Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Tuấn Văn 149

Chap 1

Tại nguyệt thự Lâm Gia...

Tại phòng khách...

Lâm Lão Gia : ukm Ngạn Tuấn à, đây là Bé Văn từ bây giờ là Em Gái của Con

Ngạn Tuấn :..."nheo mày..."

Lâm Phu Nhân : Con Bé là...nên...

Anh ko nói gì mà chỉ im lặng nheo mày nhìn Cô Bé trốn sau lưng Mẹ Lâm

Ngạn Tuấn : tên Văn à..."đứng lên, bóp chặt cằm Cô..."

Văn : hức... hức "nhìn Ba Mẹ Lâm..."

Lâm Lão Gia : Ngạn Tuấn, Con buông Bé Văn ra đi...

Ngạn Tuấn : tên cũng đẹp nhỉ...

Lâm Phu Nhân : Ngạn Tuấn...

Ngạn Tuấn :..."buông cằm Cô ra..."

Lâm Lão Gia : nè nói Con nghe Con mà làm gì Em Gái Con đi...

Ngạn Tuấn : Con biết rồi...

Lâm Phu Nhân : ukm, Bé Văn à đây là Anh 2 của Con đó nha...

Văn : dạ..."run, sợ..."

Lâm Lão Gia :sao Con lại sợ, nói Ba Mẹ nghe xem nào...

Văn : dạ...dạ ko có gì...đâu Ba...

Lâm Phu Nhân : Bảo Bối à, ko sợ nữa nha Con..."xoa đầu Cô..."

Văn : dạ...

Ngạn Tuấn :Con Bé mới 8 tuổi thôi sao

Lâm Lão Gia : ukm Con, à Bé Văn à từ bây giờ thì Con sẽ ở chung phòng với Anh 2 của Con nha...

Văn : dạ..."run, sợ, nhìn Anh..."

Lâm Phu Nhân : Con đưa Con Bé lên phòng đi Con...

Ngạn Thần : còn quần áo Con Bé thì sao Ba Mẹ...

Lâm Lão Gia : Tụi Ta cho người chuẩn bị hết rồi...

Ngạn Tuấn : Con biết rồi...lên phòng nào "bế Cô lên"

Văn : dạ..."run, sợ, ôm cổ Anh..."

Ngạn Tuấn bế Cô lên phòng...

Tại phòng Anh...

Ngạn Tuấn bế Cô đi vào phòng rồi khóa cửa lại...

Ngạn Tuấn : vậy để Anh 2 tắm cho Em nhé " cười nhếch mép..."

Văn : dạ...dạ ko cần...đâu ạ..."run, sợ "

Ngạn Tuấn : haha, Em Gái à Em đang sợ đấy à..."bóp chặt má Cô..."

Văn : hức...hức, Anh 2..."khóc nức nở "

Ngạn Tuấn : haha, 8 tuổi nhỉ...

Văn : Anh 2...

Ngạn Tuấn : haha... nhìn cũng đẹp nhỉ

Văn : Anh 2...buông Em ra...

Anh ko nói gì mà chỉ im lặng buông Cô ra, đi lại ghế sofa, ngồi xuống ghế rót rượu ra ly rồi uống cạn ly rượu

Cô ko nói gì mà chỉ im lặng, mở tủ ra lấy quần áo rồi chạy vào nvs...

" Ngạn Tuấn : trẻ mồ côi, được nhận nuôi từ cô nhi viện...thú vị nhỉ "

Cứ như vậy cho đến 1 tiếng sau...

Cô đi ra ngoài...

Cứ như vậy cho đến 10 năm sau...

Tại nguyệt thự Lâm Gia...

Tại phòng khách...

Tại phòng Anh, Cô...

Lúc này Anh đang ngồi uống rượu...

Văn :..."đứng sau lưng, vòng tay qua, ôm cổ Anh..."

Ngạn Tuấn :..."uống cạn ly rượu..."

Văn : Anh..."ôm cổ Anh..."

Anh bế Cô lên, nhẹ nhàng để Cô ngồi lên đùi ôm chặt eo Cô, rồi đầu vào hõm cổ Cô...

Văn :..."ôm cổ Anh, dựa vào lòng Anh "

Ngạn Tuấn : Văn à, Tôi sợ...

Văn : cũng đã 18 năm rồi, Anh 2 nhỉ... " bất ngờ...". Aa

Ngạn Tuấn : Tôi cấm Em gọi Tôi là Anh 2, hiểu ko...

Văn : nae, Anh 2..."cười tươi..."

Ngạn Tuấn :..."bóp eo Cô..."

Văn :..."nhìn Anh, phồng má..."

Ngạn Tuấn : " bật cười cưng chiều Cô "

Văn :..."nhìn Anh cười, phồng má..."

Ngạn Tuấn : " bật cười cưng chiều Cô "

Văn : hihi..."nhìn Anh, cười tươi "

" Cốc...cốc "

Văn : Em đi ra mở cửa...

Ngạn Tuấn : ko..."ôm chặt eo Cô..."

Văn :..."phồng má, nhìn Anh...". Hứ...

Cô hôn môi Anh, tay Anh ôm sau gáy kéo Cô vào nụ hôn sâu, tay còn lại của Anh ôm chặt eo Cô...

Cứ như vậy cho đến 15p sau...

Anh, Cô buông nhau ra...

Sau đó Anh cúi xuống hôn, cắn, mút nhẹ chiếc cổ trắng nõn của Cô để lại những vết hiskey đỏ chót...

15p sau... Anh cũng buông tha cổ Cô...

Văn :..."cười tươi, nhìn Anh...". Cho Em đi mở cửa đi mà..."nũng..."

Ngạn Tuấn : được rồi, đi đi Cô Nương Nhỏ à..."bật cười cưng chiều Cô..."

Văn : hihi..."cười tươi, nhìn Anh..."

Cô hôn môi Anh rồi đi mở cửa...

Anh nhìn theo sau Cô mà chỉ bất lực cười cưng chiều Cô...

Cô đi ra mở cửa...

Văn : có chuyện gì vậy...

NL : dạ có Diệp gia, huỳnh gia đến ạ...

Văn : bọn họ đến làm gì...

NL : dạ thưa là về chuyện hôn ước của Lâm Chủ Tịch, và Tiểu Thư ạ...

Văn :..."nheo mày, đập mạnh tay..."

Ngạn Tuấn : nói..."đứng kế Cô nói..."

NL : dạ vâng về chuyện hôn ước của Ngài và Tiểu Thư ạ...

Ngạn Tuấn : cút..."lạnh..."

NL : dạ..."cúi đầu chào Anh, Cô rời đi "

Cô đi vào phòng trước, Anh đi theo sau rồi khóa cửa lại...

Cô đi lại giường, ngồi xuống giường, Anh ngồi xuống kế Cô rồi ôm chặt Cô vào lòng từ phía sau...

Văn : hức... hức, Em ko chịu...hôn ước này Em ko đồng ý, hức... hức, Em ko đồng ý, Em ko muốn, hức... hức, Em ko "òa khóc nức nở trong lòng Anh..."

Ngạn Tuấn :..."ôm chặt Cô vào lòng..."

Văn : hức...hức, Em ko muốn...hức hức Anh 2, Em ko muốn..."òa khóc lớn..."

Ngạn Tuấn : ngoan...Tôi biết Em ko đồng ý hôn ước này, Em khóc cũng vô dụng thôi...

Văn : hức... hức " òa khóc nức nở..."

Ngạn Tuấn : được rồi ngoan, ko khóc nữa..."ôm chặt Cô vào lòng vỗ dành..."

Lúc này Cô cũng đã ngừng khóc...

Văn :..."lau nước mắt..."

Ngạn Tuấn : nào, ngoan lắm, Cô Gái Nhỏ của Tôi..."xoa đầu Cô..."

Văn :..."mắt long lanh, nhìn Anh..."

Ngạn Tuấn :..."cười cưng chiều Cô..."

Lâm Phu Nhân :

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #彥葉