Nghe nói, con trai thứ hai của Thanh Khâu Quốc chủ mưu đồ soán ngôi đoạt vị, hạ độc chính phụ thân và anh trai của mình, kế hoạch vốn dĩ thiên y vô phùng lại vì người ngoài ý muốn xuất hiện là Thần Hoàng mà vỡ lở. Do Kim Quang Dao không muốn hại Lam Hi Thần, đến cuối cùng lại thà ngọc nát đá tan, cùng hơn ba ngàn Ma tộc bao vây cung điện, bên ngoài Tị Trần đã lặng lẽ cho Yêu tộc trà trộn vào Thanh Khâu chế ngự hết tất cả những nhân vật quan trọng, cơ hội nắm chắc trong tầm tay đến cuối cùng lại không ngờ Thần Hoàng sẽ xuất hiện, càng không ngờ hắn ta lại đâm Kim Quang Dao một đao. Tị Trần mắng thầm một tiếng, tự thân động thủ cứu người, phá vòng vây rời đi.

Tình hình hiện tại, chắc chắn không thể mang Kim Quang Dao về Yêu tộc, phía sau vẫn có người đuổi giết, hơi thở mạnh mẽ chính là của Thần Hoàng Lam Hi Thần. Tị Trần chỉ muốn chửi thề một câu, nghe nói lúc trước hai người này quan hệ không tồi mà, tại sao hiện tại lại đuổi tận giết tuyệt không tha?!

Vết thương trên người Kim Quang Dao rất nặng, máu thấm ướt vạt bào Kim Tinh Tuyết Lãng, gương mặt xinh đẹp dịu dàng giờ tái nhợt, Tị Trần đút hắn ăn một viên đan dược, người phía sau đã hưu một tiếng, vọt lên chặn đường y.

Tị Trần ngừng lại, nhíu mày, y đột nhiên phát hiện nãy giờ hình như là Thần hoàng cố ý thả chậm bước chân cho y chạy, hơn nữa nơi này chính là một nơi tên Mộng Tiêu Ảnh, người vào đây nếu không có thực lực rất dễ lâm vào ảo cảnh, là một nơi trú ẩn khá an toàn.

Tị Trần cảm thấy Lam Hi Thần dường như có lời muốn nói.

Quả nhiên, hắn ta nhìn Kim Quang Dao trong ngực Tị Trần, do dự một hồi, cuối cùng mở miệng:

"Yêu Hoàng, ta biết là ngươi, đưa A Dao cho ta.."

Tị Trần cảnh giác, bản thân đã dịch dung và dùng bí dược thu liễm hơi thở, không nghĩ tới vẫn bị Lam Hi Thần nhìn ra. Y lui về sau hai bước, cười như không cười:

"Nghe nói trước đây Thần Hoàng cùng Kim Quang Dao quan hệ không tồi, hiện tại đâm người ta một kiếm chưa đủ, còn muốn đuổi cùng giết tận?"

Đối với giọng điệu bén nhọn châm chọc của Tị Trần, Lam Hi Thần cũng không tức giận, hắn ta biết Tị Trần hiểu lầm hắn ta, nhưng không giải thích, chỉ là vươn tay:

"Đưa A Dao cho ta-"

Tị Trần nhíu mày, không kiên nhẫn:

"Không có khả năng!"

Tị Trần nói xong, không nói hai lời hiện quay đầu, chạy.

Lam Hi Thần không ngờ Tị Trần nói chạy liền chạy, nhất thời ngẩn ra giây lát, giây lát đó cũng đủ Tị Trần chạy xa, đáng tiếc Tị Trần không hề biết từ khoảnh khắc Lam Hi Thần chặn hắn lại, đã thiết lập kết giới vô cùng cường đại. Tị Trần bị bức tường vô hình chặn lại, sắc mặt khó coi đến cực điểm. Xem ra Lam Hi Thần hôm nay không chết không dừng sao?

Giọng của Lam Hi Thần từ phía sau truyền đến:

"Yêu Hoàng, ta có thể thả ngươi đi. Chỉ cần ngươi giao A Dao cho ta!"

Tị Trần quay lại nhìn Lam Hi Thần, lạnh nhạt cười:

"Ngươi muốn bắt hắn mang về Thiên giới chịu phạt?"

"Ta không có ý này!"

Lam Hi Thần biết nếu không nói rõ, Tị Trần e là không để hắn mang Kim Quang Dao rời khỏi nơi đây. Hiện tại linh mạch Kim Quang Dao đã bị phế đi, cả người cũng trọng thương vô cùng nghiêm trọng, một kiếm kia cơ hồ muốn lấy mạng Kim Quang Dao, nếu không phải Tị Trần đến kịp, Kim Quang Dao e là đã sớm vong mạng.

"Ta sẽ mang A Dao về Côn Lôn Bí Cảnh, trị thương cho hắn!"

Tị Trần nói:

"Bổn hoàng dựa vào cái gì mà tin ngươi?"

Lam Hi Thần nhíu mày, uy áp của Thần Hoàng lập tức phủ lên người Tị Trần.

"Yêu Hoàng, đừng tưởng ngươi là bằng hữu của A Dao thì có thể làm càn!"

Tị Trần kiên cường chống đỡ thân mình đối mặt với uy áp như núi Thái Sơn đè lên kia, nuốt lấy cỗ tanh ngọt đang muốn trào lên nơi cổ họng, giọng nói càng có sự mỉa mai trào phúng trước đây chưa từng có:

"Kim Quang Dao cũng tin ngươi, đến cuối cùng ngươi còn không phải một kiếm muốn mạng hắn!"

Lam Hi Thần há miệng muốn nói gì đó, nhưng mãi vẫn không thốt ra nổi một câu. Tị Trần nói không sai, chính vì không sai nên mới có thể một câu thấy máu, chạm đến nỗi đau mà hắn ta không muốn nhắc tới nhất. A Dao tín nhiệm hắn ta như thế, vì hắn ta kế hoạch kia bị hủy cũng chứ từng oán trách, thậm chí một câu cuối cùng "ta chưa từng nghĩ sẽ hại ngươi" làm trái tim Lam Hi Thần như bị bóp nghẹt. Tị Trần thấy Lam Hi Thần như vậy, vô thức nhíu mày, xem ra cảm tình của hắn ta với Kim Quang Dao không phải giả.

"Ta sẽ không làm như vậy. Yêu Hoàng, Kim Quang Dao hiện tại đã chết!"

Tị Trần nhíu nhíu mày, sau đó liền hiểu ra lời của Lam Hi Thần. Lại nhìn Kim Quang Dao trong lòng, ghen tị cùng với hâm mộ xen lẫn vào nhau.

Lúc mất đi tất cả, lại phát hiện không phải cả thế giới từ bỏ ngươi, đến cuối cùng vẫn có người vì ngươi chống lại cả thế giới, đây là chuyện hạnh phúc cỡ nào.

"Được, giao hắn cho ngươi!"

Tị Trần đem Kim Quang Dao cho Lam Hi Thần, hắn nhìn ra ánh mắt Lam Hi Thần nhìn Kim Quang Dao rất giống ánh mắt Tùy Tiện nhìn hắn.. Không hiểu sao Tị Trần lại tin tưởng Lam Hi Thần, trực giác cho y biết Lam Hi Thần sẽ không hại Kim Quang Dao. Chỉ bằng ánh mắt đó..

Lam Hi Thần đón lấy Kim Quang Dao, nghe người trong ngực hơi thở mỏng manh suy yếu, trái tim co rút từng trận. A Dao, sau này ta sẽ duy hộ đệ thật tốt, không có Mạnh Dao của Ma Tộc, không có Kim Quang Dao của Thanh Khâu, chỉ có A Dao của nhị ca.

Lam Hi Thần nặng nề nói cảm ơn với Tị Trần.

Tị Trần phất tay:

"Không cần. Nhưng bổn hoàng hi vọng tương lai chuyện giữa bổn hoàng và Long tộc, Thần Hoàng không cần nhúng tay vào!"

Lam Hi Thần nhíu mày một lát, lúc Tị Trần cho rằng hắn ta sẽ không đáp ứng, giọng nói của Lam Hi Thần lại truyền đến, chậm rãi mà kiên định:

"Được, ta hứa."

Tị Trần kinh ngạc quay đầu lại, Lam Hi Thần đã ôm Kim Quang Dao rời đi, chỉ còn lại hai vệt tàn ảnh. Đường đường Côn Lôn Thần giới chi chủ, lại có thể vì một nam nhân làm tới mức đó..

Tị Trần không hiểu sao cảm thấy thật nặng nề, trong lòng lại hiện ra một hình bóng đỏ lửa. Y cười khổ, hai người có thể sao, có thể sao..

----

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro