Phía ngoài là bầu trời đêm
dù cho em đã biết
cánh chim này nhẹ tung bay
anh đã không cần em bên cạnh
dù cho đã biết
anh không còn yêu em sâu
lặng lẽ đơn côi... chỉ mãi mình em
dù biết em đang đau
thế mà em lại không thể nào buông
dù cho cố gắng
cố mất khỏi cuộc đời anh
cố sa vào khoảng trời đêm
cố vùng vẫy trong mớ hỗn độn
em cũng không thể thoát
đã biết đó không là gì cả... với anh
nhưng anh nào có biết
đó lại vô cùng quan trọng... với em
đến khi nào em mới có thể...
tạm biệt tình yêu đơn phương
anh nhỉ?
Khi bầu trời đêm nay tĩnh lặng, xung quanh không một bóng người, hay có thể nói thực chất là luôn không có ai cả, nơi đây tĩnh lặng.
Nơi em chỉ có mình anh là tồn tại.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro