Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Tuấn Văn 6

GTNV
LÂM NGẠN TUẤN 28 TUỔI CHỦ TỊCH TẬP ĐOÀN LÂM THỊ LẠNH LÙNG TÀN NHẪN BANG CHỦ TV CÓ NY LÀ VĂN... RẤT CƯNG CHIỀU CÔ...ANH CÓ EM TRAI VÀ 1 EM GÁI...VÀ ĐANG LÀ BS RIÊNG ĐIỀU TRỊ BỆNH TÂM LÝ CHO CÔ...ĐANG ĐỊNH CƯ Ở TRUNG QUỐC VỚI CÔ VÀ SẮP VỀ HÀN...

DIỆP TRÍ VĂN 24 TUỔI TIỂU THƯ TẬP ĐOÀN DIỆP THỊ LẠNH LÙNG, TRẦM TÍNH NHỊ TỶ TV CÓ NY NGẠN TUẤN RẤT ĐƯỢC ANH CƯNG CHIỀU...CÔ CÓ 1 EM GÁI VÀ EM TRAI VÀ CÔ ĐANG BỊ TRẦM CẢM NẶNG... VÀ ĐANG ĐƯỢC ANH ĐIỀU TRỊ BỆNH TÂM LÝ...ĐANG ĐỊNH CƯ Ở TRUNG QUỐC VỚI ANH VÀ SẮP VỀ HÀN



















Chap 1
Tại đất nước Trung Quốc xinh đẹp
Tại nguyệt thự riêng của anh và cô...
Tại phòng khách

Quản gia : dạ thưa Thiếu Phu Nhân... Chủ Tịch Ngài ấy về rồi kìa..."cười "

Cô ko nói gì mà chạy ra ngoài...
Lúc này bên ngoài...

Cô chạy lại nhảy lên người ôm anh, anh ôm cô lại và hỏi...

Ngạn Tuấn : uống thuốc chưa...

Cô ko nói gì mà chỉ gật đầu...

Ngạn Tuấn : nói chuyện đi nào...ko có gật đầu...

Văn : em ăn và uống thuốc rồi...

Ngạn Tuấn : ngoan..."xoa đầu cô "

Văn : hihi...

Ngạn Tuấn : vào nhà nhé...

Văn : nae..."ôm cổ, rúc vào lòng anh "

Anh xoa đầu cô rồi bế cô vào nhà...

Tại phòng khách

Anh để cô ngồi xuống ghế rồi ngồi xuống kế cô... quản gia đi lại nói

Quản gia : thưa Chủ Tịch...hôm nay cô ấy cũng ăn được nhiều ạ...

Ngạn Tuấn : được...sau khi em ấy ăn xong thì cho em ấy uống thuốc...

Quản gia : tui hiểu rồi ạ...

Anh ko nói gì mà chỉ im lặng gật đầu, quản gia cúi đầu chào anh và cô rồi cũng rời đi...

Ngạn Tuấn : về Hàn... chịu ko

Văn : về Hàn sao ạ...

Ngạn Tuấn : ukm..."để cô lên đùi "

Văn : nae..."ngồi lên đùi, ôm cổ anh "

Ngạn Tuấn : ko muốn về Hàn sao...

Văn : nae...

Ngạn Tuấn : chẳng lẽ em muốn ở đây hoài sao...

Văn : nae..."cười "

Ngạn Tuấn : em về Hàn...thay đổi môi trường sống thì sẽ mau hết bệnh...

Văn : dạ...em nghe lời anh

Ngạn Tuấn : ngoan... chúng ta về phòng soạn vali nhé...

Văn : dạ..."cười tươi "

Anh bế cô về phòng...

Tại phòng anh và cô...

Anh bế cô vào phòng rồi khóa cửa lại..

Nhẹ nhàng để cô ngồi lên giường...

Văn : em muốn phụ anh...

Ngạn Tuấn : được..."xoa đầu cô "

Văn : nae " cười tươi "

3 tiếng sau... Sau khi anh và cô soạn vali đồ xong...

Văn : khi nào chúng ta về Hàn vậy ạ...

Ngạn Tuấn : em muốn đi lúc nào...

Văn : ngày mai cơ...

Ngạn Tuấn : hảo..."cưng chiều cô". Giờ đi ngủ sớm...tối phải thức để đi nữa...

Văn : dạ...

Anh bế cô lại giường... để cô nằm xuống giường lên giường nằm đắp chăn lại cho mình và cô và ôm cô ngủ

Cứ như vậy cho đến 3h sáng...

Anh ko kêu cô thức nên anh đã bế cô vào nvs...

1 tiếng sau...anh bế cô ra ngoài

Sau khi sấy tóc, mặc đồ vào cho cô rồi bế cô xuống nhà...

Tại phòng khách

Anh để cô lên ghế sofa...

TX : Chủ Tịch..."cúi đầu chào anh "

Ngạn Tuấn : lên lấy vali tôi, Phu Nhân để vào cốp xe đi...

TX : dạ..."lên phòng anh, cô "

Sau khi TX lấy vali xong...

Anh đi lên phòng lấy túi xách cô, điện thoại anh và cô rồi bế cô lên xe... TX cũng lên xe rồi lái xe đến sân bay...

Sau 3 tiếng lái xe thì cũng đã đến nơi

Lúc này cũng đã là 7h sáng...

TX xuống xe lấy vali trước...

Lúc này trên xe...

Cô cũng đã thức... Anh mặc áo khoát vào cho cô rồi bế cô xuống xe...

Nhẹ nhàng để cô xuống đất...

1 tay cô cầm điện thoại cả 2 người, tay còn lại thì được bàn tay to lớn của anh ôm trọn vào lòng bàn tay...tay còn lại của anh thì kéo vali cả 2 người...

Sau 6 tiếng thì anh và cô đã có mặt ở sân bay In Cheon Hàn Quốc

Lúc này cũng đã 13h trưa...

Kha : anh 2..."đi lại chỗ anh và cô "

Anh đưa vali cho họ xách...

9 người : dạ..."xách vali anh và cô "

Cô vì thấy bọn họ là người lạ nên đã trốn sau lưng Anh, nhưng vẫn nắm chặt tay Anh... Ngọc thấy vậy thì cũng lên tiếng nói...

Ngạn Ngọc : Chị Dâu... Chị ko nhớ em sao...em là Ngạn Ngọc nè...

Văn : Ngọc sao...

Ngạn Ngọc : là em mà chị...

Ngạn Tuấn : em quên con bé rồi sao

Văn : dạ..."cô gật đầu "

Ngạn Tuấn : từ từ rồi nhớ nhé...

Văn : dạ..."cười "

Ngạn Ngọc : Chị Dâu... mình về thôi, Ba Mẹ đang chờ ở nhà...

Cô nắm tay anh rồi gật nhẹ đầu...

Ngạn Tuấn : lên xe nhé...

Văn : dạ..."ôm chặt tay anh ko buông "

Anh, Cô, Ngọc lên ghế sau ngồi...còn bọn họ để vali vào cốp xe sau rồi cũng lên xe lái xe đi...

3 tiếng sau cũng đã về đến Lâm Gia

Lúc này cũng đã 16h chiều...

Tại nguyệt thự Lâm Gia...

Anh, Cô, Ngọc bước xuống xe đi vào nhà trước... còn bọn họ đi theo sau, NL, Quản gia đem vali anh và cô lên phòng xếp vào tủ...

Tại phòng khách

Lâm Lão Gia : ayza...con trai ta với lại bé Văn về rồi đó hả con...

Ngạn Tuấn : dạ... Ba Mẹ Lâm đó

Văn : nae...

Lâm Phu Nhân : nào..."nắm tay cô "

Văn : dạ..."hơi sợ, nhìn anh "

Anh ko nói gì mà chỉ im lặng gật đầu...

Cô cũng gật đầu rồi ngồi xuống kế Bà
Mẹ Lâm chỉ im lặng xoa đầu cô...

Lâm Lão Gia : con bé sao rồi con...

Ngạn Tuấn : cũng đỡ rồi Ba... nhưng cũng phải uống thuốc...

Lâm Phu Nhân : lúc ở bên Trung thì sao con...

Ngạn Tuấn : con ko ở nhà thì con nói với quản gia canh chừng cho em ấy ăn xong rồi uống thuốc...

Lâm Lão Gia : con bé muốn về Diệp Gia ko con...

Ngạn Tuấn : về Diệp Gia thì... Văn à, em muốn về Diệp Gia ko...

Văn : dạ ko...

Ngạn Tuấn : vậy ở Lâm Gia nhé...

Văn : dạ..."cười tươi "

Anh ko nói gì mà chỉ xoa đầu cô...

Lý Thần : 2 đứa mới về hả...

Ngạn Tuấn : tụi em mới về tới thôi...

Băng Băng : ukm... bệnh của con bé như thế nào rồi...

Ngạn Tuấn : cũng đỡ rồi... nhưng cũng phải uống thuốc đúng giờ...

Lý Thần : vậy thì mừng rồi...

Văn : Băng Tỷ...

Băng Băng : sao vậy...em nói đi
Văn : nhớ chị lắm..."ôm Băng "

Băng Băng : ngoan..."ôm cô vào lòng "

Lý Thần : bé Văn à... là Vợ của anh đó

Lâm Phu Nhân : ko nhớ ta hả con...

Văn : dạ..."cười tươi "

Lâm Lão Gia : giỏi quá...

Văn : dạ...

Ngạn Ngọc : Chị Dâu ko nhớ em rồi...

Văn : nhớ mà..."hoảng "

Ngạn Ngọc : em chọc chị thôi...chị có cần hoảng vậy ko...

Văn : Ngọc... chọc em

Ngạn Tuấn : mày nữa...chọc chị dâu mày hoài đi

Ngạn Ngọc : dạ...

Diệp lão gia : Văn...con về rồi sao ko nói để ba mẹ và 2 đứa em ra đón con... " định nắm tay cô thì "

Cô ko nói gì mà trốn sau lưng anh...

Ngạn Tuấn : ngoan..."xoa đầu cô "

Văn : dạ..."trốn sau lưng anh "

Diệp phu nhân : Văn à... là ba mẹ đây mà con " định nắm tay cô "

Văn : aa...buông ra "định chạy đi thì "

Ngạn Tuấn : Văn..."nắm tay cô lại "

Văn : em...em sợ..."nắm chặt tay anh "

Ngạn Tuấn : được rồi, ngoan nào, có Anh đây rồi "ôn nhu, ôm cô vào lòng "

Cô rúc sâu vào lòng anh rồi nhắm mắt lại ngủ...

Một lúc sau cô đã ngủ say thì anh cũng bế cô về phòng mình...

Tại phòng anh...

Nhẹ nhàng để cô lên giường đắp chăn lại cho cô...hôn nhẹ vào môi cô rồi đi xuống nhà...

Tại phòng khách

Diệp lão gia : BS Lâm...con gái tụi tui

Ngạn Tuấn : 2 người còn hỏi nữa hả...2 người làm em ấy ra nông nỗi vậy mà còn dám nhắc nữa sao"tức giận". Nói... ai.... cho 2 người các người biết...

Kha: dạ Anh 2... là tụi em ạ " run, sợ "

Ngạn Tuấn : tụi mày hay nhỉ... Chị Dâu tụi mày đang bệnh...ko phải thường mà là bệnh tâm lý, trầm cảm nặng...

Hồng anh : tụi em ko biết nên...

Băng Băng : tụi mày cũng hay nhỉ

Nhân : tụi em..."cúi đầu "

Lâm Phu Nhân : bây giờ bệnh của con bé đang rất nặng...ko thể trở về Diệp Gia được...

Diệp phu nhân : nhưng mà tui có thể mời BS đến được mà...

Ngạn Tuấn : tôi là BS Riêng của em ấy, và cũng là NY em ấy...

Diệp lão gia : được... để con bé ở đây cũng được...xin phép Anh Chị, BS Lâm Lý Chủ Tịch, Lý Thiếu Phu Nhân, Ngọc Tiểu Thư...chúng tui về ạ " rời đi "

Lâm Lão Gia : bây giờ làm sao đây con

Ngạn Tuấn : bệnh của Em ấy...bây giờ ko thể về Diệp gia... nếu ko thì sẽ...

Lâm Phu Nhân : phải làm sao đây...chỉ có con thôi đó Tuấn à...

Ngạn Tuấn : con biết chứ... Ko trở về là cách tốt nhất... nhưng cứ để em ấy ở Trung Quốc hoài thì cũng ko được...

Lý Thần : haizzz...

Anh ko nói gì mà chỉ im lặng đứng lên rồi đi về phòng mình...

Lúc này tại phòng Anh, Cô...

Anh đi vào phòng rồi khóa cửa lại...

Anh đi lại giường thì thấy cô vẫn còn đang ngủ...lên giường nằm đắp chăn lại rồi ôm cô vào lòng... Cô rúc sâu vào lòng Anh

Cứ như vậy cho đến sáng hôm sau...

Văn : Anh...đau

Ngạn Tuấn : ngoan...đi vs nhé

Văn : dạ "ôm cổ,rúc sâu vào lòng anh"

Anh bế cô lên rồi đi vào nvs...

1 tiếng sau... Anh bế cô ra ngoài
Anh để cô lên ghế mây, sấy tóc và thay gra giường xong thì cũng đã 10h sáng

Ngạn Tuấn : xuống nhà nhe...

Văn : nae..."đu lên người Anh "

Ngạn Tuấn : nào..."ôm cô lên "

Sau đó thì Anh cũng bế cô xuống nhà

Lúc này tại phòng khách...

Lâm Lão Gia : 2 đứa thức rồi hả con...

Ngạn Tuấn : dạ..."ngồi xuống ghế "

9 người : Anh 2... Chị Dâu, tụi em xin lỗi ạ...

Ngạn Tuấn : tụi mày liệu hồn...

9 người : dạ... tụi em biết rồi ạ

Ngạn Tuấn : em bé... muốn ăn gì nè

Văn : em muốn...

Ngạn Tuấn : chờ Anh chút nhé...

Văn : em muốn vào bếp với Anh...

Ngạn Tuấn : đi nhé...

Văn : nae..."ôm cổ anh "

Sau đó Anh cũng bế cô lên rồi đi vào phòng ăn...

Lúc này tại phòng ăn...

Cứ như vậy cho đến 2 năm sau...

Tại nguyệt thự Lâm Gia...

Ngạn Tuấn : Văn à...Anh, Ba Mẹ và Anh Chị đến Lâm Thị nhé...

Văn : em cũng muốn đi với Anh nữa...

Ngạn Tuấn : chỗ đó chán lắm...ko có vui đâu...

Văn : nae..."buồn "

Ngạn Tuấn : ngoan..."xoa đầu cô "

Văn : nae..."cười tươi "

Ngạn Tuấn : ngoan lắm..."xoa đầu cô "

Văn : dạ... Anh về sớm với em

Ngạn Tuấn : hảo, sẽ về sớm với Em bé chịu ko...

Văn : dạ..."cười tươi "

Ngạn Tuấn : ngoan..."xoa đầu cô "

Văn : nae..."cười tươi "

Anh nhìn 9 người bọn họ với vẻ mặt lạnh lùng, ko còn vẻ mặt ôn nhu, cưng chiều khi nói chuyện với cô nữa...

Ngạn Tuấn :ở nhà canh chừng Chị Dâu tụi mày cẩn thận... Em ấy mà có chuyện gì thì đừng trách tao...

9 người : dạ... tụi em biết rồi ạ

Lâm Phu Nhân : Ngọc à...con ở nhà với Chị Dâu con đi...

Ngạn Ngọc : yeah..."cười "

Ngạn Tuấn : được rồi, tụi mày liệu hồn " liếc 9 người họ, đi ra xe trước "

9 người : dạ...

Lâm Lão Gia : canh Chị Dâu mấy đứa cẩn thận đó, bé Văn mà có chuyện gì thì ko ai cản nổi đâu...

Ngọc, 9 người : dạ...

Ba Mẹ Lâm, Thần Băng gật đầu đi ra xe lên ghế sau ngồi rồi Anh cũng lái xe rời đi...

Ngạn Ngọc : Chị Dâu... Chị đói ko

Văn : ko muốn đâu...

Cứ như vậy cho đến 4 tiếng sau...

Ngạn Ngọc : aa..."bị đánh ngất "

Văn : Ngọc..."cố đỡ Ngọc dậy "

Sau đó Cô bị 9 người họ đánh ngất đưa lên xe rồi họ cũng lên xe lái xe đi

Lúc này tại nguyệt thự Diệp Gia...
Tại phòng khách...

Khang : đã đưa Chị Dâu tụi tui đến cho các người rồi đó...

Diệp phu nhân : được...

Thái : hy vọng các người sẽ làm đúng như các người đã nói...

Diệp lão gia : được... chúng tui biết rồi nó là con gái của tụi tui mà...

Bảo : được..."bọn họ lên xe rời đi "

Diệp phu nhân : hạo... đưa Chị 2 con về phòng, khóa cửa lại cho NL canh gác cẩn thận...

Trí Hạo : con biết rồi..."đưa cô đi "

Wen : ba mẹ..lỡ như Lâm Gia, Lão Gia Phu Nhân, Lý Chủ Tịch, Lý Phu Nhân đặc biệt là Lâm Chủ Tịch biết thì chúng ta sẽ ko sống yên ổn đâu...

Diệp lão gia : chắc ko có chuyện đó...

Trí Hạo : ba mẹ...con làm xong rồi

Diệp phu nhân : ukm... tốt lắm
Trí Hạo : dạ...
Cứ như vậy cho đến 2 tiếng sau...

Tại nguyệt thự Lâm Gia...

Anh, Ba Mẹ Lâm, Thần Băng mở cửa bước xuống xe rồi đi vào nhà...

Tại phòng khách...

Ngạn Tuấn : Văn...em đâu rồi

Băng Băng : Ngọc à...em sao vậy

Ngạn Ngọc : Băng Tỷ... Chị Dâu

Ngạn Tuấn : Ngọc... tụi nó đâu rồi, còn Chị Dâu mày nữa "nắm chặt vai Ngọc"

Ngạn Ngọc : lúc đó...em bị 1 người đánh ngất ko nhìn rõ mặt, sau đó thì...

Ngạn Tuấn : còn tụi nó đâu...

Ngạn Ngọc : em ngất...nên cũng ko biết sao nữa...

Lúc này 9 người bọn họ đi vào...

Ngạn Tuấn : Chị Dâu tụi mày đâu...

Minh : tụi em...

: Em Gái Tụi Ca đâu rồi..."đi vào nói "

Lâm Phu Nhân : ukm...Mấy Đứa về rồi đó hả con...

Lập Nông : dạ... bé Văn nó đâu rồi ạ

Lâm Lão Gia : con bé bị bắt rồi...

Ngạn Tuấn : tao đã nói như thế nào, hửm... tụi mày điếc à

Nhật : tụi em...

Ngạn Tuấn : tụi mày...đã đưa Em ấy đến Diệp gia đúng ko...

Toàn : tụi em...

Ngạn Tuấn : nói...

Kha : dạ...vì...vì Thảo...ny của tụi em đang bị bọn họ đe doạ...nên, tụi...em mới đổi... Chị Dâu, để bọn họ...thả, NY của... bọn em...ra

Ngạn Tuấn : tụi mày hay nhỉ... đến đó mà ko tìm ra Em ấy thì đừng trách tao giết tụi mày đó...

9 người : tụi em...

Ngạn Tuấn : tụi mày đi với tao đến đến Diệp gia...

8 Anh : ukm...

Ngạn Tuấn : Anh Chị, Ngọc ở nhà với Ba Mẹ đi...

Lâm Phu Nhân : ukm...Mấy đứa đi cẩn thận đó nghe con...

Anh, 8 Anh : được rồi... tụi con biết rồi " ra xe lên xe lái xe đi "

Lâm Lão Gia : còn tụi mày...đừng nghĩ thằng bé là Anh Trai Ruột của tụi mày là ko dám làm gì... Cẩn thận cái mạng của tụi mày...

9 người : Ba Mẹ, Anh Chị...

Băng Băng : nói cho tụi mày biết, Thằng bé chỉ sợ mất con bé...

9 người : tụi em...

Lý Thần : tụi mày làm chuyện tày trời như vậy... con bé nó có bình an thì cũng ko cứu nổi mày đâu... tụi mày đã động đến điểm yếu của Thằng bé thì trời có sập tới đâu... cũng ko cứu nổi tụi mày đâu...

9 người : tụi em...

Lúc này bên Anh... và 8 Anh

Tại nguyệt thự Diệp Gia

Anh, 8 Anh mở cửa bước xuống xe rồi đi vào nhà...

Tại phòng khách

Diệp lão gia : Lâm Chủ Tịch... Ngài đến đây có chuyện gì ko ạ...

Ngạn Tuấn : ayzo wei...chỉ là đến tìm Lâm Thiếu Phu Nhân của tôi thôi...

Diệp phu nhân : ko phải con bé đang ở Lâm Gia sao ạ...

Thừa Thừa : nếu như vậy thì các vị có thể cho chúng tôi xem chút được ko...

Diệp lão gia : như vậy thì ko được đâu Phạm Chủ Tịch ạ...

Justin : sao lại ko được...

Wen : vì đây là Diệp gia chứ ko phải là Lâm Gia... Các Vị ko tùy tiện như vậy

Ngạn Tuấn : người đâu...
All ĐE : dạ...
Ngạn Tuấn : giữ tất cả người trong Diệp gia...
All ĐE : dạ...

Trí Hạo : các người mau thả ra...

Chính Đình : nếu ko có thì các vị có thể cho chúng tôi xem thử...sao phản ứng mạnh thế...

Diệp phu nhân : chúng tui...

Ngạn Tuấn : còn lại theo ta...
All : dạ...

Lúc này tại căn phòng nào đó...

Văn : buông ra..."hoảng "

NL : ko hỗ là Thiếu Phu Nhân... đến khóc mà cũng xinh đẹp đến như vậy...

Văn : thả ra...

NL : Lâm Chủ Tịch lấy mất lần đầu của Cô thật vinh hạnh... nhưng chẳng sao...từ giờ thì để cho chúng tui phục vụ cô nhé..."xé áo cô ra "

Văn : hức... hức buông ra " đạp ra "

NL : chống cự thì chúng tui càng muốn " đè mạnh cô xuống và..."

Văn : hức... hức

Cứ như vậy cho đến 5 tiếng sau

NL : haha... chắc Lâm Thiếu Phu Nhân đây...thoả mãn lắm "xoa eo cô "

"Cạch ". Cánh cửa bị văng ra

NL : ai đó..."quay mặt ra nhìn thì..."

Tử Dị : mau giữ bọn chúng lại...

All ĐE : dạ...

Ngạn Tuấn : Văn..."cởi áo khoát ngoài ra rồi đi lại chỗ cô rồi quỳ xuống "

Anh khoát áo lên người cô...

Ngạn Tuấn :Văn "ôm chặt cô vào lòng"

Văn : Tuấn " ngất trong vòng tay Anh "

Ngạn Tuấn : Văn...

Tiểu Quỷ : mày mau đưa con bé đến bệnh viện đi...

Anh ko nói gì mà bế cô lên...

Ngạn Tuấn : đưa tất cả những người có trong Diệp gia đưa về Bang giam vào ngục lao...

Trường Tĩnh : được... tụi tao biết rồi

Anh ko nói gì mà chỉ im lặng bế cô lên rồi đi nhanh xuống nhà rồi ra xe...

Từ Khôn : đưa ra xe về Bang giam vào ngục lao...

ĐE 1,2,3,4,5 : dạ..."đưa NL đi "

8 Anh đi theo sau...

Tại phòng khách...

Diệp lão gia : để con bé lại...ko được đưa nó đi đâu hết..."ôm chân Anh "

Anh ko nói gì mà chỉ im lặng đạp vào chân ông ta rồi đi nhanh ra xe...

Lúc này bên ngoài...

Anh để cô lên ghế lái phụ rồi cũng lên ghế lái chính rồi lái xe đi...

Lúc này tại phòng khách...
Lập Nông : đưa tất cả về Bang rồi giam vào ngục lao...
All : dạ rõ...
Bọn họ được đe Anh đem đi...

Còn 8 Anh lên chiếc xe đe Anh đã để rồi lái xe đi...

Lúc này tại bệnh viện Lâm...

Anh mở cửa bước xuống xe vòng qua ghế lái phụ mở cửa ra rồi bế cô xuống xe rồi đi nhanh vào trong...

Lúc này bên trong...

Cô được đưa vào phòng cấp cứu...

Anh cứ như vậy mà đi qua đi lại trước cửa phòng cấp cứu...

Lúc này tại nguyệt thự Lâm Gia...
8 Anh mở cửa bước xuống xe rồi đi nhanh vào nhà...

Tại phòng khách

Lâm Lão Gia : sao rồi Mấy Đứa...
Thừa Thừa : Ngạn Tuấn nó đang ở bệnh viện với con bé ạ...

Lâm Phu Nhân : được rồi... chúng ta cũng đến bệnh viện thôi...

Nói rồi Ba Mẹ Lâm, Thần Băng, 8 Anh, Ngọc và 9 người bọn họ lên xe rồi cũng lái xe đến bệnh viện...

Lúc này tại bệnh viện Lâm...
Ba Mẹ Lâm, Thần Băng, 8 Anh, Ngọc, và 9 người bọn họ mở cửa bước xuống xe rồi đi vào...
Lúc này bên trong

Lâm Lão Gia : sao rồi con...
Anh ko nói gì mà chỉ lắc đầu rồi nhìn vào phòng cấp cứu...
Cứ như vậy cho đến 5 tiếng sau...
Bs đi ra...

Ngạn Tuấn : sao rồi...
Tiêu Chiến : Con bé đã được đưa vào phòng hồi sức rồi...đến phòng làm việc đi rồi Tụi tao sẽ nói rõ hơn...

Anh ko nói gì mà chỉ im lặng đi theo sau Bác Chiến...

Còn Ba Mẹ Lâm, Thần Băng, 8 Anh, Ngọc, và 9 người họ vào phòng hồi sức của cô...

Lúc này tại phòng làm việc...
Nhất Bác : mày ngồi đi...
Ngạn Tuấn :" ngồi xuống ghế ". Ukm... tụi mày nói đi...

Tiêu Chiến : thật ra con bé đã qua cơn nguy kịch...nhưng vì chứng bệnh trầm cảm của con bé vẫn còn rất nặng...và con bé lại bị cưỡng hiếp...cho nên con bé khi tỉnh dậy sẽ rất kích động...

Ngạn Tuấn : tao biết rồi...

Nhất Bác : mày giải quyết chuyện đó như thế nào đây...

Ngạn Tuấn : chuyện đó tạm thời bỏ qua đi...

Tiêu Chiến : mày tính để yên chuyện này luôn sao...

Ngạn Tuấn : ko...

Nhất Bác : tụi tao tin quyết định của mày...đừng làm tụi tao thất vọng...

Ngạn Tuấn :......"đi ra ngoài "

Tiêu Chiến : Anh tin rằng Ngạn Tuấn nó đã có cách giải quyết rồi...

Nhất Bác : nhưng mà, em ko biết cách giải quyết của nó là gì thôi...

Tiêu Chiến : ukm... đến phòng hồi sức của con bé đi...
Nhất Bác : dạ...đi thôi

Lúc này trước phòng hồi sức của cô...

Tiêu Chiến : Ba Mẹ Lâm...Anh Chị, với Tụi Mày...ko vào với con bé sao ạ

Lâm Phu Nhân : tụi ta có vào... nhưng được 1 lúc thì thằng bé đi vào...

Nhất Bác : dạ...

Bên trong phòng hồi sức của cô...

Ngạn Tuấn : haizzz... Văn à...khi nào thì em mới chịu tỉnh dậy đây hả... Anh xin lỗi...xin lỗi... xin lỗi vì đã để em ở nhà một mình... xin lỗi em nhiều lắm " nắm tay, hôn lên mu bàn tay cô "

Anh nhìn xuống thì thấy tay, cổ cô có những vết tím xanh... Anh tức giận toả ra sát khí đến đáng sợ

Ngạn Tuấn : Văn à... Anh xin lỗi, sẽ trả thù cho em... sẽ trả lại cho bọn họ những gì đã làm và đã đối xử với em
" nắm tay, hôn lên mu bàn tay cô "

Cứ như cho đến 3 tiếng sau...

Văn :ưm"mở mắt ra nhìn xung quanh"

Ngạn Tuấn : Văn...em tỉnh rồi "cười "

Văn : aa...xin các người đó, hức... hức buông ra...đừng...đừng động vào tôi, xin các người...đừng...đừng...đừng động vào tôi..."kích động, hoảng "

Ngạn Tuấn : Văn"ôm chặt cô vào lòng"

Văn : hức... hức

Ngạn Tuấn : được rồi, ngoan ko sao hết..."ôm chặt cô vào lòng vỗ dành "

Văn : hức... hức

Ngạn Tuấn : ngoan..."ôm chặt cô "

Văn : hức... hức " ngất "

Ngạn Tuấn : Anh xin lỗi " hôn môi cô"

Anh đánh vào sau gáy cô rồi đỡ cô nằm xuống giường, đắp chăn lại cho cô rồi hôn vào môi cô...

Lúc này Ba Mẹ Lâm, Thần Băng, 8 Anh Bác Chiến, Ngọc và 9 người họ đi vào rồi nói...

Lâm Lão Gia : con bé sao rồi con...

Ngạn Tuấn : tỉnh dậy kích động...nên con đã đánh ngất em ấy..."nắm tay cô "

Lâm Phu Nhân : ukm...chỉ là con lo cho con bé nên mới làm như vậy thôi..."vuốt vuốt lưng Anh "

Cứ như vậy cho đến 4 tiếng sau...

Lúc này cô cũng đã tỉnh... ngồi dậy nhìn xung quanh thì thấy mình đang ở bệnh viện...

Ngạn Ngọc : Chị Dâu... Chị tỉnh rồi sao " định nắm tay cô thì..."

Cô rúc tay lại rồi và mắt hướng nhìn ra phía cửa sổ...

Ngạn Ngọc : Chị Dâu... Chị nói gì đi mà, em xin chị đó... Chị Dâu

Cô vẫn ko nói gì mà chỉ im lặng nhìn ra phía cửa sổ...

Ngạn Ngọc : Chị Dâu...

Lúc này Ba Mẹ Lâm, Thần Băng, Anh, 8 Anh, Bác Chiến, và 9 người bọn họ mở cửa đi vào...

Ngạn Tuấn : gì vậy...

Ngạn Ngọc : Anh 2... Chị Dâu tỉnh rồi ạ

Ngạn Tuấn : Văn "đi nhanh lại chỗ cô "
Ánh mắt cô vẫn nhìn ra cửa sổ mà ko nhìn Anh...

Ngạn Tuấn : Văn..."định nắm tay cô "
Cô rúc tay lại rồi bấu chặt tay mình...

Ngạn Tuấn : Văn à..."định nắm tay cô "

Cô rúc tay lại rồi bấu chặt tay mình...

Anh ko nói gì mà chỉ im lặng tháo tay cô ra để cô bấu chặt vào tay Anh...

Ngạn Tuấn : Văn à...xin lỗi em, xin lỗi vì đã để em một mình... Văn à, xin em đó nói chuyện đi...đừng im lặng nữa, được ko, em đánh, mắng chửi gì Anh cũng được... nhưng đừng im lặng có được ko... Anh đau lòng lắm

Cô ko nói gì mà chỉ im lặng nắm chặt tay, cắn mạnh vào tay Anh...

Ngạn Tuấn :......."ôm cô vào lòng "

All : Ngạn Tuấn...

Anh ko nói gì mà chỉ im lặng quay qua nhìn Mọi người rồi tay ngay miệng...

Cứ như vậy cho đến 2 tiếng sau...

Cô vì khóc mệt quá nên đã gục vào lòng Anh mà ngủ...

Anh nhẹ nhàng đỡ cô nằm xuống giường, đắp chăn lại cho cô rồi hôn nhẹ vào chán cô rồi ngồi xuống ghế kế giường bệnh cô...

Lâm Lão Gia : tay con chảy nhiều máu rồi đó... Tiêu Chiến à, con băng bó cho thằng giúp Tụi ta đi con...

Tiêu Chiến : dạ...con biết rồi, đi... để Tụi tao băng bó lại cho...

Ngạn Tuấn : ko chết được đâu...

Nhất Bác : Ba Mẹ mày kêu đó...đi thôi

Ngạn Tuấn :........."theo sau Bác Chiến "

Lúc này tại phòng làm việc Bác Chiến
15p sau...thì Anh cũng đã được băng bó xong...

Tiêu Chiến : trong thời gian này mày phải vất vả rồi đây...

Ngạn Tuấn : do tao để em ấy ở nhà với bọn nó..."bất lực lắc đầu "

Nhất Bác : ko trách mày được...

Ngạn Tuấn :....."nhìn vết thương ở tay"

Tiêu Chiến : nếu được thì mày đưa con bé về Trung Quốc đi... chứ vậy hoài cũng ko tốt đâu...

Ngạn Tuấn : từ từ đã... giờ cũng ko phải lúc...

Nhất Bác : ukm...khi nào mày về Trung Quốc thì nói với tụi tao...có tụi tao giúp thì cũng đỡ...

Ngạn Tuấn : ukm..."đi ra ngoài "

Tiêu Chiến : haizzz..."dựa đầu ra ghế "

Lúc này tại phòng hồi sức của cô...
Anh mở cửa đi vào phòng...

Lâm Phu Nhân : con sao rồi...

Ngạn Tuấn : con băng bó vết thương lại rồi...

Lâm Lão Gia : haizzz...

Ngạn Tuấn : con ko sao...sao 2 người nhìn ũ rũ quá vậy...

Lâm Phu Nhân : con còn nói...ốm nhom ốm nhách rồi...

Ngạn Tuấn : con vẫn bình thường mà

Lâm Lão Gia : bây giờ Tụi ta sẽ thay phiên nhau để nấu cháo, và tẩm bổ cho con và bé Văn...

Ngạn Tuấn : con biết rồi..."cười "

Lâm Phu Nhân : chịu cười rồi sao...

Ngạn Tuấn :........"cười "
Lâm Lão Gia : haizzz...thôi, Ta về Mẹ con về nấu cháo cho 2 đứa...

Ngạn Tuấn : con biết rồi...còn tụi mày, đưa Ba Mẹ về đi..."lạnh "

9 người : dạ...

Sau Ba Mẹ Lâm ,9 người họ rời đi...

Anh đi lại ngồi xuống chiếc kế giường bệnh cô rồi nắm tay cô...

Băng Băng : bây giờ em là điểm tựa duy nhất của con bé...

Ngạn Tuấn : em biết rồi...

3 tiếng sau...

Văn :ưm"mở mắt ra nhìn xung quanh"

Lý Thần : Văn, em tỉnh rồi...

Cô chỉ nhìn xung quanh mà ko nói gì...

Lúc này Ba Mẹ Lâm, 9 người họ đi vào

Lâm Phu Nhân : con tỉnh rồi sao...

Lúc này Anh đi vào...

Ngạn Tuấn : Ba Mẹ đến rồi sao...

Lâm Lão Gia : ukm con...con bé nó cũng thức rồi kìa con...

Ngạn Tuấn : Văn..."đi lại chỗ cô "

Văn :........"nhìn Anh "

Ngạn Tuấn : Văn..."ôn nhu cưng chiều"

Cô ko nói gì mà chỉ im lặng gật nhẹ đầu rồi nắm tay Anh... Cô chạm nhẹ vào vết thương ở tay của Anh...

Văn : "nhìn Anh như muốn xin lỗi "

Ngạn Tuấn : em phải nói chuyện chứ"nhẹ nhàng ôn nhu,cưng chiều cô"

Cô ko nói gì mà chỉ im lặng lắc đầu...

Ngạn Tuấn : ko nói chuyện là giận em luôn đó..."cười cưng chiều nhìn cô "

Văn : đừng giận em...

Ngạn Tuấn : chịu nói chuyện rồi hả...

Văn : sợ Anh giận Em... Em xin lỗi Anh " nhìn vết thương ở tay Anh "

Ngạn Tuấn : phải đền cho Anh đó...

Văn : hả...

Ngạn Tuấn : ngốc..."xoa đầu cô "

Văn :......"cười tươi nhìn Anh "

Ngạn Tuấn : được rồi...ăn cháo thôi nào...

Văn : em ko ăn...

Ngạn Tuấn : sao lại ko ăn...

Văn : em ko đói...

Ngạn Tuấn : Ngọc..."lạnh "

Ngạn Ngọc : dạ...từ sáng và lúc Chị ấy bị đưa đi cũng vẫn chưa ăn gì ạ...

Ngạn Tuấn : nào... ăn cháo nhé

Văn : nae...

30p sau... thì Anh cũng đã đút cháo cho cô xong...

Ngạn Tuấn : ngoan..."xoa đầu cô "

Văn:Anh đau ko"nhìn vết thương Anh"

Ngạn Tuấn : Anh hết đau rồi... uống thuốc nhé

Văn :em ko uống đâu...thuốc đắng lắm

Ngạn Tuấn : bình thường em vẫn uống được mà...

Văn : ko uống thuốc đâu...

Anh ko nói gì cho thuốc vào miệng uống chút nước rồi cúi xuống hôn rồi truyền thuốc vào miệng cô...

15p sau... Anh, Cô buông ra

Ngạn Tuấn : ngoan..."xoa đầu cô "

Văn : đắng...

Ngạn Tuấn : nào..."đút kẹo cho cô "

Văn : nae..."cười tươi nhìn Anh "

Ngạn Tuấn : hết đắng chưa...

Văn : dạ rồi..."cười tươi "

Ngạn Tuấn : ngoan..."xoa đầu cô "

Văn : dạ..."nắm tay anh "

Justin : ayza...nó ko để ý tới Anh Trai của nó luôn kìa...

Văn : Mấy Ca về lúc nào vậy...

Chính Đình : Tụi Ca về lúc trưa rồi, chịu nói chuyện rồi hả...

Văn : nae...

Tử Dị : em làm cho nó lo lắm đó, em còn cắn tay nó nữa đó...

Văn : Anh...

Ngạn Tuấn : nào, ngoan... Anh hết đau rồi " xoa đầu, cưng chiều, ôn nhu cô "

Văn : nae..."cười tươi "

Hồng anh :
Diệp phu nhân :
Wen :
Ngạn Ngọc :

Thái :
Bảo :
Minh :
Nhật :
Toàn :
Wen :
Trí Hạo :
Diệp phu nhân :

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #彥葉