Chương 22
Hứa Ái Nùng híp mắt sốt ruột thúc giục: "Nhanh lên một chút a..."
Dương Kính Hiền ngoan cố bất động: "Gọi tên của tôi."
Hứa Ái Nùng phát hoả, mắng :" Dài dòng!" Đẩy hắn ra xoay người bốn phía tìm người khác.
Dương Kính Hiền một tay lôi hắn về, yêu thương, xoay mình đem hắn đặt dưới thân, lột quần hắn đến đầu gối, ngón tay dọc theo cổ mò đi xuống làm khuếch trương. Bởi vì khô khốc, một ngón tay cũng khiến Hứa Ái Nùng ai ai kêu đau ra sức chụp đầu của hắn. Bên cạnh thứ bôi trơn chỉ có rượu, thế nhưng rất kích thích, Dương Kính Hiền sợ làm hắn bị thương.
Hứa Ái Nùng hổn hển đi sờ áo khoác, sờ tới phía trước ngực lục ra cao nhuận tay dúi vào tay Dương Kính Hiền. Hắn vẫn luôn dùng cao có mùi hoa hồng, Dương Kính Hiền giống như cũng rất thích trên tay mình có mùi này.
Bên tai đều là tiếng nhạc ình ình, Hứa Ái Nùng có chút choáng váng, Dương Kính Hiền cắn lỗ tai nói muốn đi vào, Hứa Ái Nùng bám chặt lưng hắn trắng trợn cầu xin:" Cố sức một chút! Còn có, không được bắn quá sớm."
Dương Kính Hiền hỏi :" Đã bao giờ tôi làm cậu thất vọng?"
Hứa Ái Nùng nhắm mắt cười liếm môi của mình, một tay cầm lấy cây đại gia hoả kia thong thả đỉnh nhập vào trong cơ thể mình, rất chậm nhưng cảm giác mãnh liệt đến khiến da đầu hắn tê dại, há miệng là muốn hít sâu, nhưng tiếng rên rỉ lại bật ra trước, thanh âm ngọt nị khiến Dương Kính Hiền giống như nước lũ bỗng chốc ầm ầm cuốn mất đê.
Lúc mới bắt đầu, Hứa Ái Nùng thực ra cũng không dám ở tình trạng thượng Dương Kính Hiền. Dương Kính Hiền buộc hắn nói rất nhiều ô ngôn uế ngữ tình dục, sau đó hứng thú dâng cao làm hắn khóc xin tha mới dừng.
Hứa Ái Nùng là dần dần cường ngạnh, ngay cả với tốp biểu diễn kia đều giống nhau, hắn ở trên người Dương Kính Hiền học được hưởng thụ, trừ khi thực sự chọc hắn xù lông, bằng không thì Dương Kính Hiền cũng có thể làm cho hắn vừa sướng lại không bị thương.
Sở dĩ hắn kén chọn, là bởi vì trước đây rất lâu có một ngày hắn theo thói quen không gõ cửa đã tiến vào phòng làm việc của Dương Kính Hiền, thấy trong lòng Dương Kính Hiền có một cậu bé nhỏ tuổi, bị thao đến rên rỉ không ngừng, dáng vẻ nhu nhu nhược nhược giống như mình trước kia.
Dương Kính Hiền có chút ngoài ý muốn khi Hứa Ái Nùng đi vào, Hứa Ái Nùng lại cấp tốc phản ứng, cười nói :" Ông chủ thật hăng hái nha."
Dương Kính Hiền nguyên tưởng rằng trong lòng hắn ít nhiều sẽ nổi máu ghen, nhưng Hứa Ái Nùng lại nắm cằm đứa bé kia khinh bạc nói :" Thật xinh đẹp, cũng nên thưởng cho tôi một lần đi."
Hứa Ái Nùng không phải nói nhiều , chưa đến mấy ngày sau Dương Kính Hiền cho đứa bé trai kia rửa sạch sẽ đi tìm Hứa Ái Nùng.
Dương Kính Hiền mặc dù chính mình không hiền hậu trước, nhưng hắn là nam nhân ở cái địa vị này, ai không thích lăng nhăng. Hắn phân rõ ranh giới, nhưng phản ứng của Hứa Ái Nùng lại làm hắn không rõ tư vị, trong ngực mơ hồ cảm thấy mình đánh giá sai Hứa Ái Nùng, rốt cuộc vì cái gì đối phương lại kết hôn với mình, là thực lòng tự nguyện hay miễn cưỡng thuận theo.
Hứa Ái Nùng cũng từ đó bắt đầu học được cách hậu đãi mình, nếu chơi đủ loại, Dương Kính Hiền có thể đi tìm cho hắn những tiểu tình nhân, hắn đã không cần thiết phải quan hệ với Dương Kính Hiền.
Bốn phía bóng người rung động. Không đúng chỗ.
Dương Kính Hiền khổ sở dùng chút lý trí cảnh giác còn sót lại, hắn sợ người đi qua, Hứa Ái Nùng cũng không để ý, chỉ kẹp hông hắn suồng sã rên rỉ, hai tay đặt ở giữa hai chân để cho mình vui vẻ hơn.
Để ngừa vạn nhất, Dương Kính Hiền ôm hắn thay đổi vị trí để hắn ngồi lên thắt lưng của mình, sau đó cầm áo khoác che lấy hắn, dù sao thân phận của Hứa Ái Nùng bây giờ không như ngày xưa, "Mộ Thượng" và Dương thị đều trong tay hắn, bê bối sẽ bất lợi cho vị trí của hắn.
Hứa Ái Nùng bất mãn vì người kia không chuyên tâm, ánh mắt đầy nước trừng hắn :"Chăm chú chút coi!"
Dương Kính Hiền mê muội bởi dáng dấp khêu gợi, cái tay vỗ về chơi đùa mái tóc ngắn ẩm ướt đầy mô hôi của Hứa Ái Nùng cười nói :" Được."
Hắn hạ thân Hứa Ái Nùng đỉnh lên, Hứa Ái Nùng thoải mái tinh tế thét chói tai, cấp bách thở dốc lại kêu thêm lực.
Dương Kính Hiền bị dáng vẻ dâm đãng của hắn làm nổi tính thú, nắm hông của hắn hạ xuống đồng thời ra sức đỉnh lên, nhưng vẫn không hài lòng, dốc sức đẩy ra cái mông nộn của hắn thần tốc đâm vào tàn bạo, duy trì liên tục độ sâu khiến Hứa Ái Nùng rất nhanh cao trào, ngay cả kêu cũng không nổi, gắt gao nắm vai Dương Kính Hiền, trong nháy mắt thân thể căng cứng, thể dịch vẫn còn ấm từng dòng bắn tới bụng Dương Kính Hiền.
Dương Kính Hiền tạm ngừng lại, chờ hắn từ từ lấy lại tinh thần, hô hấp điều hoà thoả mãn nằm trên người mình, lười biếng ra lệnh :" Được rồi, anh có thể bắn."
Dương Kính Hiền không nói lời nào, ôm hắn một lần nữa bắt đầu động tác, ban đầu đã không có ý định buông tha Hứa Ái Nùng.
Hứa Ái Nùng ý thức được trong thân thể mình có vật cứng dương oai rục rịch, thân thể khẩn trương muốn nó mau ra, nhưng như vậy khiến Dương Kính Hiền không có chừng mực, theo ham muốn càng làm chỗ kia mạnh hơn, kích thích tuyến tiền liệt.
Hứa Ái Nùng cực kỳ sảng sảng khoái đến quyến rũ, nhịn không được lại cầm tính khí của mình, giữa tê dại đau đớn cùng truyền tới cảm giác sung sướng khiến hắn có sức đang ở nước sôi lửa bỏng này phun ra, hắn ôm Dương Kính Hiền liều mạng thở dốc, hắn càng chịu không nổi.
Dương Kính Hiền lại càng nghĩ chưa đủ, không muốn kết thúc nhanh như vậy, tuy là nơi này không thể bắt hắn phát ra tiếng rên rỉ cũng không thể nhìn rõ tất cả biểu cảm trên khuôn mặt, nhưng đây là lần đầu tiên sau nửa năm, hắn đừng mơ tưởng có thể dễ dàng kết thúc được.
Hứa Ái Nùng khóc bắn ra lần thứ hai, chịu không nổi, vừa mắng Dương Kính Hiền khốn nạn vừa cầu đối phương không nên làm nữa, hắn ngay cả ngón tay cũng không có sức động.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro