Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Tuấn Văn 79

GTNV


































































Chap 1

Tại sông Hàn...

Lúc này cũng đã 19h tối...

Anh đang ngồi trên ghế ở sông Hàn, trên tay cầm điếu thuốc...

Lúc này có 1 Cô Gái đi ngang qua...

Ngạn Tuấn : Cô làm rớt đồ kìa...

Văn : ukm...cảm ơn Anh nhiều lắm... "nhặt lên, định đi..."

Ngạn Tuấn : đứng lại...trốn đủ chưa "đứng lên, vứt điếu thuốc, dập dập "

Văn : Anh nói gì vậy Tôi ko hiểu...

Anh ko nói gì mà chỉ im lặng đi lại gần Cô rồi tháo nón, khẩu trang, mắt kính

Văn :..."nhìn Anh "

Ngạn Tuấn : trốn vui ko...

Văn : Anh 2...sao Anh lại ở đây...

Ngạn Tuấn : tại sao Tôi ko được ở đây...hửm

Văn : Anh 2... Anh ở đây đi... Em đi trước..."định đi thì..."

Ngạn Tuấn :..."nắm chặt tay, kéo Cô lại, ôm chặt Cô vào lòng "

Văn : Anh 2..."để yên cho Anh ôm "

Cứ như vậy cho đến 10p sau...

Anh buông Cô ra...

Sau đó cúi xuống hôn vào môi Cô... Cô muốn phản kháng nhưng ko được nên để yên cho Anh làm gì thì làm...

Cứ như vậy cho đến 10p sau...

Anh buông môi Cô ra...

Sau đó Anh cúi xuống hôn, cắn, mút chiếc cổ trắng nõn của Cô để lại những vết hiskey đỏ chót...

Văn : Anh 2...

Ngạn Tuấn : còn nói nữa...đừng trách Tôi làm gì Em đấy...

Văn :..."quay mặt chỗ khác "

Ngạn Tuấn : nhìn Tôi...

Văn :..."vẫn ko nhìn Anh "

Ngạn Tuấn :..."nâng cầm Cô lên "

Văn :..."nhìn Anh "

Ngạn Tuấn : trốn đủ chưa...

Văn : Em..."quay mặt chỗ khác "

Ngạn Tuấn :..."nắm chặt vai Cô ". Nhìn Tôi...ko trốn tránh

Văn : hức... hức, Em ko muốn trốn nữa " òa khóc nức nở "

Ngạn Tuấn : ngoan...ko trốn thì về nhà

Văn : nae..."nhìn Anh "

Ngạn Tuấn : đi về nhé...

Văn : nae... nhưng Ba Mẹ...

Ngạn Tuấn :..."ôn nhu "

Văn : nae...

Ngạn Tuấn : đi về...

Văn : nae..."xoa 2 tay "

Anh ko nói gì mà chỉ im lặng cởi áo khoát ngoài ra mặc lên người cho Cô...

Văn :..."nhảy lên lưng Anh "

Ngạn Tuấn : nhẹ quá rồi...

Văn : hihi..."ôm cổ Anh ". Đã 10 năm rồi, 10 năm... Em mới được Anh 2 cõng... cuối cùng...cảm giác này... cũng đã trở lại rồi..."rơi nước mắt "

Ngạn Tuấn : cũng tại do có người bỏ Tôi đi cơ mà...

Cô nằm trên lưng Anh ngủ lúc cũng ko hay... Anh ko nghe thấy Cô nói gì, quay mặt nhìn Cô thì đã thấy Cô ngủ, Anh nhìn Cô với ánh mắt đầy cưng chiều, ôn nhu...

Anh cõng đi lại xe, mở cửa ghế lái phụ nhẹ nhàng để Cô ngồi lên ghế phụ điều chỉnh lại ghế rồi cài dây an toàn vào cho Cô, đóng cửa lại... Anh vòng qua ghế lái chính lên xe rồi lái xe...

Lúc này trên xe...

Anh vừa lái xe nhưng vẫn ko quên nắm chặt tay Cô...trong vô thức mà Cô cũng nắm chặt lấy tay Anh...

Cứ như vậy cho đến 1 tiếng sau...

Tại nguyệt thự Lâm Gia...

Anh mở cửa bước xuống xe, vòng qua ghế lái phụ mở cửa nhẹ nhàng bế Cô lên, đóng cửa lại rồi nhẹ nhàng bế Cô rồi đi vào phòng khách...

Lúc này tại phòng khách...

Ngọc : Văn...

Anh ko nói gì mà chỉ im lặng rồi bế Cô đi thẳng lên phòng...

Lúc này tại phòng Anh...

Anh bế Cô vào phòng khoá cửa lại...

Anh nhẹ nhàng để Cô nằm lên giường, đắp chăn lại cho Cô, rồi ngồi xuống giường, để tay ngang eo Cô, vuốt nhẹ tóc mái Cô sang 2 bên...

" Ngạn Tuấn : đã ốm như vậy rồi..."

Anh ngồi nhìn Cô được 15p thì...

Anh hôn nhẹ vào môi Cô, đắp chăn cẩn thận lại cho Cô rồi Anh đi ra khỏi phòng đóng cửa lại rồi Anh cũng đi xuống nhà...

Lúc này tại phòng khách...

Lâm Lão Gia : Con Bé sao rồi Con...

Ngạn Tuấn : Con Bé mệt quá nên đã ngủ rồi Ba..."ngồi xuống ghế "

Lâm Phu Nhân : haizzz... Con Bé ốm lắm rồi đấy...

Ngọc : sao Ba Mẹ biết vậy ạ...

Lâm Lão Gia : áo khoát Con Bé mặc là của Ngạn Tuấn... có chân, Con Bé nếu ko... Tụi Ta cứ nghĩ đó chỉ là cái áo khoát thôi đấy...

Lý Thần : dạ...lúc trước đã ốm, bây giờ còn ốm hơn nữa...

Lâm Phu Nhân : ukm..."thở dài "

Anh lấy đt ra gọi cho ai đó...

Cứ như vậy cho đến 15p sau...

: Ba Mẹ Lâm, Anh Chị..."đi vào nói "

Lâm Lão Gia : ayza... Mấy Đứa về hết rồi đó hả Con...

8 Anh : dạ..."ngồi xuống ghế nói "

Ngạn Tuấn : xong chưa mà về...

Từ Khôn : Ngạn Tuấn à... Tụi Tao mới về tới nhà luôn á...

Ngạn Tuấn :..."lạnh, toả sát khí "

Lập Nông : thì xong rồi mới dám về đó " đưa tập hồ sơ cho Anh "

Ngạn Tuấn :"lấy tệp hồ sơ từ tay Nông"

Sau khi Anh xem xong tệp hồ sơ thì tức giận, vứt tập tệp hồ sơ xuống rồi nắm chặt tay...

Ngọc thấy vậy thì liền nhặt tệp hồ sơ lên mở ra xem đưa cho Ba Mẹ Lâm Thần Băng, 8 Anh xem...

Sau khi Ba Mẹ Lâm, Thần Băng, 8 Anh xem xong thì tức giận...

Lâm Phu Nhân : bọn họ dám làm vậy với Con Bé sao...

Thảo : dạ thưa... Ba Mẹ, Anh Chị, Anh Ngạn Tuấn... con mới về ạ

Băng Băng : về rồi đó à...

Thảo : dạ..."ngồi xuống ghế nói "

Ngạn Tuấn : Con lên phòng với Con Bé

Lâm Lão Gia : ukm... Con lên phòng với Con Bé đi...

Anh ko nói gì mà chỉ im lặng gật đầu rồi đi nhanh lên phòng...

Lâm Phu Nhân : thôi, Mấy Đứa cũng lên phòng nghỉ ngơi đi...

Nói rồi Ba Mẹ Lâm, Thần Băng, 8 Anh, Ngọc, Thảo đều đi lên phòng...

Lúc này tại phòng Anh...

Anh đi vào phòng rồi khóa cửa lại...

Anh đi lại giường, nhẹ nhàng ngồi xuống giường...

Lúc này cũng đã là 23h15p...

Văn :..."mở mắt ra, nhìn Anh "

Ngạn Tuấn : thức sớm vậy...hửm

Anh để tay vòng qua ngang eo Cô rồi cúi thấp mặt xuống nhìn Cô...

Văn : Em ngủ ko được..."ôm cổ Anh "

Ngạn Tuấn : lúc trước ko có Anh thì sao...vẫn ngủ được cơ mà

Văn : Em dùng thuốc ngủ...

Ngạn Tuấn : Em đang giỡn mặt với Anh đó hả...

Văn : ko có...tại Em ko ngủ được...

Ngạn Tuấn : ngốc..."cốc nhẹ đầu Cô "

Văn : Anh cốc đầu Em..."xoa trán "

Ngạn Tuấn :..."cười cưng chiều Cô "

Văn : ọt...ọt " bụng Cô kêu "

Ngạn Tuấn : đói rồi à...

Văn : có đâu..."đỏ mặt ". Ọt...ọt

Ngạn Tuấn : nào... để Anh xuống nấu gì cho Em ăn...

Văn : nae..."cười, nhìn Anh "

Ngạn Tuấn : ngủ chút nữa đi...

Văn : ko chịu..."đu lên lưng Anh "

Ngạn Tuấn : ko nằm trong phòng nữa phải ko...

Văn : nae..."cười tươi "

Anh cõng Cô xuống nhà...

Lúc này tại phòng khách...

Cụ thể là phòng ăn...

Anh nhẹ nhàng để Cô ngồi xuống ghế, tay để trên bàn, tay để sau ghế rồi cúi thấp đầu xuống hỏi Cô...

Ngạn Tuấn : muốn ăn gì...

Văn : Em muốn ăn...

Ngạn Tuấn : chờ chút nhé...

Văn : nae..."cười tươi, nhìn Anh "

Anh xoa đầu Cô rồi đeo tạp dề vào rồi nấu ăn cho Cô...

Cứ như vậy cho đến 1 tiếng sau...

Sau khi Anh nấu và bày ra bàn xong...

Văn : 00h rồi mà Anh nấu nhiều quá vậy, Em ăn ko hết...

Ngạn Tuấn : lo ăn cho hết đi... Em ko ăn hết là ko nấu cho Em ăn nữa đâu đấy " ngồi xuống ghế nói "

Văn : nae..."phồng má, ỉu xìu "

Ngạn Tuấn : hết nói nổi với Cô đấy, Tôi vẫn chưa ăn gì đâu đấy...

Văn : hả...

Ngạn Tuấn : Tôi đi tìm ai đó nên quên ăn luôn đấy...

Văn : hihi..."cười tươi "

Ngạn Tuấn : ăn đi để nguội đấy...

Văn : nae..."cười tươi, nhìn Anh "

Cứ như vậy cho đến 1 tiếng sau...

Sau khi Anh, Cô ăn và dọn dẹp xong...

Văn : no quá à... Em ko đi nổi nữa

Ngạn Tuấn:..."cười cưng chiều Cô". Giờ đi ngủ hay đi đâu...

Văn : Em hết buồn ngủ rồi...

Ngạn Tuấn : vậy muốn làm gì...hửm

Văn : Em ko biết..."nằm dài ra bàn "

Ngạn Tuấn : dẫn Em tới chỗ này...

Văn : đi đâu vậy Anh 2...

Ngạn Tuấn : đi đi rồi biết..."đưa tay ra"

Văn : nae..."đặt tay lên tay Anh "

Anh, Cô nắm chặt tay nhau rồi cùng nhau đi ra ngoài...

Lúc này bên ngoài...

Văn : tối quá à...

Ngạn Tuấn : đứng đây chờ Anh 2 chút

Văn : Anh 2 đi đâu vậy...

Ngạn Tuấn : ngoan...đứng đây chờ Anh 2 chút..."xoa đầu Cô "

Văn : nae...

Anh xoa đầu Cô rồi đi đâu đó...

15p sau... Anh quay lại, trên tay Anh đang cầm chiếc...

Ngạn Tuấn : Văn..."đứng sau lưng Cô "

Văn : Anh 2...Anh đi đâu mà lâu quá vậy..."quay ra sau nói "

Lâm Lão Gia : hello Con Gái...

Văn : Anh 2, Ba Mẹ, Anh Chị, Mấy Ca, Ngọc..."bất ngờ "

Lâm Phu Nhân : haha...Con Gái của Ta đứng chính giữa nào..."nắm tay Cô "

Văn :..."vẫn còn bất ngờ "

Ngạn Tuấn : Em ko nhớ hôm nay là ngày gì sao...

Văn : dạ ko nhớ...

Lâm Lão Gia : hôm nay là ngày sinh nhật lần thứ 19 của Con đó Con Gái à...

Văn :..."cười, rơi nước mắt "

Ngạn Tuấn : khóc rồi... Ngọc

Ngọc : dạ..."cầm bánh từ tay Anh "

Ngạn Tuấn : Anh 2, Ba Mẹ, Anh Chị, Mấy Ca của Em, và Ngọc đã biết hết rồi, ko được giấu nữa..."ôm vai Cô "

Văn :..."nhìn Mọi người "

Lý Thần : haha... Con Bé vẫn còn chưa biết chuyện gì đang xảy ra nữa kìa...

Văn : dạ...

Ngạn Tuấn : nào...ko được khóc nữa, phải vui lên chứ... hôm nay là sinh nhật của Em cơ mà, phải vui lên nào... " ôn nhu, lau nước mắt cho Cô "

Văn : nae..."cười tươi, nhìn Mọi người"

Ngạn Tuấn : ước đi nào...

Văn : nae...

Cứ như vậy cho đến 5p sau...

All : Sinh Nhật Vui Vẻ...

Văn : dạ... cảm ơn Ba Mẹ, Anh Chị, Mấy Ca, Ngọc đã ko trách Em con...đặc biệt là Anh 2 của Em... Cảm ơn Anh 2 và Mọi người nhiều lắm..."cười tươi "

Lâm Phu Nhân : ngoan..."xoa đầu Cô "

Cứ như vậy cho đến 11h trưa hôm sau

Lúc này tại phòng khách...

Lâm Phu Nhân : à...hôm qua Con gặp Con Bé ở đâu vậy...

Ngạn Tuấn : lúc Con ngồi ở sông Hàn...

Lâm Lão Gia : à mà sao Con nhận ra Con Bé vậy...

Ngạn Tuấn : lúc đầu Con cũng ko nhận ra Con Bé... nhưng Con nhìn sợi dây chuyền, chiếc nhẫn trên tay Nó thì Con nhận ra...

Lâm Phu Nhân :..."cốc nhẹ đầu Cô "

Văn : huhu... Lúc đó Anh 2 cũng đang hút thuốc mà Mẹ...

Lâm Lão Gia : 2 Anh Em Tụi Con...

Ngạn Tuấn, Văn :..."nhìn nhau cười "

Băng Băng :

Thừa Thừa :

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #彥葉