"Đợi anh về, em đừng đi đâu nhé"
"Đợi anh về, em đừng đi đâu nhé"
Anh chiến sĩ nâng nhẹ đôi má tôi
Trao nụ hôn có đôi chút bồi hồi
Cùng đồng đội, anh tiến lên phía trước
Tôi ở nhà, từng giây phút đếm ngược
Ngày đêm ước cho anh ở phương xa
Mong thắng trận, mong anh trở về nhà
Mong đất nước có một ngày đại thắng
Vài tháng sau, trời xanh và mây tạnh
Đội chiến sĩ giẫm xác giặc trở về
Nhưng sao chỉ có vài người lê thê
Chứ không phải dàn chiến binh ngày ấy
Tôi chạy ra mong rằng tôi sẽ thấy
Thấy bóng hình quen thuộc và cao gầy
Tôi chen nhanh, cố lấn người xô đẩy
Tìm anh nhưng chẳng thấy....
Đôi vai gầy chợt buông lõng hai tay
Tôi thẫn thờ, về nhà nhỏ ven sông
Một anh lính bước vào cúi chào hỏi
" Vâng chào chị, tôi đồng đội anh ấy
Gửi chị khăn và một bức thư tay"
Chiếc khăn tay màu hồng hơi nghiêng đỏ
Kèm "Gửi tặng em" bằng chữ thêu nhỏ xinh
"Anh dặn tôi, có về gửi chị mình
Gửi luôn cả tình yêu nơi xa thẳm"
Nơi anh hi sinh, xa quê hương tôi lắm
Bắc ra Nam, một nơi lạ xa xăm
"Chị ơi, anh đã nói tôi rằng
Chị đừng buồn, anh hi sinh anh dũng"
Anh chết rồi, tôi đem lòng ghi hận
Tiếp chân anh, tôi ra nơi chiến trường
Tôi xin thề, chết cùng với người thương
Dâng hiến trọn tuổi đời cô thiếu nữ
Chiếc thư anh tôi vẫn còn nâng giữ
Từng dòng chữ, nước mắt tôi ướt nhoè
Lời yêu thương, tôi nhớ từng câu chữ
"Anh sẽ về, rồi đám cưới em nghe..."
.lá.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro