Mộng bình thường
Một lần điên, một lần đau,
Nỗi lòng chôn dấu, vùi trong điên cuồng.
Làm một người, khác bình thường,
Để rồi rơi lệ, lòng thương hoen mờ.
Để rồi gặm nhấm niềm đau,
Để rồi vết sẹo, để lâu chai sần.
Niềm tin nguội lạnh bần thần,
Được nhen nhóm lại, chỉ nhờ lời ru.
Ngủ đi em, mộng bình thường
...
Con người là vậy, em buồn làm chi.
HCM, 28/12/2016
P/s: bài hát thật hay!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro