Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6 : Tina anh ghét những đứa trẻ không thành thật


Chương 6 : Tina anh ghét những đứa trẻ không thành thật

Vì Tưởng Bảo Đề xin nghỉ hai ngày, lại nhớ đến vẻ mặt của cô ấy khi trở về, Lư Mễ vô cùng lo lắng cho cô.

Điện thoại gọi vài lần, nhưng luôn ở trạng thái không có ai bắt máy.

Vì vậy, ngay khi Tưởng Bảo Đề đến trường vào ngày thứ ba, Lư Mễ lập tức tìm cô, lo lắng hỏi xem cô có ổn không.

"Tốt mà, vẫn ổn." Tưởng Bảo Đề trả lời như thể không có chuyện gì xảy ra, đồng thời lấy máy tính ra để chuẩn bị cho buổi học.

Quan sát kỹ nét mặt của cô, Lư Mễ nhận ra rằng Tưởng Bảo Đề thực sự không cố tỏ ra mạnh mẽ, lúc này cô mới thở phào nhẹ nhõm.

"Cậu không bắt máy của tớ, tớ còn tưởng cậu bị... bị ph/-anh th/-ây rồi, suýt chút nữa định đi báo án đấy."

"Ph/-anh t/-hây thì không đến mức ấy."

Hôm nay, lịch học không nhiều, bởi vì ở trường bên cạnh vừa xảy ra một vụ nổ s/-úng. Nghe nói là do một học sinh yêu mà không được đáp lại, nên đã bắn loạn không phân biệt mục tiêu.

May mắn thay, sự việc đã được ngăn chặn nhanh chóng và không gây ra thương vong nghiêm trọng.

Tuy nhiên, trường học vẫn quyết định cho học sinh nghỉ một thời gian ngắn và yêu cầu họ tự đi kiểm tra tâm lý, nhằm ngăn chặn những sự việc tương tự xảy ra.

Vừa tan học, Max bước tới hỏi Tưởng Bảo Đề: "Chân của cậu hôm qua rời nhà đi ra ngoài đúng không? Sao mình cảm giác chúng nó không nghe lời cậu, đi đường cứ nhẹ tênh tênh vậy."

"Chắc là vậy." Tưởng Bảo Đề không biết phải giải thích thế nào.

Max rủ cô cùng Lư Mễ đi xem trận đấu bóng bầu dục. Anh trai của Max là một vận động viên bóng bầu dục, vì thế cô có được vài tấm vé vào sân: "Đồng đội của anh trai tớ ai cũng siêu đẹp trai."

Cô làm động tác giơ nắm tay, khoe bắp tay như thể hiện cơ bắp: "Nơi này cũng toàn là cơ bắp lớn!"

Lư Mễ, kẻ luôn khao khát tình yêu, hào hứng hùa theo: " Tớ muốn đi!!"

Tưởng Bảo Đề buộc lòng phải từ chối khéo ý tốt của Max: "Xin lỗi Max, trước 9 giờ rưỡi mình phải về nhà rồi."

Lư Mễ và Max tròn mắt nhìn cô, không thể tin nổi, đồng thanh thốt lên: "9 giờ rưỡi? Trời đất ơi, cậu sống ở sở thú à, 9 giờ rưỡi đã phải 'đóng chuồng' sao?"

Tưởng Bảo Đề lặng lẽ thở dài, nói thêm chỉ toàn là nước mắt. Chẳng phải do mấy ly Whiskey tối qua gây họa sao.

Cũng may Tông Quân Hành không nhắc lại chuyện cũ, tạm thời chuyện này coi như trôi qua. Nhưng anh lại đặt giờ giới nghiêm trước hẳn lên, từ giờ là 9 giờ rưỡi.

Khi biết rõ ngọn ngành sự việc, Max vô cùng hối hận: "Sớm biết vậy thì không nên uống Whiskey, đáng lẽ nên chọn loại rượu có nồng độ thấp hơn."

" Tớ vốn định nhân dịp kỳ nghỉ này, ba đứa mình sẽ đi chơi ở Bắc Âu một chuyến. Hoặc đến Trung Quốc, Tina, đất nước của cậu đó, nghe nói đồ ăn ở đó ngon cực kỳ."

Bất kể là Bắc Âu hay Trung Quốc, tất cả đều không liên quan gì đến Tưởng Bảo Đề.

Không đi du lịch chỉ vì hai lý do đơn giản: không có tiền và không có thời gian.

Nhưng Tưởng Bảo Đề thì ngược lại, cô có cả tiền lẫn thời gian, chỉ là cô không được tự do.

Nếu không vì chuyện đã xảy ra trước đó, cô có thể giải thích lý do với Tông Quân Hành, tám chín phần anh sẽ đồng ý.

Anh không phải kiểu người gia trưởng không biết lý lẽ.

Nhưng bây giờ thì chắc chắn không còn gì để hy vọng.

Cô thật sự rất muốn cùng bạn bè tham gia những buổi tiệc thâu đêm, trang điểm đậm đi quán bar nhảy disco.

Kể từ khi ở bên Tông Quân Hành, cô hầu như chẳng dùng đến bảng phấn mắt màu sắc rực rỡ, trang điểm đậm cũng hoàn toàn không còn liên quan gì đến cô. Ý định xăm mình của cô xem ra cũng phải tạm gác lại.

Mấy ngày trước, Lư Mễ còn rủ cô đi xỏ khuyên chân mày, gần đây đang rất thịnh hành trên Instagram, nhiều bạn trong lớp cũng đã làm.

Nếu là trước đây, Tưởng Bảo Đề có khi sẽ đồng ý ngay.

Nhưng hiện tại...

Cô sợ rằng nếu Tông Quân Hành phát hiện, anh sẽ dùng sún/-g lục "xỏ" cho cô một chiếc khuyên chân mày khác —— từ chân mày xuyên thẳng đến sau gáy.

Lư Mễ tò mò hỏi: "Vậy kỳ nghỉ này cậu định ở nhà làm gì?"

Ở nhà làm gì?

Còn có thể làm gì được đây.

Gần đây, Tông Quân Hành quản cô rất nghiêm. Ngoài việc ở nhà, anh chắc chắn sẽ mang cô theo bên mình, không để cô rời khỏi tầm mắt của anh.

Haiz, xem ra bảy ngày này cô sẽ phải dính lấy anh như hình với bóng. Đây đúng là một tín hiệu đáng sợ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro