Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

#162.

Anh lúc đó không nói xin lỗi cho hành động này . Anh chỉ đưa tay xoa mặt em , không hẳn là xoa mà là nhéo đó ..

" Anh bực . "

" Mắc gì cắn em !? "

" Mày làm anh bực ! "

Mẹ . Đâu phải chỉ một mình anh bực ? Em cũng rất khó chịu anh hiểu không ? Cảm giác người yêu không xem trọng sở thích của mình rồi lại còn ép mình từ bỏ . Nếu em làm vậy với sở thích của anh thì anh vui sao ?

" Anh đéo quan tâm . "

" Anh đừng có xàm xí nữa được không .. đau !!!!! "

Lúc đó anh lại cắn em , hơn nữa còn là chỗ anh vừa mới cắn .. Hay lắm , giờ thì chảy máu rồi ..

Tay anh thô bạo siết cằm em , anh rất tức giận . Anh nói chả nhẽ anh chiều em nhiều cái gì như thế mà em không nghe anh chuyện này được sao ..

" Nhưng đây là sở thích của em ! "

" Tao đéo có quan tâm ! Mày nghe lời đi có được không hả !!? "

Lúc đó em sợ anh lắm . Em chỉ biết khẩn trương che vai mình , em sợ anh lại cắn em .. Chết tiệt , rõ ràng em đã cố nhịn anh nhưng tại sao lại còn làm nó đến nông nỗi nào vậy ?

" Anh về đi . "

Lúc đó anh nhắm mắt thở dốc một tiếng , xoay người bỏ về . Trong lòng em cười khổ tự hỏi lần này sẽ giận nhau bao lâu đây ..

Nhưng mà khi em tắm rửa thay đồ xong , tự sát trùng vết thương thì điện thoại lại ting ting mấy tiếng , anh nhắn xin lỗi . Anh nói rằng ban nãy anh có hơi mất bình tĩnh ...

Đó là khi em phát hiện ra anh cũng y như mẹ hay em gái em . Mỗi lần chuẩn bị tới ngày đó sẽ gắt gỏng cực kì ... Kia , anh không tới ngày nhưng mà anh cũng giống lắm rồi đó anh ạ .-.

Sau này mỗi khi anh rơi vào trạng thái như vậy , em đéo khác gì ở trên chảo lửa , mọi chuyện đều phải nhìn sắc mặt anh , nếu không anh sẽ lại nổi điên lên . Thật ra dần dần em hiểu được , khi anh bị như thế , mỗi lần anh đòi cái gì em chỉ cần gật đầu đồng ý thôi , không cần thực hiện cũng được . Tại vì khi anh bình tĩnh lại rồi anh cũng sẽ tự nhận ra khi đó anh đòi mấy cái vô lý vcl .

Ngày hôm sau anh qua đón em , chính là anh qua cực kì sớm , lúc em còn chưa có ngủ dậy cơ ..

Hôm đó báo thức kêu , em mơ hồ mở mắt , còn chưa kịp tắt đã cảm nhận trên trán ấm ấm , vừa mở mắt ra đã thấy anh mỉm cười , nhào đến đè trên người em 

" Hi ~ "

" Uhm .. ? "

Anh lại trên trán em hôn một cái , hai bên má hôn một cái . Anh chê em chưa đánh răng nên không có hôn môi .....

" Dậy đi , anh thay đồ cho ! "

Khi đó em cứ nửa tỉnh nửa mê , tại vì được người yêu gọi dậy là thích lắm rồi , cho nên tâm trí em cứ ở đâu á . Tới khi em đang đánh răng giữa chừng em mới ngớ ra .. anh bảo clq gì cơ ?

" Diệc Hoàng à .. "

" Ừ ? "

Tất nhiên em không đủ can đảm để anh thay đồ cho rồi .. Ngại chết luôn . Nhưng mà em thay quần đồng phục trước , cùng lắm để cái áo cho anh thay vậy .

Lúc anh cởi áo ngủ của em , cảm nhận bàn tay anh nhè nhẹ sờ lên đầu vai , nơi đó vẫn còn hơi rát . Em nghe được anh cười khẽ một tiếng .

Gì chứ đồ bệnh này ? Đã không xin lỗi người ta mà còn ....

" Anh cười cái gì ? "

Anh híp mắt cười , sờ sờ mũi không đáp . Mẹ nó anh riết rồi càng ngày càng khó hiểu !

Tới tận khi vào lớp học được nửa buổi , em mới phát hiện ra ý tứ trong nụ cười của anh . Con mẹ nó thật sự lúc đó em muốn bay qua cắn chết anh cho rồi . Anh là cái đồ nhỏ nhen , đúng hệt như anh Kiên nói . Là tên xấu tính nhất !

Bởi vì hôm đó khám sức khỏe !! Con trai phải cởi áo thế mà em quên mất . Anh hôm qua rõ ràng là cố tình để lại dấu trên vai em mà (╯°□°)╯︵(\ .o.)\

Lúc mấy thằng đi trước em cởi áo , em khủng hoảng vcl . Trên vai em nếu bị thương thì không sao nhưng mà đây là dấu răng ::( lỡ ông bác sĩ hỏi thì em phải làm sao đây ?

" Tử Kiên cứu tao :(((((((( "

" Trời đất mẹ ơi cái gì vậy !!?? "

Em không thể nhờ ai khác ngoài Tử Kiên , cậu ấy giúp em chôm băng gạc ở phòng y tế dán lại , nhưng mà nhìn vẻ mặt cậu ấy lúc đó không được tốt lắm . Tới khi khám sức khỏe xong xuôi , lúc cùng nhau quay về , cậu ta mới ngượng ngịu hỏi em

" Mày với anh Hoàng ch*ch rồi hả ? "

Oan ức quá :(( Người ta còn trong trắng như dị mà :(((

Tự nhiên bị hiểu lầm như vậy em cũng không biết làm sao , cứ lúng ta lúng túng Tử Kiên lại còn tưởng thật . Mấy tiết sau đó cậu ta cứ nhìn em như thú lạ , nhìn chằm chằm từ trên xuống dưới , xong còn thực sự nghiêm túc hỏi em với anh làm chuyện đó như thế nào nữa ...

Lúc tan học , đeo cặp vào có chút nhức vai cho nên em xách , Tử Kiên thật sự tin là em với anh làm rồi , sợ em cầm đồ không nổi mà coi em như bà bầu sắp đẻ , nghiêm túc đề nghị xách cặp hộ em ..

Anh vừa nhìn thấy hai đứa em liền cười đi lại hỏi hôm nay có vui không . . . .

" Vui cái bà nội mẹ mày !! "

Anh hắc hắc cười ôm vai em định đi , chính là anh sờ vai em một cái rồi khựng lại , nghiêm túc kéo cổ áo em ra mà nhìn vô .....

Em còn chưa kịp hét biến thái thì anh đã hỏi em tự lấy băng gạc băng à .

Thật ra lúc đó em không nghĩ rằng anh sẽ ghen đâu , anh cau chặt mày , liếc qua Tử Kiên một cái rồi giựt balo của em trong tay cậu ta mà xách đi , xách em theo luôn ...

Tất nhiên khi đó anh không tự thú là anh ghen , anh chỉ buồn bực nhìn em , sau đó giống như nghĩ không ra lý do để mắng em cho nên anh cứ lầm lầm lì lì suốt :)

Cho nên em lựa chọn chủ động đến ôm anh , em hỏi anh ghen phải hem :)

Anh không thèm trả lời , vặn vẹo tìm tư thế ngồi khác để làm bài tập nhưng anh vẫn không hất em ra , sau đó em cứ thế cọ trên người anh , quấn quít một hồi lại thành gối đầu trên đùi anh mà ngẩn ngơ nhìn cái cằm của anh làm bài tập .

Thật ra khi đó em nghĩ , nếu không phải do anh thì em cũng đâu nhờ Tử Kiên dán băng gạc hộ đâu .

Hơn nữa , nếu anh khó chịu khi thấy em thân thân với người khác thì sao anh không biến em thành của anh triệt để luôn đi nhỉ :3 Em rất mong chờ đó ...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro