Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Buổi họp báo 1

Kẹt xe kẹt xe.

Giai Hoà bực bội nhìn đồng hồ hiển thị trên di động, tim đập càng lúc càng dữ. Buổi họp báo đã bắt đầu từ lâu mà giờ cô vẫn còn ở trên đường như thế này đây. Hẹn ngày nào không hẹn, lại hẹn trúng ngay ngày lễ tình nhân cơ chứ? Mấy xe taxi ở Thượng Hải đều có khách ngồi thành đôi. Cô gọi xe đã gần một giờ, còn thêm vụ kẹt đường này, chỉ sợ đến nơi thì chỉ còn sót lại vài nhân viên.

Dường như anh tài xế cảm giác được Giai Hoà sắp nổ tung đến nơi, mỉm cười an ủi:

" Cô đừng lo. Đàn ông chờ là phải đạo, nhất là ngày hôm nay."

Giai Hoà oán hận nhìn ra cửa sổ: " Nếu có thể chờ thì thật tốt rồi ". Trong họp báo không có chuyện của người biên kịch, mà cô cũng chả phải đạo diễn hay diễn viên gì. Ai chờ cô?

" Cô xách cả hành lí theo mà, sao anh ta không chờ được?".

Giai Hoà nhìn thẳng vào tấm gương chiếu hậu, thấy ánh mắt sáng trưng của anh chàng tài xế, thực sự rất muốn giải thích nhưng chẳng có tâm trạng để mở lời. Họp báo chấm dứt, mọi người sẽ đến Hoành Điếm, tất nhiên cô phải tay xách nách mang hành lí theo. Nhưng mà một thiếu nữ như cô, ngày lễ tình nhân lại mang theo hành lí vào khách sạn Hilton, chẳng phải nói gì, trăm người chắc cũng chỉ hướng về một ý nghĩ....

Đèn đỏ chuyển sang màu xanh, đèn xanh chuyển sang màu đỏ, tất cả đều để cho không khí xem, không lấy một chiếc xe nào nhúc nhích được.

Cứ như vậy mà đi, cô đến được khách sạn thì đã là sáu giờ tối.

Giai Hoà kéo vali đi, đến dưới đại sảnh của khách sạn, nhìn mấy thiếu nữ xinh đẹp co ro trong gió lạnh đương mỏi mắt trông thần tượng, không cần đoán cũng biết đay là fan hâm mộ của Dịch Văn Trạch. Lại nghĩ đến bản thân mình sắp được nhìn thấy người thật, tự nhiên cũng bắt đầu có cảm giác ngường ngượng nha. Mãi cho đến khi thấy ánh mắt đánh giá của bảo vệ thì moiws giật mình nghiêm túc lại.

Hai năm làm biên kịch coi như không công, bộ dáng bình tĩnh nguỵ trang từ xưa đến nay, coi như đổ vỡ.

" Rốt cuộc em cũng đến được ". Cửa thang máy mở ra, suýt chút nữa là Kiều Kiều ấn hư luôn cả điện thoại. "Họp báo tiến hành hơn nữa rồi em mới đến". Chị vừa nói vừa đoạt lấy hành lí trong tay Giai Hoà, bước đi như bay vào hội trường.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: