Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương VI : 10 năm trước

Sakura chấn động , 10 năm trước....
Hắn là huynh ấy...???

Mười năm trước...

Muời năm trước Sakura Kinomoto công chúa nhỏ của vương quốc mặt trời mọc chỉ mới 7 tuổi , nhưng đừng xem thường , ở cái tuổi này nàng đã có thể làm rất nhiều chuyện khiến cả hoàng cung phải đau đầu

Lúc còn nhỏ hay khi đã lớn thì nàng vẫn tinh nghịch , bướng bỉnh như thường , không có gì thay đổi cả

Nếu nói đến quậy phá thì phải nhắc đến chiến công trong lịch sử của nàng

3 tuổi nàng đã đập phá hết thảy tất cả những đồ trong nhà bếp
4 tuổi nàng đã vẽ bậy lên mặt của hoàng huynh và chọc giận hắn phải tức điên
5 tuổi thì liền làm cháy phòng bếp trong cung
6 tuổi thì đánh con của 1 quan viên nào đó trong cung
7 tuổi thì đòi đốn luôn lão cây 5000 năm tuổi , được tất cả các người dân trong vương quốc tôn kính . Chưa nói đến chuyện những năm giao thừa nàng phá tới cả hoàng cung không thể nào chợp mắt . Tất cả những người trong hoàng cung đều đã từng là nạn nhân của nàng

Năm nàng lên 7 , nàng suốt ngày nghịch nghợm , không chịu ngồi yên . Từ đi đứng đến chạy nhảy leo trèo , từng cái từng cái một

Hôm nay bầu trời trong xanh , những tia nắng chiếu len lỏi sau những tán lá . Công chúa Sakura Kinomoto liền có nhã hứng muốn xuất cung , nàng năn nỉ , khóc lóc xin phụ hoàng cho xuất cung , bất quá họ đồng ý nhưng phải đi cùng hoàng huynh

Ở kinh thành Sakura chơi cả 1 buổi sáng , trên đường về nàng thấy những cánh hoa anh đào nhẹ nhàng rơi xuống đất , tạo nên 1 khung cảnh thơ mộng . Sau khi nàng chứng kiến xong , thì kiên quyết muốn ở lại , không chịu trở về hoàng cung

Touya Kinomoto cũng đồng ý chiều theo ý nàng , Sau 1 hồi nghịch hoa thì Sakura cảm thấy cổ họng khô rát nên nói với Touya . Touya gật đầu kêu Sakura ở yên , anh đi 1 chút sẽ về

Sakura không có kiên nhẫn ngồi đợi , nên đã nghịch nghợm leo trèo lên cây anh to lớn bên cạnh

Những ngọn gió nhàng nhạt lưới qua mái tóc của nàng , đôi mắt lục anh to tròn tinh nghịch đang từ từ khép lại . Tạo nên một khung cảnh tuyệt đẹp , nó khiến cho người nhìn không thể rời đi

Li Syaoran 15 tuổi , tứ hoàng tử của nước Li . Hôm nay cùng phụ hoàng đến vương quốc Kinomoto giao hiệp , trùng hợp là hắn cũng đến , chọn 1 chỗ mát mẽ ngồi dựa người vào thân cây để nghỉ ngơi . Hắn tình cờ ngước mặt lên , hơi chấn động khi thấy một tiểu cô nuơng đang nằm trên cây anh đào , cô trong rất đáng yêu , đôi mắt to tròn nhắm nghiền lại , cái má phiếm hồng xinh xinh , lại thêm đôi môi anh đào nhỏ nhắn khẽ mở

Hắn bất giác bị cuốn vào khung cảnh xung quanh . Cô bé này cho hắn 1 cảm giác rất xa lạ , trước giờ hắn chưa từng có . Nó có cái gì đó ngọt ngào xen lẫn sự ích kỉ nào đó , như một thứ gì đó quý giá mà hắn muốn làm của riêng mình , không muốn chia sẻ cùng ai

Sakura nằm ngủ một lúc lâu thì cảm thấy hơi đau lưng , nhút nhích thân hình nhỏ bé 1 chút để tìm một tư thế thoải mái hơn . Nhưng không ngờ vừa xoay nhẹ ngưòi một chút thì liền bị rơi xuống

Nàng đang liêm nhiêm thì có cảm giác như mình sắp rơi xuống , mở mắt ra nàng thấy mình sắp đáp đất...

" A " Nàng hoảng sợ nhắm nghiền mắt lại hét lớn

Bỗng nhiên cảm giác có 1 vòng tay ấm áp đang ôm mình , nàng liền nghĩ đó là anh Touya

Mở mắt ra , đập vào mắt nàng là 1 gương mặt xa lạ , đôi mắt hổ phách băng lãnh , ngũ quan xinh đẹp anh tuấn . Khiến nàng có chút mê hoặc

" Cảm ơn huynh " Li Syaoran tiếc nuối buông nàng ra

" Huynh tên là gì " Hắn là ân nhân của nàng , nàng ít nhiều cũng phải lễ phép hỏi 1 chút

" Li Syaoran " Syaoran lạnh lùng đáp

" Muội là Sakura , chào huynh " Sakura cảm thấy không cần thiết nói ra họ , bởi đó là ân nhân cứu nàng , nàng không cần phải bài xích

" Cảm ơn huynh vì đã cứu muội , chúng ta làm bạn nha , có được không ? " Nàng mỉm cười

" Ừ "

" Huynh kiệm lời thật nhưng mà không sao , 1 người nói nhiều 1 người ít nói , như vậy là đồng đều "

" Nhà huynh ở đâu ? "

" Ta không sống ở đây "

" Vậy huynh sống ở đâu " Sakura chớp chớp đôi mắt to

" nước Li "

" Thật xa , vậy sau này nếu muội muốn gặp huynh thì phải làm sao "

" Gặp để làm gì " Lòng Li Syaoran len lỏi cảm giác hạnh phúc nhưng giọng nói vẫn lạnh lẽo , nếu chú ý 1 chút thì sẽ phát hiện trong giọng nói của hắn có chút dịu dàng

" Chúng ta là bạn , đơn nhiên gặp lại để cùng đi chơi rồi , huynh không muốn sao ? " Giọng Sakura càng ngày càng nhỏ lại , những từ cuối nhỏ đến chỉ có 1 mình nàng nghe thấy , nhưng Li Syaoran từ nhỏ đã luyện võ đơn nhiên không qua khỏi đôi tai nhạy bén của hắn

" Muốn " Li Syaoran không chỉ muốn cùng nàng đi chơi , còn muốn mãi mãi bên cạnh nàng , bảo vệ nàng , yêu thương nàng

" Thật sao ? Tốt quá sau này nếu có cơ hội muội nhấy định sẽ tìm huynh " Sakura híp mắt cười tủm tỉm

Bất quá kể từ lần gặp đó nàng cũng không có tìm hắn , tận tới năm 17 tuổi nàng vô tình bị nước cuốn trôi vào nước Li...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro