Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 16.1: THẶNG NAM THẶNG NỮ

Trải qua hai ngày làm việc động viên tận tình khuyên bảo, Tường Phong sứt đầu mẻ trán cuối cùng cũng tiễn bước đám chính thái hậu cung của Tô Dự Mạch. Vẫy khăn tay nhìn theo đám thiếu niên rời đi, Tường Phong quay người lại, thấp thoáng thấy một đội ngũ rất dài xếp hàng tại cổng Phi Ưng giáo bên cạnh. Lòng hiếu kỳ nổi lên nàng lập tức đi qua, chỉ thấy phóng mắt nhìn lại, cơ hồ toàn là yêu nữ ma nữ, hình như đều là trong giáo mình, đội ngũ quanh co khúc khuỷu, nhìn không thấy đầu.

Tường Phong vò đầu khó hiểu tiện tay kéo qua một nữ nhân vừa mới đi ra, nhìn một cái, vừa vặn, là quán quân đại hội võ lâm, phó thủ lĩnh Hồ môn Yên Chi Nô[1], vội vàng hỏi nàng đến tột cùng có gì náo nhiệt. Yên Chi Nô hé miệng cười, nhẹ nhàng uốn éo vòng eo, "Giáo chủ à, đại sư An Lộ Nhiên tiểu đệ của ngài ở cổng Phi Ưng giáo bày sạp đoán mệnh, được cho là khá chuẩn, lại còn là Trung – Tây kết hợp, làm một cái vận thế chòm sao mỗi ngày gì đó, bây giờ, mọi người đều đến tìm hắn xem nhân duyên. Trong giáo có ít nam giáo chúng ngượng ngùng, còn ủy thác chúng ta cầm ngày sinh tháng đẻ tìm đến hắn đoán đó."

An Lộ Nhiên? Tiểu tử kia đoán mệnh rất chuẩn? Ta nhổ vào, cho nên nói bất kể thời nào, hoạt động mê tín cổ hủ đều là đối tượng cần phải tận hết sức lực đả kích. Thấy Tường Phong vẻ mặt khinh thường, Yên Chi Nô vội vàng kéo nàng, "Thật đó, giáo chủ, An đại sư còn nói, khi ngài ở Lạc Dương, hắn từng đoán mệnh cho ngài cùng tỷ tỷ muội muội của ngài, hiện tại tất cả đều ứng nghiệm."

Ứng nghiệm cái rắm, đó toàn là đạo diễn an bài thôi. Tường Phong yên lặng không nói gì nhìn hướng đám người líu nhíu, lại khoác vai Yên Chi Nô, "Đúng lúc, ta còn muốn tìm người hỏi chuyện bát quái, Yên Chi Nô ngươi là lão thâm niên, nói cho ta một chút, hai kẻ Tô Dự Mạch với Long Thất có thâm thù đại hận gì?"

Nghe vậy, Yên Chi Nô đến gần Tường Phong ngó trái ngó phải, cuối cùng cười hiểu ngầm...

Kỳ thật sự tình cũng rất đơn giản ( vì sao tình cảm bất hòa đều đơn giản như vậy chứ, nếu nói vấn đề nam nữ đều không phức tạp, thì đã không có nhiều radio chuyện trò đêm khuy như thế, cho nên nói tiểu thuyết chính là thích lừa người mà), hai người Long Thất và Tô Dự Mạch vốn quan hệ tốt lắm, tốt đẹp bao nhiêu ư, ngày ngày dính một chỗ luyện tập chưởng củi khô lửa bốc với kiếm liếc mắt đưa tình, ngươi nói tốt đẹp bao nhiêu.

Đáng tiếc nha, mấy đời Ly Thiên giáo có cái giáo quy nghiêm khắc diệt sạch nhân tính, chính là nam trước hai mươi lăm tuổi, nữ trước hai mươi ba tuổi không được kết hôn, hơn nữa cho dù kết hôn cũng không được thông hôn nội bộ. Ngươi nói đây không phải là rỗi hơi gây sự ư, đề xướng kết hôn muộn sinh đẻ trễ còn tạm hiểu, nhưng mà một đám sư huynh muội người ta, quan hệ qua lại vừa trực tiếp vừa gần gũi, suốt ngày tiếp xúc những người này, xiêu xiêu vẹo vẹo cũng cơ bản trong cái vòng luẩn quẩn ấy, chàng có tình thiếp có ý, còn không cho phép người ta bên nhau, thật sự là khinh bỉ những giáo chủ tiền nhiệm ấy.

Dù sao nhân sinh biến thái không thể lý giải, vì thế trong Ly Thiên giáo cả trai lẫn gái, cứ như vậy năm này qua năm khác, vùi đầu khổ luyện võ công, dần dần, quá tuổi đính hôn, trở thành tam cao trong truyền thuyết giang hồ ( võ công cao, địa vị cao, tuổi tác cao ) nan giải, vì thế nhóm thặng nam thặng nữ[2] không biết yêu hoa lệ sinh ra.

Nghe nói, ước chừng bốn mươi năm về trước, cũng từng có một đôi tình nhân ý đồ khởi xướng khiêu chiến giáo quy bất hợp lý này, vì thế ước hẹn bỏ trốn, kết quả bị bắt trở về. Xét thấy thân phận đặc thù của đôi tình nhân ấy, nghe nói hình như là hai môn chủ tân nhậm của Báo môn và Hồ môn, trưởng lão hộ pháp cùng với giáo chủ tiến hành thảo luận suốt đêm. Cuối cùng, nhà gái cũng coi như có tư sắc bị ép uống "Vong tình thủy", sau đó phái đi một thế gia Trung Nguyên nào đó thi hành nhiệm vụ, trọn đời không được trở về giáo; nhà trai thì gánh vác hết thảy hình phạt, vào Xà quật chịu cắn xé đau khổ.

Lạc đề lạc đề rồi, nói trở lại, Long Thất và Tô Dự Mạch năm đó còn nhỏ tuổi, thực bất hạnh, cũng đi lên con đường cẩu huyết ấy. Căn cứ năng lực lớn nhỏ với cấp độ hữu dụng của hai người, cuối cùng, kết quả phán xét là, Tô Dự Mạch vào Xà quật chịu hình, mà Long Thất uống vong tình thủy tuyệt tình tuyệt ái, vong tình thủy này không phải dùng là mất trí nhớ, chỉ là làm cho người ta không còn muốn yêu nữa, tâm niệm vừa động sẽ đau đớn khổ sở (gật đầu, cơ bản cùng một cái nguyên lý độc hoa tình).

Làm gì Tô Dự Mạch bị rắn quấn thân cắn mình đầy thương tích, khuôn mặt còn xinh đẹp được như trước chứ, tất nhiên là về sau trong giáo thấy nàng còn có tác dụng, đưa nàng đi phẫu thuật thẩm mỹ. Đừng đánh đừng đánh, nói thật, duyên cớ kỳ thật là vì Tô Dự Mạch ở trong Xà quật thề sống chết cũng bảo vệ khuôn mặt ( điểm cẩu huyết đây, chính là Tô Dự Mạch nàng sợ khuôn mặt này không còn, Long Thất về sau không nhận ra nàng; điểm đáng đánh đòn, chính là nữ nhân quả nhiên là động vật thích xinh đẹp).

Kế tiếp à, sau khi chịu phạt, Long Thất và Tô Dự Mạch hoàn toàn như người xa lạ, ngoại trừ qua lại công việc, tuyệt không nói nhiều hơn một câu, mặc cho Tô Dự Mạch khiêu khích quấn quýt hắn như thế nào, đều hờ hững. Vì thế, Tô Dự Mạch thất vọng thương tâm tính tình đại biến, bắt đầu đi ra ngoài trêu ghẹo cướp đoạt mỹ thiếu niên. Cứ như vậy, quan hệ hai người lại rớt đến một vạn năm tiền sử.

Cho nên nói, hỏi thế gian tình ái là chi, mà khiến người đâm đầu vỡ đậu hủ. Tường tận hết tiền căn hậu quả, Tường Phong sờ sờ cằm, đột nhiên phun ra một câu, "Long Thất hồi nhỏ có phải loại bộ dạng rất đáng yêu hay không?" Yên Chi Nô hơi kinh ngạc với câu hỏi bất ngờ của nàng, cuối cùng nhớ lại một hồi, vẫn gật gật đầu. Tường Phong cũng như có giác ngộ gật gật đầu theo.

*********

"Cái gì? Triệt để huỷ bỏ chương 69 điều hai mươi tư của giáo quy?" Long Thất nhìn chằm chằm Tường Phong vẻ mặt đương nhiên, thanh âm cũng không kìm được nâng cao.

"Đừng bắt ta lặp lại một lần nữa." Tường Phong lắc lư đi xuống khỏi thạch tọa, "Kỳ thật ta đã sớm nói qua với các ngươi, những giáo quy giáo điều này ta xem không vừa mắt sớm hay muộn cũng sẽ huỷ bỏ từng thứ một." Thấy mấy người khác còn muốn nói gì đó, nàng giành trước làm điệu bộ ra hiệu chớ có lên tiếng, "Cứ quyết định như vậy đi, hiện tại ta là giáo chủ, ta thích ta vui ta độc tài."

Triệu Ngôn hừ lạnh một tiếng, khinh thường nhìn nàng, "Giáo chủ ngươi có biết chương 69 điều hai mươi tư giáo quy có nội dung gì không?"

"Cắt, bản giáo chủ xem qua là nhớ, đọc nhanh như gió, sao Văn Khúc chuyển thế, không phải là cấm thông hôn trong nội bộ giáo sao." Tường Phong phe phẩy cây quạt, "Nước phù sa không chảy ruộng người ngoài, cô nương trong giáo chúng ta mỹ mạo như hoa, nam nhi anh tuấn tiêu sái, dựa vào cái gì làm lợi cho những người ngoài chứ." Dứt lời, không kiên nhẫn quét qua mọi người, "Được rồi, đề tài thảo luận này đã giải quyết, tiếp xuống bàn bạc vấn đề khủng hoảng kinh tế."

"Không biết giáo chủ có cao kiến gì?" Tử Vận Y tiếp tục vừa mài móng tay vừa õng ẹo hỏi.

"Đừng dũa nữa, dũa nữa tay ngươi sẽ thành đầu củ cải đó." Tường Phong nắm móng tay đao nhọn của nàng ta kéo xuống, "Kế hoạch giảm chi tiêu của Long Thất rất tốt, nhưng còn chưa đủ, chúng ta còn phải kiếm thêm mới được."

"Nhưng mà, trước mắt ngành sát thủ cạnh tranh gay gắt, đã rất lâu không có người trèo non lội suối tới tìm chúng ta ủy thác giết người." Tô Dự Mạch nhíu mày.

Tường Phong cầm chỉ giáp tiêm đao[3] khua qua khua lại, như nặng như nhẹ nói: "Ai nói nhất định phải giết người mới có đường tiền tài, ngươi quá lạc hậu rồi. Chúng ta nhiều người như vậy, người người võ công không kém, hơn nữa thương lộ Tây Vực vẫn đạo phỉ không yên, chúng ta có thể mở tiêu cục, bảo hộ thương đội, đây chính là mua bán một vốn bốn lời, độc quyền độc nhất đó."

Nghe nàng nói vậy, Long Thất có chút động tâm, do dự nửa ngày, "Nhưng mà, giáo chủ, trong mắt người khác chúng ta là ma giáo, cho tới bây giờ chỉ có đen ăn đen, chưa từng nghe nói đen bảo vệ trắng."

"Đen thêm trắng ngươi từng nghe nói chứ." Tường Phong ngoắc ý bảo mấy người tiến lên, "Ở mặt ngoài chúng ta đang làm tiêu đội, nhưng thực chất bên trong vẫn cứ là lão đại Hắc bang, những lễ nghi phiền phức của bạch đạo không cần tuân thủ. Cái này gọi là tẩy trắng phản động, phương thức chuyển hình thịnh hành nhất hắc đạo hiện nay, nói trắng ra chính là một đám sói xám đội lốt cừu vui vẻ, rõ chưa."

Mấy người cái hiểu cái không gật gật đầu. Mới nhập giáo đã tham gia hội nghị quan trọng như thế, Hi Hồng Ti cũng tích cực giơ tay lên tiếng: "Giáo chủ, còn có một vấn đề, người khác đều biết quá khứ chúng ta là ma giáo, ai dám tìm chúng ta bảo hộ đây?"

"Vấn đề này rất tốt, nói đúng trọng điểm." Tường Phong khen ngợi vuốt cằm, "Ta nghĩ kĩ rồi, Phi Ưng giáo chủ Kha Minh Song, cũng chính là Phi Ưng du hiệp, trong thương đội Tây Vực có danh dự và uy vọng nhất định. Cho nên, ta quyết định mời hắn làm người phát ngôn hình tượng cho chúng ta, đương nhiên, phí phát ngôn nhất định phải nợ trước, nợ hắn mười năm sẽ bàn sau. Đầu tiên bảo hắn đi tìm phú thương Khê Nhân đàm phán hợp tác công việc, Khê Nhân đường rộng, cũng có thể giúp chúng ta mở rộng phạm vi ảnh hưởng, khuếch trương danh tiếng."

Cái này, mọi người đều không có dị nghị, đồng thanh hô vang: "Giáo chủ thánh minh."

( còn tiếp... )

*********

[1] Trong mấy chap trước ta dịch nhầm tên thành Son Nô, nhưng h ta lười sửa lắm 😦

[2] có thể hiểu là những người nhiều tuổi ( trên 30) , ko muốn kết hôn hay yêu đương gì, chỉ thích sống độc thân.

[3] Vũ khí của Tử Vận Y, bộ giáp nhọn đeo trên ngón tay.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro