Tuấn Văn 126
Chap 1
Tại nguyệt thự Diệp Gia...
Văn : aa..."bị ngã xuống xe lăn "
Diệp lão gia : Con Gái à, Con sao vậy, sao nằm mà ko nhúc nhích gì hết...
Văn : các người..."ko thể nhúc nhích "
Diệp phu nhân : haha, đúng là vô dụng mà...
Wen : nè Chị 2 à... Chị sao vậy, sao ko nói chuyện gì hết vậy..." nắm tóc Cô, dẫm vào tay Cô "
Văn :..."ko thể nhúc nhích "
Quản gia Lâm : Tiểu Thư "chạy lại Cô "
Hạo : Quản gia, đây ko phải là chuyện của bà, đừng có xen vào...
Quản gia Lâm : trách nhiệm của tôi là Bảo vệ Tiểu Thư...
Diệp lão gia : Nó chỉ là đứa tàn phế...
Quản gia Lâm : dù có tàn phế hay bị gì nhưng, tôi vẫn sẽ Bảo vệ Tiểu Thư...
Diệp phu nhân : có tin là tui đuổi bà hay ko...
" reng...reng...reng " đt quản gia Lâm...
Quản gia Lâm : dạ...
:...
Quản gia Lâm : dạ, tôi biết rồi ạ...
10p sau...
: quản gia Lâm..."đi vào nói "
Quản gia Lâm : dạ chào, Lâm Chủ Tịch Lý Chủ Tịch, Lý Thiếu Phu Nhân, và Các Chủ Tịch, Ngọc Tiểu Thư ạ...
Ngạn Tuấn :..."đi lại chỗ Cô...". Văn à, Ngạn Tuấn của Em về rồi...
Văn : ưm..."rơi nước mắt "
Ngạn Tuấn : có Tôi đây rồi, xin lỗi đã để Em chờ lâu...
Văn :hức hức... Em đau lắm...chân Em, chân Em đau lắm...hức hức, chân Em đau lắm..."òa khóc nức nở "
Anh nhẹ nhàng bế Cô rồi đi nhanh ra ngoài xe...
Lúc này bên ngoài...
Anh nhẹ nhàng để Cô ngồi lên ghế lái phụ, vòng qua ghế lái chính rồi lên xe lái xe đi...
Trong phòng khách...
Lý Thần : rồi Thằng Bé sẽ...
Băng Băng : chắc vui lắm nhỉ...
Ngọc : thì bởi vậy đó, dám động vào Bảo Bối của Lâm Chủ Tịch thì chỉ còn đường chết mà thôi...
Từ Khôn : ko, Nó phải cho người từ từ hành hạ...
Lập Nông : thì bởi vậy...
Lý Thần : được rồi Mấy Đứa, Chúng Ta cũng về thôi nào...
Băng Băng : rồi xe đâu mà về đây...
ĐE : Các Vị ạ... Đại Bang Chủ nói kêu tui đến đón Các Vị ạ...
Lý Thần : Chúng Ta về thôi...
Lúc này bên ngoài
Thần Băng, 8 Anh, Ngọc lên ghế sau, ĐE lên ghế lái chính rồi lái xe đi...
Cứ như vậy cho đến 3 tiếng sau...
Thần Băng, 8 Anh, Ngọc mở cửa bước xuống xe rồi đi vào phòng khách...
Tại phòng khách...
Lâm Lão Gia : Mấy Đứa về rồi đó hả...
Băng Băng : dạ..."ngồi xuống ghế..."
Lâm Phu Nhân : còn Ngạn Tuấn đâu rồi Mấy Đứa...
Lý Thần : dạ ko phải Ngạn Tuấn về rồi sao ạ...
Thừa Thừa : Ngạn Tuấn có nói với Con là đưa Con Bé đến bệnh viện để kiểm tra, vì Con Bé...
Lâm Lão Gia : cuối cùng Ngạn Tuấn cũng về rồi, nếu ko thì...
Băng Băng: dạ, Bé Văn vì cứu con Wen khiến cho chân Bé Văn bị nặng hơn...
Lâm Phu Nhân :..."thở dài..."
Tại chỗ Anh, Cô...
Tại bệnh viện Lâm...
Anh mở cửa bước xuống xe, vòng qua ghế lái phụ, mở cửa ra nhẹ nhàng bế Cô lên rồi đi vào trong...
Lúc này bên trong...
Cô được đưa vào phòng cấp cứu...
Anh nhìn vào phòng cấp cứu, với ánh mắt đầy bất lực...
Cứ như vậy cho đến 5 tiếng sau...
Lúc này bs đi ra ngoài...
Ngạn Tuấn : sao rồi...
Nhất Bác : ukm, đến phòng làm việc của Tụi Tao đi...
Bác Chiến, Anh đi đến phòng làm việc
Tại phòng làm việc Bác Chiến...
Bác Chiến, Anh đi vào trong...
Tiêu Chiến : Mày ngồi đi...
Anh ko nói gì mà chỉ im lặng ngồi xuống ghế...
Nhất Bác : haizzz... Vì
Sau khi Anh xem xong kết quả thì...
Ngạn Tuấn :..."lạnh, sát khí..."
Tiêu Chiến : vậy Mày đưa Con Bé về Trung Quốc hay sao...
Ngạn Tuấn :...
Bác Chiến :...
Cứ như vậy cho đến 3 tiếng sau...
Y tá : Lâm Chủ Tịch, Thiếu Phu Nhân đã tỉnh rồi ạ...
Anh đi nhanh đến phòng hồi sức của Cô, Bác Chiến cũng đi theo sau Anh...
Tại phòng hồi sức của Cô...
Ngạn Tuấn : thức rồi à..."ngối xuống ghế kế giường bệnh, nắm chặt tay Cô "
Văn : ưm..."cười, nắm chặt tay Anh..."
Ngạn Tuấn :..."cười cưng chiều Cô..."
Văn :..."cười, nắm chặt tay Anh..."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro