Tuấn Văn 81
GTNV
Chap 1
Văn : ưm...ai đó " Cô bị bịt miệng "
: im lặng nào... nếu ko, đừng trách Tôi ra tay với Em..."bịt chặt miệng Cô "
Văn : Anh là ai...
: Em ko cần biết Tôi là ai... Chỉ cần Tôi biết Em là đủ rồi...
Văn : Anh..."định đạp vào chân Anh "
: Haha, Em còn non lắm... muốn đối đầu với Tôi à... Em ko thể làm gì Tôi đâu, Văn à... "ôm eo, nhấc người Cô "
Văn : rốt cuộc Anh là ai...sao lại biết tên Tôi..."ôm chặt tay Anh "
: sợ à..."thấy Cô ôm chặt tay mình "
Văn : Anh nhấc người Tôi lên, ko sợ sao được..."nheo mày "
: haha, ayzo wei...Em làm Tôi sợ rồi đấy Bảo Bối à...
Văn : Anh..."bất ngờ "
:..."tháo mặt nạ ra "
Văn : hức...hức, cuối cùng Anh cũng về rồi sao..."bất ngờ, rơi nước mắt "
Ngạn Tuấn : đúng vậy... Tôi về với Em rồi đây..."ôm chặt Cô vào lòng "
Văn : hức...hức, sao bây giờ Anh mới về hả... có biết là Em nhớ Anh nhiều lắm ko hả... Đồ Đáng Ghét Này...
"đánh vai, khóc lớn trong lòng Anh "
Ngạn Tuấn : ngoan nào... Tôi về với Em rồi, sẽ ko để Em chịu uất ức nữa... "ôm chặt Cô vào lòng "
Văn : hức... hức
Ngạn Tuấn : ngoan nào, ko được khóc nữa, có Tôi ở đây rồi...sẽ ko có ai dám làm gì Em đâu "lau nước mắt cho Cô "
Văn : nae..."cười tươi, nhìn Anh "
Ngạn Tuấn : ngoan..."xoa đầu Cô "
Văn : nae..."cười tươi, nhìn Anh "
Ngạn Tuấn : Em đang ở đâu...
Văn : dạ ở nguyệt thự riêng ạ...
Ngạn Tuấn : được rồi... Chúng Ta lên xe...
Văn : nae...
Sau đó Anh cũng nhẹ nhàng bế Cô lên rồi đi lại xe...
Mở cửa ghế phụ, nhẹ nhàng để Cô ngồi lên ghế lái phụ, cởi áo khoát, đắp lên người cho Cô, đóng cửa lại, Anh cũng vòng qua ghế lái chính, lên xe ngồi rồi đóng cửa lại...
Lúc này trên xe...
Ngạn Tuấn : Văn... Tôi hỏi Em phải trả lời đúng, Tôi điều tra ra ko đúng thì đừng trách Tôi đấy...
Văn : nae..."cười tươi, nhìn Anh "
Ngạn Tuấn : giờ Em ở một mình à...
Văn : ko có... Em ở chung với wen, hạo bọn họ và con thảo...
Ngạn Tuấn :Em ở chung với bọn nó à...
Văn : nae...ông bà ta kêu bọn họ đến...
Ngạn Tuấn : bao lâu rồi...
Văn : dạ...2 năm rồi
Ngạn Tuấn : 2 năm...sao ko nói với Anh, hửm...
Văn : Em ko dám nói...
Ngạn Tuấn : sao ko dám nói với Anh...
Văn : Em sợ..."cúi đầu xuống "
Ngạn Tuấn : ngoan, ngẩng mặt lên nào..."bốp nhẹ cằm, nâng mặt Cô lên "
Văn : hức... hức
Ngạn Tuấn : sao khóc...hửm
Văn :..."dụi mắt "
Ngạn Tuấn : ngoan nào...ko được dụi... " nắm tay Cô lại "
Văn : mắt Em ngứa...
Anh ôm mặt Cô, thổi nhẹ vào mắt Cô...
Ngạn Tuấn : sao rồi...
Văn : nae...hihi, mắt Em hết ngứa rồi nè " cười tươi, nhìn Anh "
Ngạn Tuấn :..."cưng chiều, xoa đầu Cô"
Văn : hihi..."cười tươi, nhìn Anh ". Anh về lúc nào vậy...
Ngạn Tuấn : lúc sáng... Anh còn để vali ở cốp sau nữa kìa...
Văn : vậy mà còn bắt cóc Em nữa...
Ngạn Tuấn : ayza... Tôi chỉ bắt cóc Thiếu Phu Nhân của Tôi thôi...
Văn : hihi..."cười tươi, nhìn Anh "
Ngạn Tuấn : đến ở với Em...
Văn : yeah..."cười tươi, nhìn Anh "
Ngạn Tuấn : thích lắm hả...
Văn : nae..."cười tươi, nhìn Anh "
Ngạn Tuấn : Chúng Ta về nhé...
Văn : nae..."cười tươi, nhìn Anh "
Sau đó Anh cũng lái xe đi...
" Reng...reng...reng " điện thoại Cô
Cô cầm đt lên bật loa ngoài lên nói...
Văn : alo...
Lý Thần : bé Văn đó hả...
Văn : nae...
Băng Băng : Em đang ở đâu vậy...
Văn : Em bị bắt cóc rồi...
Lý Thần : ai mà ăn gan hùm đi bắt cóc Lâm Thiếu Phu Nhân vậy...
Văn : là Lâm Chủ Tịch Lâm Ngạn Tuấn á Anh Chị...
Băng Băng : hả... Ngạn Tuấn Thằng Bé về rồi sao..."bất ngờ "
Văn : nae..."cười tươi, nhìn Anh "
Lý Thần : Ngạn Tuấn đâu rồi Văn...
Văn : Anh ấy đang lái xe...
Băng Băng : ukm...Anh Chị, bé Ngọc, và Mấy Ca Em cũng đang trên đường đến nguyệt thự của Em đấy...
Văn : Em biết rồi... chắc 22h tối mới tới nhà lận...
Lúc này Anh mở cửa sổ ra thì...
Ngọc : hello Anh 2, Chị Dâu...
Văn : vui thế..."cười tươi, nhìn Anh "
Ngạn Tuấn : Anh biết Họ đang phía sau xe mình mà...
Văn : vậy mà cũng ko nói cho Em biết
Ngạn Tuấn:"nhìn Cô, cười cưng chiều"
Văn : hihi..."cười tươi, nhìn Anh "
Anh lấy đt của Cô rồi tắt...
Lý Thần : Thằng này... Anh Chị Mày đang nói chuyện mà..."nhìn Anh nói "
Ngạn Tuấn : tắt để Em ấy nghỉ ngơi "nói, nhưng ko nhìn ra cửa sổ, lạnh "
Băng Băng : được rồi..."đóng kính cửa"
Ngạn Tuấn : Em Bé à, ngủ đi... đến nhà rồi Anh kêu...
Văn : nae..."nhắm mắt lại ngủ "
Anh nhìn Cô với ánh mắt đầy ôn nhu, cưng chiều, nắm chặt tay hôn lên mu bàn tay Cô...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro