Chap 1: Tuổi thơ
Đây là chuyện đầu tiên do e viết chắc cũng k được hay lắm mong các bác đừng gạch mà tội e. Dưới đây là câu chuyện có thật về chính mối tình đầu của e. Ns là thật nhưng mà 99% thôi 1% chém bậy cho n sinh động :)) e hơi lan man phần đầu.nhưng các thí cứ để e khoe về e tí nhé.nhiều nhân vật có lẽ có gây ảnh hưởng đến phần sau đấy
Nhân vật chính:
Tất nhiên là có e tạm gọi là D nhé. Ex là T. Đứa bạn thân từ bé của e thảo….còn nhiều nv lắm.khi vào truyện e ns tiếp
Chap 1: Tuổi thơ
E sinh ra trong 1 gia đình k khá giả cho lắm nếu k muốn ns là nghèo nhưng hạnh phúc lắm các bác ạ. E có 1 ng c gái hơn e tới 8 tuổi.cách xa nhau như thế nên là e hay bị nẹt :)). 1 tuổi thơ nhẹ nhàng cũng giống như ai. Cũng đi vặt trộm rồi bị chó đuổi, cũng chơi bi, cũng trốn tìm….tóm lại là 1 tuổi thơ mà đến bh nghĩ lại bọn trẻ con trên tp khó mà có đc.
Có lẽ hình ảnh mà cả cuộc đời e k bh quên đc là con bé thảo (bạn cực cực cực thân của e). N chơi vs e từ hồi còn 2 tuổi cái lúc mà vẫn chưa biết thế éo nào là czai con gái khác nhau ở đâu ấy chơi vui lắm các bác ạ. E chơi vs n thân đến nỗi mà đến khi đi học chúng n cứ tưởng e vs n là 1 đôi cơ :)). Kể sơ qua về con bé thảo nào. Hồi bé thì n lùn tịt là thấp hơn e đc cái da trắng mắt to tóc dài nhưng mỗi tội hay trêu e vs cả hay khóc nhè.hề hề. Gia đình 2 nhà cũng khá thân vs nhau.bố e vs cả bố thảo làm cùng cty nên qua bố n qua nhà e suốt n cũng theo bố n sang nhà e. E là ngày xưa e thích chơi oto vcl lúc éo nào cũng oto, oto hồi bé của e chất đầy nhà, bh mà vẫn giữ thì độc cmnl còn con bé thảo kia thì n thích chơi búp bê.e éo thể hiểu sao con gái đứa nào cũng thích chơi búp bê thế nhỉ. N sang nhà e chơi thì suốt ngày cầm con búp bế sang rồi cho cưỡi oto của e.ghét vl.nhiều khi nhân lúc n đi về lấy thêm búp bê e hành hạ con búp bê các bác ạ (đoạn này đầy bác nghĩ bố láo =)) ) như là bẻ cổ, bẻ chân tay. Mà cái con búp bê cái đầu n bị bẻ ra khó lắp vào vl ;))) lúc cthao n sang n thấy eg thân yêu quý của n bị thế n toàn khóc lóc mách mẹ e.e bị ăn chửi chết bà luôn. lúc ấy ghét n lắm luôn nhưng mai là lại ý ới gọi nhau. Hề hề. Run rủi thế éo nào e vs n lại học chung cấp 1 vs nhau. Chí chóe suốt
Đến khi e học lớp 3 thì nhà e có biến lớn.Mẹ e mất. e k biết lúc ấy e cảm thấy ntn nữa nhưng hồi đấy e ngây thơ lắm.Lúc mẹ e mất e còn k biết j. Ns thêm là mẹ e bị ung thư hơn 1 năm thì mẹ e mất.
Sáng hôm đấy vẫn như mọi sáng khác. E dậy rồi uể oải đi đánh rang rửa mặt xong xuôi thì đi ăn sáng. Lúc ấy nghĩ sao e lại hỏi bố e:
- Bố ơi mẹ có uống đc sữa k hả bố để con đi mua (mọi ngày e vẫn mua cho mẹ bt mà k hỏi)
Bố e nhìn e bằng ánh mắt…e k biết phải ns thế nào nữa, rồi trl e bằng giọng hơi run run:
- Mẹ k uống đc đâu.
E vẫn ung dung ngồi ở ghế ăn sáng xong.Lúc ấy chị gái e mới chạy ra ngoài mặt mũi tèm lem toàn nước mắt rồi mọi ng họ hàng đến nhà e ai cũng tối sầm mặt mũi. Đến khi đó e mới biết có chuyện k lành xảy ra. E theo chân mọi ng vào phòng ngủ của mẹ. Mẹ vẫn nằm đấy trên chiếc đệm nước mà theo bố ns là n sẽ giúp mẹ k bị đau người. Sắc mặt mẹ vẫn thế vẫn nhợt nhạt của ng bị bệnh lâu ngày.Chì khác là xung quanh mẹ rất nhiều ng đang khóc. Lúc đấy e mới hiểu ra mọi chuyện. E k khóc chỉ từ từ đến bên cạnh mẹ rồi cầm tay mẹ áp lên má e như mọi ngày e vẫn làm theo cách mà e nghĩ như thế sẽ làm tay mẹ ấm hơn và mẹ mau khỏi bệnh. Người mẹ mà e yêu quý nhất trên đời đã xa e như thế đấy các bác ạ.Khi viết những dòng này mà mắt e ươn ướt rồi. Bác nào bảo e bê đê thì đưa ny các bác đến cho e thì biết nhé =))).
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro