#3.
Lúc gặp anh , em đã là tác gia của một vài fanfic mạng , em đã có một lượng độc giả không ít cũng không nhiều , chí ít em thỏa mãn với điều đó và em xem nó là một niềm vui nho nhỏ trong cuộc sống của em .
Em có rất nhiều bạn bè , nhưng từ khi biết được tính hướng của mình không giống người khác , em dần thu mình lại , em không thích ồn ào , em cũng không thích náo nhiệt , chính vì vậy thư viện an tĩnh là sự lựa chọn của em .
Bởi vì thường lui đến thư viện , cho nên em trở thành một trợ lý nhỏ của cô quản thư , giúp cô ấy trông thư viện mỗi khi rảnh rỗi , và cũng nhờ đó em gặp được anh ..
Em nhớ rõ câu đầu tiên anh nói với em , một chút cũng không ấn tượng như tiểu thuyết hay viết , ấy thế mà em và anh lại trở thành chúng ta .
" Nhóc , quản thư đâu rồi ? "
Em tin rằng không một thằng con trai nào thích bị gọi là nhóc đâu , em không vui , nhưng vì anh lớn hơn em hai lớp cho nên em bỏ qua đó .. [ thật ra là tại anh đẹp trai quá ⁄(⁄ ⁄•⁄ω⁄•⁄ ⁄)⁄ ]
Nhưng mà lúc đó em liếc anh một cái , anh cũng nhìn lại em rồi mỉm cười , làm cho em không nhớ được mình sau đó làm thế nào để ghi sổ cho anh mượn sách thay cô quản thư nữa ..
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro