Tuấn Văn 119
Chap 1
Tại nguyệt thự riêng...
Tại phòng khách...
Tại phòng...
Ngạn Tuấn : "ôm chặt Cô từ phía sau "
Văn :..."im lặng, rơi nước mắt "
Ngạn Tuấn : Em lại khóc vì bọn nó nữa à..."lạnh, bóp chặt cằm Cô "
Văn :..."tránh né ánh mắt Anh "
Ngạn Tuấn :..."bóp chặt vai...". Tôi nói cho Em biết, Em là Người Tôi Yêu, là Người Tôi Chiếm Hữu được... Có chết cũng phải chết trong tay Tôi...
Văn :..."run, sợ, rơi nước mắt "
Ngạn Tuấn : Bảo Bối à, Em cũng biết sợ nữa à..."nâng cằm Cô lên "
Văn : Tôi kinh tởm, ghê sợ Anh... Anh là kẻ lạnh lùng, tàn nhẫn, xảo quyệt, độc ác, máu lạnh, đầy chiếm hữu...
Ngạn Tuấn : Em nói đúng đấy, Bảo Bối thứ Tôi muốn Tôi phải có cho bằng được...
Văn : Tôi sợ hãi Anh đó Ngạn Tuấn...
Ngạn Tuấn : haha...
Văn :..."sợ hãi, lùi ra sau "
Anh ko nói gì mà chỉ im lặng đi về phía Cô, từ từ cởi cút áo somi ra và...
Cứ như vậy cho đến 4h sáng...
Văn :"rơi nc mắt, nằm trong lòng Anh"
Ngạn Tuấn : nào, Bảo Bối à... Sao lại khóc nhỉ..."lau nước mắt cho Cô "
Văn :..."hất mạnh tay Anh "
Ngạn Tuấn :..."bình tĩnh, uống cạn ly "
Văn:"cố ngồi dậy, nhưng ko được ". Nè, Anh đã làm gì vậy hả...
Ngạn Tuấn : Em trốn Tôi tìm, Em trốn Tôi lại phải tìm...cho nên phải trói Em lại chứ..."bóp cằm Cô, hôn môi Cô "
Văn :..."tránh né "
Ngạn Tuấn :..."bóp chặt má Cô ". Bây giờ Em là của Tôi, sợ thì phải nghe lời
Văn : ko, sao Tôi phải nghe Anh...
Ngạn Tuấn : Em là Người đầu tiên, dám Bướng bỉnh với Tôi đấy...
Văn : thì sao chứ, dù Anh có lợi hại như thế nào, Tôi vẫn sẽ ko sợ đâu...
Ngạn Tuấn : rồi Em sẽ hối hận...
Văn : Tôi đang đợi nè...
Cứ như vậy cho đến 10h trưa...
Văn : hức... hức "ngồi co rúm lại "
Ngạn Tuấn : Tôi đã nói, đừng thách Tôi cơ mà..."bóp cằm Cô "
Văn :..."mặt đầy nước mắt nhìn Anh "
Ngạn Tuấn : đến khóc mà cũng xinh đẹp nhỉ..."lau nước mắt cho Cô "
Văn :..."tránh né tay Anh "
Ngạn Tuấn :..."nắm chặt tay "
Văn : Anh... Anh đừng như vậy...
Ngạn Tuấn :..."bỏ đi "
Văn : hức... hức " òa khóc nức nở "
Lúc này tại phòng khách...
Từ Khôn : sao rồi Bạn Hiền...
Ngạn Tuấn :..."liếc 8 Anh "
Lập Nông : ko nói nữa đâu...
Cứ như vậy cho đến 3 tiếng sau...
Thừa Thừa : Mày đừng uống nữa, Mày say lắm rồi...
Ngạn Tuấn :..."hất tay Thừa..."
Văn :..."đi xuống, nhìn Anh ". Anh à, bây giờ Em hối hận thì liệu có kịp ko..."đứng sau lưng Anh "
Ngạn Tuấn : ko muốn, nhưng hơi trễ thôi..."đứng lên, nhìn Cô nói "
Văn :..."nhìn Anh..."
Lý Thần : Mấy Đứa, Chúng Ta đi trước, chuyện của 2 Đứa Nhỏ, để Tụi Nó tự giải quyết đi...
8 Anh : dạ..."theo sau Thần Băng "
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro