9. TẮM
Không sinh cũng không diệt
Không trước cũng không sau
Trao truyền và tiếp thọ
Pháp giới tính nhiệm màu
Mỗi khi tắm ta lại có dịp nhìn lại hình hài của ta, hình hài do cha mẹ trao truyền. Ta dùng hai tay để kỳ cọ từng ngón chân và từng cổ tay. Ta hãy để thì giờ trong khi tắm mà quán niệm về hình hài và tâm thức của chúng ta.
Nói về trao truyền và tiếp thọ thì ta phải nghĩ ai là người trao truyền, ai là kẻ tiếp thọ và trao truyền vật gì cũng như tiếp thọ vật gì. Nghĩ cho chín thì người trao truyền và người tiếp thọ là một, người tiếp thọ và với vật tiếp thọ cũng là một, và ta đi đến nhận thức: người trao truyền và người tiếp thọ là một. Nói một cách khác, không hề có sự trao truyền và tiếp thọ. Nếu các bạn chưa thấy điều này, bạn hãy chiêm nghiệm đi.
Nhìn vào bàn tay, nhìn kỹ vào bàn tay, bạn thấy có cha, có mẹ, có ông bà, có tổ tiên, có dòng họ. Tất cả đều có mặt, có mặt trong hiện tại. Bạn là họ.
Họ chưa bao giờ chết, lý do đơn giản là vì họ có mặt trong hình hài của bạn. Như vậy cũng có nghĩa là bạn chưa bao giờ sinh ra cả, bởi vì sinh có nghĩa từ không mà trở thành có. Mà bạn đã vô sinh thì làm sao bạn có thể diệt mất được. Vì vậy bạn là bất sinh và bất diệt. Tâm Kinh Bát Nhã chỉ cho bạn thấy điều ấy. Bạn quán niệm cho tới khi nào có được một cái thấy thực tiễn về sự thực này thì bạn thoát được sinh tử.
Cái thấy thực tiễn không phải là cái thấy bằng lý luận của trí năng. Thấy đây là thấy với tất cả con người của ta, như khi ta nhìn một trái anh đào trong lòng bàn tay ta, ta thấy ngay đó là trái anh đào, không cần phải suy luận và ức đạt gì hết.
Đại trượng phu phải thân hành đi bằng cửa chính để ra khỏi sinh tử. Quán vô ngã là đi bằng cửa chính, rộng rãi thênh thang.
Pháp có nghĩa là vật. Pháp giới nghĩa là muôn vật, là lĩnh vực của tất cả các pháp. Pháp giới tính là bản thể của vạn hữu. Nó không sinh, không diệt, không trước, không sau. Bạn không phải là "sinh sau đẻ muộn". Bạn là thực tại vượt ra ngoài không gian và thời gian. Thấy được điều đó là bạn thành công.
*****
Chép đến đây, tôi bắt đầu mông lung rồi. Có phải những kiến thức diễn giải từ bài kệ này quá phức tạp rồi chăng? Nhưng sau cùng, vẫn có thể đơn giản mà hiểu rằng, con người chúng ta, không sinh không tử, linh hồn của chúng ta luôn tồn tại từ kiếp này qua kiếp khác, vì là linh hồn nên không bao giờ mất đi mà cũng không bao giờ được sinh ra, linh hồn là bất tử.
{những suy nghĩ này của tôi xuất phát một phần từ đúc kết sau khi đọc quyển "Kiếp nào ta cũng tìm thấy nhau" của Brian Weiss}
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro