Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 12.2 (tiếp)

"Sau đó thì sao?" Thủy Trung Nguyệt vội sáp đầu qua, trong mắt đã bao phủ hơi nước, mịt mù vô hạn.

"Sau đó thì, khi cố giáo chủ nhà ta đánh nhau với người khác bị thương không trị được." Tường Phong nhón lên một hạt thông, ném vào miệng, đã càng bịa càng giống sự việc cũ, "Lúc lâm chung lưu lại thư, muốn chúng ta người kế nhiệm về sau phải giúp ông ấy tìm khối đá về, song thạch hoàn bích quy Triệu, an ủi lão nhân gia trên trời có linh thiêng." Nói xong hạ giọng, "Tiểu sư muội à, ta thấy ngươi là người một nhà, mới nói cho ngươi bí mật này, ngươi nhất thiết đừng nói lung tung khắp nơi nha."

Thủy Trung Nguyệt vội liên tục gật đầu đáp ứng, lẩm bẩm: "Trách không được mới trước đây ta hỏi sư phụ, cố sư phụ đi đâu, vì sao trên núi không có mộ của lão nhân gia, sư phụ mỗi lần đều mập mờ vài câu, nguyên lai là có chuyện như vậy. Nói không chừng cố sư phụ chính là tự tử vì tình theo cố giáo chủ các ngươi đi, tình yêu thật vĩ đại mà."

Thấy nàng thổn thức không thôi, Tường Phong âm thầm buồn cười. BL mới vĩ đại bao nhiêu ấy, hai nam nhân chẳng chút liên quan đều có thể thoải mái đến bên nhau, nếu tiểu sư muội ngươi biết được năm đó kỳ thật còn tặng đá cho vài người, có thể lại cảm khái NP mới vĩ đại hay không đấy.

Thủy Trung Nguyệt còn thật sự hồi tưởng toàn bộ bảo bối của sư phụ mình từng thấy từ nhỏ đến lớn, nhìn Tường Phong đang nắm tay nàng chờ mong, "Hình như là có một vật như vậy, về sau, không biết bỏ ở đâu rồi. Khi ta xuống núi có thể mang đều mang đi, khẳng định không có tử thạch ngươi nói, nếu không ngươi tìm sư huynh hỏi xem, năm đó khi hắn xuống núi thật ra mang đi không ít đồ."

Đàn Trung Tiên?

Hai ngày sau. Tại hành lang Ly Thiên giáo.

"Đàn đại ca, đợi ta với..." Người nào đó đuổi theo sau, ngọt ngào gọi.

Sau một hồi trầm lặng, ầm, dược phấn ùn ùn kéo đến.

"Đàn Trung Tiên, ngươi lại phát thần kinh gì thế, sao lại vẩy độc phấn khắp người ta? !" Người nào đó nháy mắt biến sắc mặt, chống nạnh rống giận.

Lại sau một hồi trầm mặc."Phản xạ tự nhiên... Ngươi gọi người như thế khẳng định không có chuyện tốt..."

"Lưu manh! Mau giải độc cho ta!" Người nào đó ngây người một lát, lập tức xoay người chạy về hướng hoa viên.

Ly Thiên giáo, trong ký túc xá nam sinh A.

"Giáo chủ, này, nam nữ khác biệt, có thể chờ để cho ta chỉnh trang trước rồi nghênh đón hay không?" Thanh âm bất lực của mỗ Long ở trong xó yếu ớt vang lên.

"Không cần, nghênh tiếp cái gì chứ, các ngươi cầm chăn đơn quấn vào là được, ở yên một bên đi. Bản giáo chủ quan tâm thuộc hạ – thể xác và tinh thần khỏe mạnh, kiểm tra phòng kiểm tra phòng." Người nào đó đang lục tung.

"Nhưng, giáo chủ, ký túc xá của Đàn Trung Tiên ở cách vách."

...

Ly Thiên giáo, trong ký túc xá nam sinh B.

"Tiểu Phượng Hoàng, chúng ta sao lại phải lén lút thừa dịp bọn họ đi tắm chạy đến ký túc xá nam sinh như vậy? Ngươi rốt cuộc muốn tìm cái gì vậy?"

"Một khối đá màu tím, ngươi từng nhìn thấy chưa? Ai nha, tránh ra tránh ra, ta nói ngươi ăn mặc như con gấu mập làm gì?"

"Chúng ta hiện tại là trộm, chẳng lẽ còn đòi ăn mặc trang điểm xinh đẹp ? Ta nhớ rõ trên người Đàn Trung Tiên không có mang theo đá, đúng rồi, thật ra có một khối dùng để giã thuốc."

"Thật sự? Ở đâu, mau hỗ trợ tìm xem."

"Các ngươi đừng tìm, vật ở chỗ ta đây..." Ầm, dược phấn lại ùn ùn kéo xuống.

"Lưu manh! Mau giải độc cho chúng ta!"

Ly Thiên giáo, trong đại sảnh.

"Đàn Trung Tiên, đồ vật ngươi giao hay không giao? !"

"Không giao! Cứ không cho ngươi khối đá nát kia, ngươi cắn ta à!"

"Ai nha, ngươi cái tên hũ nút này. Ê ê ê, ngươi đừng đi... Ngươi có biết Thượng Quan nói như thế nào về ngươi không?"

Bóng người phía trước thả chậm cước bộ.

"Đúng rồi, như vậy mới đúng chứ, nào đến đây, đôi bờ đã tam thông[1], còn có thâm cừu đại hận gì không thể giải quyết. Ta nhưng là bạn bè khuê mật của Thượng Quan, ngay cả khăn tay đều giao cho ta giặt, về tình báo lớn nhỏ của nàng hỏi ta là được rồi."

"Một khối đá sứt dùng giã thuốc, cũng không biết ngươi tốn cái gì, cho ngươi đó."

"Mu ha ha ha ha, đá ơi đá, nhớ chết tỷ tỷ ta rồi. Ai nha, làm sao chữ trên mặt sắp nhìn không rõ."

"Ngươi nói nhảm nhiều quá. Nàng ấy nói ta thế nào?"

"Thượng Quan nói ngươi người đẹp tâm địa tốt... Khụ khụ, đừng vẩy đừng vẩy dược, nàng nói bộ dạng ngươi còn đẹp hơn nàng, rất tổn thương tự tôn của nàng ấy, còn nói tâm nhãn ngươi hẹp hòi hơn nàng ấy, tính khí còn lớn hơn nàng ấy... Đừng đừng đừng vẩy dược, cho ngươi một phương pháp, nữ nhân muốn dỗ dành, Thượng Quan thích ăn nhất chính là chân gà nướng, vào cửa Đông thành đô Lâu Nam rẽ phải nhà thứ năm có bán, ngươi biết nên làm thế nào chứ."

Ly Thiên giáo, sòng bạc Hồng Tụ.

"Báo tử! Thông sát!"

"Oa kha kha, Tiểu Phượng hoàng ngươi quá lợi hại, đặt cược theo ngươi quả nhiên không sai!"

"Hu hu hu, chính thái của ta lại mất một tên."

"Thượng Quan, cho... cho ngươi."

"Oa, Thượng Quan cô nương thật hạnh phúc, chơi bài còn có người tri kỷ đưa đồ ăn khuya đến. Triệu Ngôn! Triệu Ngôn! Ngươi chết đâu rồi? Lập tức đi ra ngoài kêu cho ta một suất gia đình về đây. Nhìn cái gì mà nhìn, hiện tại ta chính là cấp trên trực tiếp của ngươi."

"Ơ, sao chỉ toàn chân gà?"

"Ngươi không phải thích ăn chân gà nhất sao, là...là nàng ta nói ."

"Đàn Trung Tiên ngươi nhất định là nghe lầm, Thượng Quan thích ăn nhất là mông gà. Ui, còn ít tuổi đã trí nhớ không tốt, về sau ngươi làm sao đây. Thôi, đem chân gà cho ta đi, cái này ta thích ăn."

Lại sau một hồi trầm mặc. Sòng bạc một mảnh gió cuốn mây tan, độc bay đầy trời.

"Này, Hi Hồng Ti, Tô Dự Mạch, hai kẻ các ngươi thiếu tiền quay lại cho ta! Lưu manh! Mau mau mau! Giải độc giải độc!"

"Nhà cái của ta, thật không dễ có thể Thông sát một lần, họ Đàn, ta, ta hận ngươi! Vĩnh viễn không tha thứ cho ngươi!"

...

"A Di Đà Phật, Tường Phong cô nương, cô cần gì phải năm lần bảy lượt gây khó dễ Đàn thí chủ, chính cái gọi là quân tử có giúp người hoàn thành ước vọng, người xấu duyên số sẽ xuống địa ngục A Tỳ, thiện tai thiện tai."

"Đắc tội bản giáo chủ là không có kết cục tốt, oa ha ha, lưu manh ngươi câm miệng cho ta, ngươi còn thiện tai, trước trả chân gà lại!"

"A Di Đà Phật, ưm ưm, nghẹn chết tiểu tăng. Ừm, đã có được hai khối đá, còn một khối, không biết Tường Phong cô nương tính khi nào động thủ?"

"Lưu manh ngươi cư nhiên đem toàn bộ chân gà một hơi nuốt mất! Ngay cả nhai cũng không nhai một cái, lãng phí a lãng phí. Khối còn lại kia vốn là của Pháo Hôi giáo, bất quá đã bị Phi Ưng giáo diệt. Về phần Phi Ưng giáo à, ha ha, lại càng dễ xử lí, Kha tiểu muội, khà khà..."

(nhóm yêu nữ Ly Thiên giáo đoàn kết ổn định mưu cầu phát triển)

=======================================

Ngày hai mươi chín tháng bảy, nên cùng nhau tế rượu, không nên treo biển, hung thần nên kị Thiên Tặc. Hóa giải năm năm ân oán rối rắm giữa Triệu Ngôn và Hi Hồng Ti. Tử thạch hai khối.

Phong tò mò hỏi: tiểu sư muội à, vì sao tình nhân luôn thích nói dưới tàng cây hoa cúc không gặp không về?

Thủy Trung Nguyệt đáp: cái này hỏi ta là chuẩn rồi, căn cứ kinh nghiệm ta đọc sách, giang hồ mười đại gian – tình phát sinh: nữ phẫn nam trang dạo kỹ viện, gió thảm mưa sầu tá túc miếu đổ nát, bàn tay nhỏ phác họa nhành hoa cúc, đại hội võ lâm tới thân thiết, bán mình táng cha gặp soái ca, luận võ kén rể chỉ là phượng hoàng, cho nên, những câu chuyện tình yêu thê lương đẹp đẽ này bao giờ cũng không tránh khỏi có cái vĩnh viễn không hẹn ước hoa cúc. ——《 Bút kí Tây hành 》

Hôm kia, ác nữ nhân này bán đứng nam nhân ôm kiếm tàn bạo kia, đổi lấy một khối đá sứt. Ngày hôm qua, ác nữ nhân này bán đứng nữ nhân tỳ bà điên điên khùng khùng ấy, đổi lấy một khối đá nát khác. Ta không biết, chẳng lẽ nàng muốn lấy đá đập chết ta? ! Làm sâu thật đáng thương, ngay cả chết kiểu nào cũng không thể tự mình lựa chọn, kiếp sau, ta, ta không muốn làm sâu, ta, ta muốn làm Hồ Ly ca!

Trùng Trùng nói: chuyện tình oán hận nhất thế gian, không phải nơi đông người trăm ngàn lần tìm kiếm người ấy, người nọ lại ở láng giềng sát vách, mà là bỗng nhiên quay đầu, sái cổ trật khớp, người nọ như trước chẳng thèm ngoảnh lại nhìn. ——《 Thế giới trong mắt sâu 》

[1] Câu này dẫn nghĩa từ 1 sự kiện quan trọng trong lịch sử hàng không TQ  mở con đường thông giữa 2 eo biển Đài Loan <thông tin đc giải thích tại đây>

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro