
Chương 14: Quái vật khác
Sau một hồi tìm kiếm, Lumian tìm được không ít tiền vàng, tiền bạc và tiền đồng, tổng cộng 197 Verl d'or 25 Coppet.
Trong này, chỉ riêng Louis d'or đã có năm đồng.
Còn về tiền giấy, hắn chỉ phát hiện một chút tro bụi hư ảo.
Ngoại trừ tiền bạc, Lumian còn lật ra một cuốn sổ nhỏ màu xanh.
Cuốn sổ có bìa màu xanh xám kích thước khoảng 21 × 28,5 cm, phổ biến khắp vùng nông thôn và thành thị ở Intis.
Nó dùng lịch làm cơ sở, kết hợp với giáo lý của hai giáo hội lớn, chỉ dạy nông dân và người chăn nuôi trồng trọt, sản xuất và chăn thả, làm phong phú đời sống tinh thần của bọn họ, có tác dụng khá tích cực.
Đương nhiên, cho dù gần hai trăm năm kể từ khi Roselle Đại Đế khởi xướng giáo dục bắt buộc, nhưng vẫn có lượng lớn nông dân, dân du mục, công nhân không biết chữ, ở tình trạng mù chữ, bọn họ chỉ có thể dựa vào lời giải thích của một số người xung quanh, mới có được nhắc nhở mình muốn từ quyển sổ xanh.
Lumian tùy ý lật vài trang, phát hiện cuốn sổ xanh này chả khác gì so với bản nhà mình cả, chẳng qua cũ hơn chút.
"Có cuốn sổ xanh, có nhiều Verl d'or như vậy, người nhà này gia cảnh chắc chắn rất tốt ở nông thôn, không quá năm gia đình tương tự vậy ở thôn Cordu. . ." Lumian ném cuốn sổ xanh, phân loại những đồng tiền vàng, tiền bạc, tiền đồng vào những túi khác nhau —— có cái cất sâu trong túi áo cotton, có cái được đặt trong túi quần, có cái tùy ý nhét vào túi áo jacket bằng da.
Mặc dù Lumian biết chút tiền bạc này không thể mang đến hiện thực, nhưng hắn vẫn không nhịn được thu nhập để bảo quản.
Những thứ bằng vàng hoặc bạc hoặc đồng luôn khiến hắn không dời mắt nổi.
Sau khi trải qua cuộc sống lang thang, cho dù chỉ là 1 Coppet, 1 tiền đồng Lick , hắn cũng vô cùng trân trọng, thường vì thế mà đánh nhau với người khác, làm một vài hành động nguy hiểm.
Nhìn quanh một vòng, Lumian nâng rìu lên, kín đáo tiếp cận tòa nhà sụp đổ càng gần ngọn núi màu nâu đỏ.
Hắn thâm nhập sâu hơn, mỗi khi ngang khoảng trống giữa những vòng tròng đều vô cùng lo sợ, sợ sẽ có mười mấy con quái vật đột nhiên xông ra, vây quanh mình ở nơi không có gì che chắn.
Trong màng sương xám nhàn nhạt, Lumian khom lưng, đi đến sau một bức tường đổ nát, ngồi xổm ở nơi đó, mượn nhờ nó ẩn giấu thân hình.
Hắn cẩn thận thò đầu ra từng li từng tí, nhìn về phía trước.
Khu vực hẹp dài giữa hai hàng kiến trúc đổ nát, không có cây cối không có cỏ dại, chỉ có đá vụn, vết nứt và bùn đất.
Đột nhiên, một bóng người nhảy vào tầm mắt của Lumian.
"Hắn" đứng ở kiến trúc đối, không biết đang quan sát cái gì.
Bóng người này mặc áo choàng dài có mũ trùm màu đen, từ đằng sau nhìn không thấy có chỗ nào quái dị, giống như một con người bình thường.
Lumian căng thẳng trong lòng, lại càng cảnh giác.
Trong phế tích ở giấc mơ kiểu này, xuất hiện người bình thường so với quái vật còn đáng sợ hơn nhiều!
Tựa như phát giác có người đang nhìn mình chăm chú, bóng dáng kia thong thả quay lại.
Lumian nhanh chóng liếc một cái, vội rụt đầu về, lưng tựa vách tường, không dám nhúc nhích dù chỉ một chút.
Chỉ vỏn vẹn cái liếc mắt, hắn lập tức có ảo giác mình có phải đã đến địa ngục hay Vực Sâu hay không.
Bóng dáng kia đúng là con người, nhưng "hắn" có ba khuôn mặt, sáu con mắt!
Gương mặt chính diện đôi mắt vẩn đục, lông mày thưa thớt, rất nhiều nếp nhăn, nghiễm nhiên là một ông già;
Khuôn mặt bên trái góc cạnh rõ ràng, mắt màu lam, râu ria tua tủa mà đen dày, trông như một tên lực lưỡng;
Khuôn mặt bên phải với làn da bóng loáng tinh tế, tựa như trứng gà đã bóc vỏ, một đôi xanh thẳm trong mắt lộ ra vẻ ngây thơ và vô tư, xem chừng không quá năm tuổi.
"Đây là loại quái vật gì. . ." Lumian nỗ lực khống chế hơi thở, không để tim đập loạn.
Cho dù trong những câu chuyện kinh dị của Aurore, thứ quái vật như này chưa từng xuất hiện, chỉ có trong cơn ác mộng sâu thẳm nhất hoang đường nhất, mới có thể có thể gặp phải.
Mặc dù đánh giá "người" khác qua vẻ ngoài là không tốt, nhưng trực giác Lumian cho rằng con quái vật ba mặt mạnh hơn không biết bao nhiêu lần so với con quái vật không da lúc trước!
Vả lại, khả năng cao nó có năng lực phi phàm.
"Mặt trời rực cháy vĩnh hằng, cha vĩ đại , xin người phù hộ con không bị nó phát hiện. . ." Dưới tình cảnh này, hiện là tín đồ Lumian nhịn không được cầu nguyện với "Mặt Trời Vĩnh Hằng".
Nếu không phải một tay hắn còn cầm rìu, nếu như không phải trong hoàn cảnh nguy hiểm hắn sẽ giang hai tay, làm tư thế "Ca ngợi mặt trời".
Giờ khắc này, thời gian như cô đọng lại, Lumian cho rằng có khả năng mình xuất hiện ảo giác:
Giống như có ánh mắt nhìn xuyên qua vách tường, rơi xuống lưng hắn.
Lưng hắn nháy mắt căng cứng, mơ hồ có điểm nóng bỏng.
Cũng chính một vài giây, ảo giác biến mất, tiếng bước chân nặng nề đi về nơi xa.
Lumian lại đợi một lúc, mãi khi đến tiếng bước chân hoàn toàn biến mất, mới thong thả duỗi thẳng đầu gối, xoay người lại, thò đầu ra, nhìn về phía trước.
Con quái vật càng xa hơn, đến sau tòa nhà đổ nát mà hai bên vẫn còn nguyên vẹn, trong màng sương xám nhàn nhạt chỉ lộ ra nửa người.
"Hắn" vẫn quay lưng về phía Lumian như cũ, giống như biến thành một bức tượng.
Lumian yên lặng nhẹ thở phào.
Đối mặt với loại quái vật này, hắn không hề có chút tự tin.
"Từ đây trực tiếp đi sâu phế tích chắc chắn không được. . . Đi vòng qua?
"Ở nơi khác sẽ không có quái vật tương tự?
"Càng đến gần đỉnh núi, quái vật xuất hiện sẽ càng mạnh?"
Lumian rụt người lại, nghĩ một lúc, quyết định đêm nay kết thúc như vậy.
Hắn dự định sau khi trời sáng tìm người phụ nữ đã đưa mình lá bài Tarot hỏi một chút, xem có biện pháp đối phó quái vật ba mặt hay không, nếu thực sự không được sẽ nghĩ đến việc đi đường vòng.
Hắn khom lưng, tách khỏi vách tường, đi về phía chỗ đã tới.
Lúc này, hắn có một ý nghĩ:
"Nếu mình chìm vào giấc ngủ ở bên trong phế tích, thì có thể thoát khỏi giấc mơ hay không?"
Cân nhắc đến rất nhiều quái vật xung quanh, hắn tạm thời đè xuống cảm xúc muốn thử nghiệm.
Trên đường trở về, hắn cấp tốc tìm kiếm từng tòa nhà bị phá hủy mình đi ngang qua, nhưng vẫn không tìm được tư liệu văn bản có ích, tiền cũng chỉ lẻ tẻ vài đồng.
Lùi lại một hồi, Lumian nghĩ một chút, quyết định hơi lượn đến toà nhà bị thiêu hủy đầu tiên từ bên cạnh, cũng chính là nơi hắn chôn con quái vật không da.
Hắn là nghĩ quan sát dưới, cái chết của con quái vật kia có bị đồng loại của nó phát hiện hay không, sẽ dẫn đến một ít thay đổi hau không.
Tìm đến nơi và nấp kỹ, Lumian từ bên cạnh thò đầu ra, nhìn về khu vực mục tiêu.
Một giây sau, hắn lại thấy một "bóng người" .
Bóng người kia nữa giống người nữa giống thú, hai chân cong về phía trước, ngồi xổm ở nơi đó, kiểm tra thi thể con quái vật không da.
Nó đã dỡ đống gạch đá và gỗ Lumian chồng lên.
Nó mặt áo jacket tối màu cùng quần dài dính bùn khá bó, mái tóc màu đen rối bời, bóng mỡ kéo dài đến cổ, sau lưng mang một khẩu súng săn.
Súng săn!
Lumian dời ánh mắt, rụt đầu lại.
"Mấy con quái vật này thật sự không hợp lý!
"Thế mà còn biết dùng súng săn. . ."
Trong nháy mắt, Lumian có cảm giác mình là thợ săn, đem theo vũ khí và đồng đội lên núi đi săn, kết quả phát hiện con thỏ đối diện mang súng máy làm mát bằng nước, nhắm vào bọn họ, cảm giác hoang đường tan biến cùng cảm giác mất mát.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, hắn kiên nhẫn chờ con quái vật lưng mang súng săn rời đi.
Cuối cùng, hắn nghe được một loạt tiếng động nhẹ nhàng vang lên, dần dần rời xa.
Lumian cẩn thận từng li từng tí thò đầu ra, nhìn về phía con quái vật nữa người nữa thú.
"Nó" dùng bộ dáng như mèo, đi đến phía sau tòa nhà.
Lúc đầu trái tim treo lơ lửng của Lumian rơi xuống, ngay sau đó hai mắt lựi mở to.
Hắn phát hiện khu vực con quái vật kia đi giống với con đường lúc trước hắn dùng để đi sâu vào phế tích!
"Nó đang truy lùng mình!
"Nó rất mạnh, có năng lực truy vết siêu việt!"
Lumian vô thức có phán đoán.
Hắn vô cùng vui mừng về ý tưởng đột phá khi trở về của mình, đi đường vòng, bằng không chắc chắn sẽ đụng độ, thậm chí bị mai phục!
Bóng dáng con quái vật vừa biến mất, Lumian nhanh chóng đứng dậy, chạy như điên về hướng nhà mình.
Ánh lửa đỏ thẩm chiếu trên cửa sổ thủy tinh tầng đáy của tòa nhà tựa như ánh nắng có thể xua tan bóng đêm.
Lumian một đường chạy tới bên ngoài tòa nhà hai tầng của mình, kéo cánh cửa khép hờ ra, vọt vào.
Chờ khi khóa chặt cửa, hắn mới nhìn về phía phế tích qua cửa sổ..
Màn sương xám xa xăm, rìa phế tích, mơ hồ có bóng người đứng thẳng, nhưng không có tới gần bên này.
Phù, Lumian thở hắt ra, chuẩn bị tắt đi bếp lửa, lên lầu ngủ, rời khỏi giấc mơ.
Hắn liếc mắt nhìn bếp lửa còn đang cháy, nói thầm trong lòng:
"Nó còn có thể đốt một lúc lâu. . .
"Có thể thử nghiệm một lần, nhìn xem sau khi mình thoát khỏi giấc mơ, nó vẫn tiếp tục cháy, đến khi tắt hắn, hay dừng lại tại khoảnh khắc mình rời đi. . ."
Lumian trước đấy thông qua chuyện trời mưa đã xác nhận vùng hoang dã có phế tích đang phát triển tự nhiên, có liên quan gì đến việc mình mơ hay không, nhưng trong phòng của mình, nói cánh khác là trong khu vực an toàn, có tình huống tương tự hay không, còn phải đợi nghiệm chứng.
Hắn nghĩ liền làm, cho vào bếp lửa thêm mấy cục than, nghịch chúng, sau đó mới vát theo rìu và xiên thép lên lầu hai, tiến vào phòng ngủ.
. . .
Lumian tỉnh lại, trời mới vừa tờ mờ sáng.
Hắn kiểm tra áo sơmi như áo ngủ của mình, không có gì bất ngờ xảy ra hắn lại cản thấy hơi mất mác phát hiện những tiền vàng, tiền bạc, tiền đồng không cùng hắn tới hiện thực.
Vươn mình xuống giường, cử động thân thể, Lumian đến trước bàn sách, đưa tay kéo màn cửa.
Trong âm thanh xoẹt xẹt, luồng sáng nhu hòa mà trong trẻo.
Men theo cửa sổ mở rộng, không khí tự nhiên tươi mát tự chui vào chóp mũi Lumian, khiến hắn nhịn không được duỗi lưng một cái, cảm thấy đôi khi thức dậy sớm vẫn rất tốt.
Đương nhiên, cái này cũng phải cảm ơn Roselle Đại Đế mạnh mẽ phổ biến "Vận động Vệ sinh Yêu nước" cho dù ảnh hưởng đến vùng nông thôn không quá lớn, cuối cùng cũng đem lại cải thiện nhất định, ít nhất phân và nước tiểu trở nên hiếm thấy, không phải khắp nơi đều có, cũng cảm ơn những nhà cầm quyền sau này giữ lại nó, chẳng qua chỉ đổi tên.
Ánh mắt của hắn di chuyển khắp nơi, thỉnh thoảng nhìn vè phía rừng núi xa xăm, thỉnh thoảng nhìn những đám mây đỏ cam nơi chân trời xa xa, thỉnh thoảng quan sát đám cỏ dại ngoài nhà.
Đột nhiên, ánh mắt Lumian cứng lại.
Hắn thấy trên gốc cây du cách đó không xa, một con chim khá lớn đậu tại đấy.
Con chim kia mỏ nhọn, mặt giống như mèo, lông màu nâu với những đốm trắng rải rác, tròng mắt nâu nhạt phối thêm con ngươi màu đen, lộ ra vẻ vô cùng sắc sảo.
Đây là một con cú mèo.
Có vẻ như nó đang quan sát Lumian.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro