(A/N: Khuyến cáo như cũ, chương này thích hợp nửa đêm trùm chăn đọc. Ban ngày đọc ở nơi công cộng mà horny lên một phát là ráng chịu á)
.
Trương Triết Hạn ngẩng đầu, tầm mắt mông lung nhìn ra tán cây đang lay động trong gió đêm lạnh lẽo bên ngoài cửa sổ.
Khu vườn nhỏ ngoài kia đang chìm trong tiết đông giá, thế nhưng nhiệt độ bên trong căn phòng ngủ lại đang bốc cháy hừng hực như ở giữa đêm hè. Người mà anh yêu say đắm hiện tại đang vùi mặt vào trên cặp mông căng tròn của anh, tham luyến hôn lên mỗi một tấc da thịt đang phô bày ngay trước mặt. Lửa tình bập bùng lay động, nửa phần thân trên vì khát cầu dục ái mà uốn lượn ưỡn cong, đem cặp mông vốn đã đầy đặn cong vểnh giờ phút này lại càng đẩy lên cao hơn, vừa vặn để cho người nọ quỳ gối thẳng lưng kề cận môi lưỡi.
Trương Triết Hạn nhắm nghiền hai mắt, há miệng thở ra từng hơi nặng nhọc. Hai tay anh vòng ra phía sau quyến luyến vuốt ve hai bên thái dương lòa xòa tóc rối cùng đôi gò má đang luân phiên áp vào trên mông mình. Đầu ngón tay vô tình lướt qua vị trí tiếp xúc giữa da thịt căng mọng của chính mình và đôi môi của Cung Tuấn, nhớ nhung tích tụ mà vội vàng đuổi theo tìm kiếm làn môi kia, lại không thể ngờ đầu ngón tay vừa mới chạm vào khóe môi của người này liền bị người trực tiếp há miệng cắn vào, ngậm mút thật sâu trong vòm miệng. Trong khoảnh khắc bắt được xúc cảm mềm ướt truyền tới từ đôi môi cùng đầu lưỡi nóng ẩm dịu dàng của người nọ đang đảo loạn trên đầu ngón tay mình, trong lòng Trương Triết Hạn đột nhiên trào dâng một thứ tình cảm mãnh liệt cuộn trào như biển động sóng gầm.
Người này là báu vật trong lòng, trước nay vẫn luôn dùng hết tâm sức đem cậu ấp ủ trong lòng bàn tay mà nuông chiều, nhượng bộ, sủng hạnh cậu. Rõ ràng đã nói rằng bất kể cậu muốn gì anh cũng đều sẽ cho cậu, thuận theo cậu, hầu hạ cậu, vậy nhưng nhìn tình thế hiện tại mà xem, vẫn là Trương Triết Hạn được người nâng niu trân trọng, được người quỳ gối dưới chân mà thành kính tôn thờ. Tình cảm này lúc vừa bắt đầu còn cảm thấy sẽ là một cái ngõ cụt, nhưng cứ đi rồi lại đi, đến một ngày lại bất ngờ nhận ra mình đã được người này dắt tay đưa đến tận thiên đường. Trương Triết Hạn đột nhiên có cảm giác muốn khóc, anh vội xoay người kéo Cung Tuấn đứng dậy, thật không nhẫn tâm để cậu phải quỳ gối dưới chân mình. Đôi bàn tay anh dịu dàng áp vào hai gò má đã được năm tháng mài dũa thành góc cạnh lập thể, thật cẩn thận ôm lấy khuôn mặt cậu, nâng niu xoa vuốt, đem hết toàn bộ yêu thương cùng trân trọng của mình trao cho người này.
"Anh muốn hôn em, Tuấn Tuấn... Để anh hôn em..."
Trương Triết Hạn vươn đôi cánh tay ôm vòng lấy cổ cậu, kiễng chân hôn lên, từ tốn thiết tha dùng hơi ấm của chính mình hấp mềm vành môi cậu. Nụ hôn vội vã gấp gáp như thể sợ rằng chỉ cần mình chậm mất một giây thôi, thì người này sẽ bỏ lỡ mất nỗi niềm thành kính cùng với ái ý chân thành mà anh dành cho cậu. Từ trong sâu thẳm linh hồn mình, anh cẩn thận lấy ra phần tình cảm trong sáng thuần khiết nhất mà cậu chàng 22 tuổi tàn phế ngày trước đã từng nhận được từ cậu nhóc sinh viên 21 tuổi nọ trong một đêm trăng sáng cuối thu, lại tẩm thêm mùi vị của trùng trùng điệp điệp năm dài tháng rộng tương kính thấu hiểu, cùng nhau bầu bạn. Hóa ra chúng ta đã ở bên nhau lâu như thế rồi, vậy mà anh vẫn rất yêu cậu, yêu đến mức thuần khiết thành thật giống hệt như bản thân vẫn còn ở cái tuổi 22 bị người nắm lấy dây áo hoodie thì mặt đỏ tim đập xấu hổ ngượng ngùng.
Những năm tháng đã qua đó, cho dù là yêu thương hay là giận hờn trách cứ, cho dù là nhạt nhẽo bình đạm hay là rực rỡ phong quang... Từng phút từng giây đã cùng nắm chặt tay dìu nhau bước qua đó, toàn bộ, toàn bộ, đều gói ghém cẩn thận kính cẩn đem tặng lại cho người.
Nụ hôn này, giống như góp nhặt hết những tháng ngày đã qua đem kết thành một vòng hoa nguyệt quế.
Nhìn xem, anh đã thắng được em từ tay thế giới rồi.
"Cung Tuấn... Có thể em không biết, nhưng anh rất yêu em. Anh yêu em nhiều hơn em nghĩ gấp ngàn lần. Yêu em hơn cả em yêu anh..."
Hai mắt Trương Triết Hạn mờ nhạt phủ vây một tầng hơi nước, giọng nói cũng đã bắt đầu run rẩy sụt sịt rồi. Cung Tuấn biết người này rất dễ khóc, còn không mau ôm vào trong lòng ép cho nước mắt hóa thành nụ cười thì chính mình sẽ bị dìm chết trong đau lòng mất. Cung Tuấn siết chặt đôi cánh tay trên vòng eo gầy mỏng của anh, đem anh cẩn thận nâng niu ấp ủ trong vòng tay mình, lại cúi đầu hôn lên khóe mắt đang ướt át loang dài kia.
"Anh sai rồi. Là em rất yêu anh, yêu anh nhiều hơn anh yêu em gấp vạn lần. Anh biết mà..."
"Thật may quá, anh có lãi rồi..."
Trương Triết Hạn bật cười, thế nhưng khóe mắt lại lăn xuống mấy giọt lấp lánh, vỡ tan ra nơi hai bờ ngực đang dán chặt lấy nhau trong vòng tay ôm siết vững vàng của cậu.
Bàn tay anh chạm vào bàn tay to lớn của cậu đang ôm siết đằng sau thắt lưng mình, nhẹ nhàng gỡ ra, đem đôi tay đẹp đẽ ấy đặt lên nơi cong vểnh nhấp nhô ở phía dưới thân thể mình. Mấy đầu ngón tay anh cong lại như đang dìu dắt khích lệ, đem bàn tay to lớn kia siết vào bấu chặt lên bờ mông săn chắc của chính mình, để cho cậu biết cậu được quyền làm bất cứ thứ gì mà cậu muốn đối với thân thể đang bị bấu siết trong lòng bàn tay cậu. Cung Tuấn cúi đầu nhìn anh, nhận ra anh đang dịu dàng khích lệ mình thì lập tức mạnh mẽ bám riết mấy ngón tay vào bờ mông mịn màng này, như thể cậu muốn bóp mềm nước quả đào chín mọng kia ở trong lòng bàn tay mình, lại cúi đầu mút lấy đôi môi đầy đặn gợi cảm như trái anh đào ươm đỏ, để cho đầu lưỡi tự do quấn quít cùng đầu lưỡi. Người tóc mai kề cận cùng chung chăn gối với cậu trước nay vẫn luôn thơm ngọt như những mùa quả chín, dẫu liếm mút biết bao nhiêu lần mật ngọt được tiết ra từ thân thể này, dẫu dùng răng nhay cắn nuốt vào biết bao nhiêu lần thịt quả tươi ngon mọng nước đang bày ra trước mắt, đến cuối cùng vẫn sẽ cảm thấy không đủ.
Mãi mãi không đủ.
Dù qua bao lâu, vẫn cứ luôn thèm khát anh như lần đầu.
Trương Triết Hạn được Cung Tuấn điên cuồng hôn liếm mút mát môi lưỡi, biết mình cũng được người mà mình yêu say đắm khát cầu đến mức thần trí hỗn loạn mà cắn nuốt mình như vậy, phút chốc cả người đều bốc cháy hừng hực, cơn khát cầu mưa móc lại cào xé cuống họng đang khô rát khẩn cầu được người đem đến mây mưa sũng nước mà nuốt xuống, lại không tự chủ được mà tự mình nâng cao một bên chân quặp vào trên đùi cậu. Đôi vòng tay gắt gao ôm giữ lấy trên vai và cổ của cậu càng siết chặt hơn, đem bản thân biến thành một dải dây leo uốn lượn nhuyễn nhược bám lấy cơ thể cao lớn như một thân cổ thụ của cậu. Toàn thân trên dưới đều ưỡn cong lên, bả xương hông mở rộng nghênh đón thân thể của cậu dán chặt lấy thân thể mình, nam vật bị che khuất bên dưới lớp váy áo mỏng manh cứ thế gắt gao đâm chọc vào phần thân dưới của cái người đang điên cuồng hôn liếm mút mát môi lưỡi mình kia.
Cung Tuấn hiếm hoi nhận được sự chủ động của Trương Triết Hạn như vậy, phút chốc cả người như được bơm đầy chất kích thích, mùi vị đàn ông đang hứng tình sung sướng bắn ra bốn phía, lập tức thuận theo mà đưa tay đón lấy, nâng cẳng chân của anh lên cao thêm chút nữa, đem phần đùi non mềm mại phía trong cẳng chân anh mạnh mẽ áp sát vắt vẻo tựa lên mạn sườn của chính mình, dùng cả thân người mạnh mẽ thẳng tắp đỡ lấy anh, để cho hai thứ đồ vật đang cương cứng phía thân dưới có thể được cùng nhau ở chung một chỗ, hai quả tim đang cùng nhau đập mạnh cũng vì thế mà cách lớp da thịt trần tục được hòa nhịp cùng nhau.
Cung Tuấn vốn dĩ vừa mới tắm xong, trên người chỉ có duy nhất một chiếc khăn tắm được quấn tạm ngang eo. Giờ phút này bởi vì bị Trương Triết Hạn bám chặt trên người khiến cho chiếc khăn tắm lỏng lẻo tuột xuống, vướng ở chính giữa phần bụng dưới của hai khối thân thể đang đè áp lên nhau. Làn da mới vừa trải qua tắm táp vẫn còn đang ướt át mềm mịn, óng ánh phản chiếu một lớp nước mỏng, khi ôm vào trong lòng liền phả ra một làn hơi ẩm nóng hổi gợi tình. Trương Triết Hạn không nhịn được mà siết chặt vòng tay, ép sát cặp ngực đang phập phồng thở dốc của mình cọ vào trên ngực cậu. Hai cặp đầu ngực mềm mại cách một lớp váy áo mỏng manh cọ vào nhau, dần dần cứng lên, đôi nam vật ở bên dưới thuận theo cử động của thân thể cũng cùng lúc cứng ngắc cạ vào nhau, Trương Triết Hạn càng chìm đắm vào trong nụ hôn này, càng tận hưởng bàn tay đang bóp nắn trên mông mình thì lại càng cảm thấy huyệt động phía dưới ngày một ướt át trơn trượt, sắp không giữ nổi cái đuôi dài kia vững vàng cắm ở bên trong được nữa rồi.
Hôn liếm hồi lâu, khi luyến tiếc mang theo vệt nước mỏng từ trong miệng cậu mà rời đi, Trương Triết Hạn lại lén động thân dưới, nhè nhẹ đem nam vật của mình cọ sát vào nam vật của cậu. Một tay anh vòng xuống phía dưới áp lên bàn tay của cậu đang xoa nắn trên mông mình mà bóp vào, cứ thế để mặc khóe miệng đang đỏ hồng ướt át mà mấp máy đôi môi sưng tấy căng bóng kia khẽ khàng áp sát vành tai cậu, thì thầm nho nhỏ bằng thứ âm thanh trầm khàn gợi cảm.
"Có thích không? Căng mẩy như vậy là vì em đấy."
Cung Tuấn vừa nghe vào tai thứ âm thanh khêu gợi này liền mất hết kiểm soát mà hồng hộc thở dốc, vội vàng cấp bách nhào tới cắn lên cổ anh, mạnh mẽ đem vùng da mỏng manh ở cổ mút thật sâu vào trong miệng. Sống mũi cao nhọn của cậu theo mỗi cử động cắn mút cứ thế chọc vào vùng da nhạy cảm sau vành tai khiến Trương Triết Hạn rùng mình co giật, cặp mông tròn cùng với miệng huyệt giật mạnh một cái liền âm ỉ rỉ xuống một chút dịch trắng, dính ướt cả vào mấy đầu ngón tay thon dài đang nhào nặn xoa bóp trên cánh mông anh. Toàn thân Trương Triết Hạn lúc này đều đang bị con sói đói khát kia dày vò cắn nuốt, cái đuôi mèo thuận theo cơ thể đang bị vờn quanh chơi đùa kia không ngừng lúc lắc ngoe nguẩy vuốt vào thật khẽ giữa bắp đùi của cả hai, làm dậy lên biết bao nhiêu cảm giác ngứa ngáy nhột nhạt. Trương Triết Hạn kích động uốn éo thân thể, cọ đầu ngực của mình vào người Cung Tuấn, khoé mắt đầu mày đầy ngập sắc tình khẽ khàng nhíu lại, cứ thế buông thả bản thân trầm luân mê đắm trong ngàn vạn nụ hôn dày xéo hỗn loạn mà Cung Tuấn điên cuồng bày bố trên khắp khuôn mặt cùng cần cổ của mình, lại trong vùng tình ái mơ màng bấu chặt bàn tay vào hai vai cậu mà hổn hển rên rỉ từng câu đứt quãng.
"Aaaa... Ực... Ha... Ha... Vẫn còn... ha... vẫn còn thứ khác... cho em..."
Trương Triết Hạn khó khăn nói hết một lời này, lại chậm chạp rời đi khỏi vòng tay ôm siết của Cung Tuấn rồi tự mình đứng vững. Cung Tuấn bây giờ đã hứng tình đến mức mụ mị điên cuồng, còn đang hừng hực bốc cháy vùi mặt vào trên thân thể anh không ngừng hôn cắn. Trương Triết Hạn thật vất vả mới có thể đẩy cậu ra khỏi hõm cổ của mình, đôi tay run rẩy vì kích tình nắm chặt lấy hai bả vai Cung Tuấn mạnh mẽ đè nghiến buộc cậu ngồi xuống trên giường. Cung Tuấn bị anh mạnh tay đẩy đi như vậy ban đầu còn rất ngây ngốc bàng hoàng, qua hồi lâu, nhận ra Trương Triết Hạn cũng đang mang một bộ dạng hứng tình mờ mịt giống hệt như mình thì mới thả lỏng bản thân chậm rãi mỉm cười, vô cùng thích thú mong đợi điều sắp xảy đến, cứ thế vui vẻ chống hai tay ngả người về phía sau bày ra bộ dạng tiêu dao khoái hoạt đưa mắt ngắm nhìn con mèo đen nho nhỏ đang động dục trước mặt mình.
Vốn đã nghĩ sẽ mua một cái tạp dề rồi sau đó sẽ tìm cơ hội ép Trương Triết Hạn mặc vào, vậy nhưng lúc này lại hưng phấn phát hiện ra bộ váy áo lolita màu đen mà Trương Triết Hạn tự mình mặc trên người kỳ thực cũng chẳng khác gì một cái tạp dề. Hay nói đúng hơn cũng chỉ là một miếng vải mỏng manh suôn rũ có đính đầy ren và viền đăng ten khắp nơi mà thôi, thành thật mà nói cũng chẳng che đi được bao nhiêu phần cơ thể. Cung Tuấn chống hai tay ngả người trên giường, dùng ánh mắt trần trụi bóc tách lớp váy áo kết cấu kỳ lạ trên thân thể Trương Triết Hạn.
Ở chính giữa thân váy có một sợi dây nhỏ vòng ngang qua eo rồi cột siết lại đằng sau, phía trên cũng đồng dạng đính thêm hai sợi dây ở hai bên đầu ngực, một đường vắt ngang qua vai, kéo thẳng xuống lưng rồi móc vào trên sợi dây ngang eo nọ, giữ cho phần thân áo phía trước hờ hững che đi một chút thân người, nhưng lại để lộ ra hết nửa bầu ngực cùng toàn bộ phần thân phía sau. Nếu như Trương Triết Hạn cử động mạnh một chút, đôi nhũ hoa đỏ hồng kia cũng sẽ như có như không lấp ló hiển lộ bên dưới bộ váy áo mỏng manh bé tí ở trên người. Bản thân Trương Triết Hạn có lẽ cũng biết rõ điều đó, thế mà lúc này còn dám ở trước mặt Cung Tuấn đưa hai bàn tay luồn vào bên trong, tự mình nắn bóp hai bên ngực căng đầy nảy nở thơm mùi sữa của chính mình. Anh chầm chậm lại gần, đôi cẳng chân dạng ra áp sát vào hai bên đùi cậu, động tác nhẹ như mèo leo lên ngồi trên người Cung Tuấn. Trương Triết Hạn cúi đầu mỉm cười, vừa tà mị lại vừa kích thích khêu gợi.
"Chỗ này... Căng mẩy như vậy cũng là vì em..."
"Thật không?"
"Không tin em nếm thử xem, là mùi vị mà em thích đấy."
Cung Tuấn nghe thấy anh nũng nịu nói lời này thì trong lòng vui vẻ như một con cún nhỏ được người cho uống sữa, hai mắt cười đến mức ngốc nghếch híp lại, dụi dụi cằm vào trên cặp ngực thơm mùi sữa non đang được người dâng đến trước miệng. Trương Triết Hạn nói không sai, Cung Tuấn đúng là vẫn luôn yêu thích bộ ngực này. Nhờ trải qua ăn uống khoa học cùng với luyện tập khắt khe mà khuôn ngực căng chắc này từ sớm đã được định hình vô cùng xinh đẹp. Đầu ngực tròn trịa kích cỡ vừa đủ để khi đặt môi hôn vào sẽ rất ngoan ngoãn nằm vừa khít trong khe hở giữa hai vành môi của cậu, đôi khối cơ nảy nở hình dáng ưu nhã như một vùng tuyết trắng phủ lên đỉnh đồi, tròn trịa lấp đầy vùng xương ức bên dưới xương quai xanh, ở dưới lực đẩy của đôi bàn tay đang không ngừng tự mình xoa bóp của anh cứ thế không ngừng lộ liễu xô đẩy lẫn nhau, phập phồng rung động.
Cung Tuấn chạm tay sờ vào, vuốt ve từng thớ cơ cứng chắc đang bắt đầu phiếm hồng vì bị Trương Triết Hạn tự mình nhào nặn. Cậu vừa thở mạnh từng hồi vừa chậm rãi vùi mặt vào rãnh cơ căng đầy kia, tham lam hít đầy lồng ngực mùi sữa ngọt ngào phảng phất trên da thịt. Đôi gò má cậu không ngừng luân phiên dụi vào ma sát kích thích trên đầu ngực, khiến chúng ngày càng cứng ngắc tì vào trên mặt, cứ thế mà dụi đầu như một con sói được cho ăn no rồi bị thuần hóa, cúc cung tận tụy vẫy đuôi hầu hạ, đem khuôn mặt của chính mình làm vật kích thích hai đầu ngực kia, đẩy đến mức hai khối cơ ngực căng mẩy chầm chậm dậy lên một trận đau nhức âm ỉ, thân áo bị xô lệch đến mức chẳng còn tác dụng che chắn được thứ gì.
Cung Tuấn đưa tay loạn xạ vuốt ve dọc theo hai bên mạn sườn và vòng eo thanh mảnh của Trương Triết Hạn, theo từng cử động khi đôi bàn tay không ngừng xoa nắn dày vò mà chiếc váy khêu gợi kia càng lúc lại càng bị nháo cho xộc xệch, những bộ vị nhạy cảm trên người Trương Triết Hạn cứ không ngừng bị mấy đoạn vải ren lả lướt vờn quanh trên bề mặt da thịt, lúc ẩn lúc hiện chọc cho lòng người ngứa ngáy muốn điên lên. Cung Tuấn đưa mắt ngắm nhìn những vùng cơ thể phổng phao đầy đặn được vải vóc mỏng manh rũ xuống vẽ nên hình dáng, lại nhìn đến những phần thân thể thon nhỏ yêu kiều mà cậu có thể dễ dàng nắm vừa trong lòng bàn tay mình. Nhìn đến mức váng óc, thứ nóng nảy cương cứng ở bên dưới đang cùng nhau kề cận thành đôi với vật kia nóng hổi sớm đã dựng thẳng lên của Trương Triết Hạn nay cũng đã bắt đầu thành thật mà sưng đau rồi.
Cung Tuấn không chịu nổi loại kích thích nửa kín nửa hở mạnh như thuốc kích dục này, thật lòng chỉ muốn lột xuống đống váy áo đầy ren chẳng có tác dụng che chắn gì trên thân thể người xinh đẹp này. Cậu luồn hai ngón tay cái vào bên dưới hai đoạn dây mảnh vắt ngang trên đôi vai căng bóng đỏ hồng của Trương Triết Hạn, chậm rãi ôm vuốt đôi bả vai trần trụi mịn màng kia, dọc xuống cánh tay, đem hai đoạn dây mảnh kia từ tốn cởi xuống kéo theo phần thân áo phía trên nhuyễn nhược rũ mềm phủ xuống trên phần bụng dưới bằng phẳng, để lộ toàn bộ thân trên trắng nõn xinh đẹp cùng đôi đầu ngực cứng đỏ đang run rẩy gọi mời.
Cung Tuấn chậm rãi hé môi ngậm đầu ngực đỏ hồng kia vào, ban đầu chỉ nhẹ nhàng hôn lên vùng bầu ngực rắn chắc từng khối cơ thơm ngọt mùi sữa, sau lại dùng bề mặt lưỡi tham lam liếm láp kéo lê đi trên khắp khuôn ngực, liếm đến không sót một tấc da thịt nào. Cặp ngực căng mẩy của Trương Triết Hạn cứ thế bị liếm đến ướt sũng, huyệt động bên dưới nhận được kích thích từ phía trên liền mất kiểm soát mà chảy ra một dòng nước ấm trong suốt, ướt át loang dài trên mặt đùi trong, loang lổ kéo xuống nhỏ giọt lên đùi Cung Tuấn. Hai khối nam vật vốn dĩ vẫn luôn ôm ấp cận kề bên nhau, lúc này cũng đã bắt đầu cùng nhau rỉ ra dịch trắng. Cung Tuấn cầm lấy tay của Trương Triết Hạn đem luồn xuống phía dưới, dẫn dắt anh dùng tay gom lấy hai khối vật cương cứng nóng nảy kia vào cùng một chỗ rồi lại cùng nhau vuốt ve nhào nặn.
Cậu cứ như vậy vừa cùng anh dùng tay hưởng lạc vừa nghiêng đầu liếm láp ngực anh, qua hồi lâu lại bất ngờ há miệng ngậm vào, mút thật mạnh. Mạnh đến mức không kiểm soát được mà cạ răng nghiến vào, vùng da xung quanh đầu ngực đều bị kéo căng ra, nút sâu vào bên trong miệng cậu. Giống như thể cậu đang muốn uống vào vị sữa béo ngậy từ hai đầu ngực này cho nên mới cố sức nút mạnh, thực sự mong chờ cặp ngọc thịt nho nhỏ kia sẽ rỉ ra một dòng dịch trắng ngọt ngào. Trương Triết Hạn vốn dĩ cả người căng chắc cực ít mỡ thừa, bị mút mạnh như vậy thì trên ngực liền truyền đến một cơn đau rát như nghiến vào da thịt, đau đến nỗi nhắm chặt hai mắt mà kêu lên.
"Aaaa... Em... Em đừng... mút mạnh như vậy... Không có sữa chảy ra như em muốn đâu... Ha... Aaaa..."
"Vậy sao? Không phải anh nói cặp vú xinh đẹp này có mùi vị mà em thích sao? Em nhất định phải khiến chỗ này chảy ra."
Cung Tuấn bật cười, nghiêng đầu cắn nhẹ lên hai đầu ngực vốn đã sưng tấy đỏ hồng của anh, sau lại như thương tiếc mà nhẹ nhàng hôn hôn một chút, muốn giúp anh xoa dịu cơn căng tức đau rát này.
Ngoan ngoãn hiền lành được không bao lâu, cậu ta thế mà lại bất ngờ ôm ghì lấy Trương Triết Hạn mà bế thốc dậy, xoay người một cái, đem Trương Triết Hạn mạnh mẽ đè xuống nằm úp sấp trên đùi cậu.
Bữa tiệc sinh nhật rượu thịt say nồng chuyển sang giai đoạn mới, cặp mông căng tròn cong vểnh kia giờ phút này trở thành món chính trên bàn tiệc, ở trên đùi cậu phô trương bày ra một cách rõ ràng trần trụi không cách nào che đậy. Trương Triết Hạn cong cả thân người nằm úp mặt xuống đống chăn gối mềm mại ở trên giường, mông bị nâng cao lên, nhấp nhô như một cái bánh flan căng bóng ngọt ngấy nằm trong lòng Cung Tuấn, chỉ cần cậu động đậy thân người một chút thì cặp mông kia cũng sẽ thuận theo chuyển động mà núc ních đàn hồi, trần trụi phô ra bên dưới ánh nhìn nóng rực như lửa của cậu. Hai chân Cung Tuấn lúc này có tác dụng như một cái kệ trưng bày đang vững chãi nâng đỡ ở bên dưới cặp mông của anh, bị nam vật cứng ngắc của Trương Triết Hạn chọc vào liền chu đáo dang rộng ra một chút, để lộ một khoảng không gian vừa đủ để nam vật của Trương Triết Hạn không bị đè trúng mà ngược lại giống như đang được ôm ấp giữa hai đùi cậu.
Cái đuôi mèo đang cắm ở bên trong huyệt nhỏ cũng vì tư thế nằm sấp đầy xấu hổ này mà được đẩy lên thật cao, lông mèo đen tuyền mềm mại rũ xuống quấn lấy cặp đùi đầy đặn gợi cảm của Trương Triết Hạn, một đường dài dọc ve vuốt lan xuống cả trên đùi Cung Tuấn, xúc cảm mịn màng tế vi đến mức khơi gợi cơn tình hứng bùng lên đỉnh cao khiến người ta không cách nào nhịn được.
Tình thế như bây giờ quả thực là nỗi xấu hổ ngượng ngùng lớn nhất từng xảy ra trong cuộc đời. Trương Triết Hạn đỏ bừng cả người, lần đầu tiên trong đời bị ép buộc bày ra tư thế dâm đãng hư hỏng đến mức này, thực sự cảm thấy bản thân bây giờ chẳng khác gì một bữa ăn đang được dâng đến tận miệng người khác.
Vừa nghĩ như thế thì cái người kia giống như thể đọc được suy nghĩ của anh mà há miệng cắn vào. Răng nanh nhẹ nhàng nghiến xuống bề mặt da thịt căng tức những thớ cơ chắc nịch, nhay cắn đến xung huyết, thế nhưng đầu lưỡi lại ở giữa vòng răng tròn chỉ toàn đau đớn kia nhẹ nhàng nhả xuống nỗi ướt át dịu dàng, mềm mại xoa dịu vết cắn tròn đau nhức xung quanh. Cung Tuấn lướt mấy đầu ngón tay được tẩm ướp chất kích tình dọc theo sống lưng anh, kéo thành một đường xúc cảm tê rần như điện giật. Khi đầu ngón tay chạm vào sợi dây mảnh đang cột siết nơi vòng eo thon thả kia, liền nhẹ nhàng kéo rút, chẳng hề tốn chút công sức nào cứ thế đem thứ bảo hiểm mỏng manh không chút tác dụng kia rút nhẹ một cái, mở tung vạt áo váy vốn đã chẳng che chắn được chút gì. Cung Tuấn gặm nhấm cặp mông căng mẩy kia đến mức hằn đầy dấu vết đỏ tía nổi bật trên vùng da trắng hồng mềm mịn, hôn loạn tứ phía trên cặp mông đào tròn trịa kia thật lâu, lại tiếp tục một đường hôn dọc lên phía trên. Thực sực giống như muốn dùng môi lưỡi của chính mình mà liếm láp toàn bộ cơ thể Trương Triết Hạn, ướp cho mềm ra như trái mọng vào mùa chín rục đến mức chảy nước lênh láng.
Trương Triết Hạn nhắm chặt hai mắt, đôi bàn tay vò loạn bấu víu vào đống chăn gối trên giường. Cả người từ trên xuống dưới đều âm ỉ tê rần vì bị nhay cắn liếm mút, cho dù là đôi môi vẫn còn đang sưng đỏ vì những cái hôn dài ngấu nghiến, hay là cặp ngực ướt át nhiễm mùi sữa non, hoặc thậm chí là cặp mông đào vốn dĩ đã trải qua đủ loại luyện tập mà tự đắc bản thân không hề yếu nhược, toàn bộ thân thể từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài, khi ở dưới sự dày vò của người nọ thì đều trở nên yếu ớt nhạy cảm, thực quá dễ dàng bị kích cho sung sướng hoan hỉ uốn éo thân người.
Trương Triết Hạn nhắm mắt thở dốc, toàn thân đều đã bị liếm cho ướt mềm ra, vậy nhưng dường như đối với Cung Tuấn vẫn là chưa đủ. Cậu bất ngờ cầm lấy cái đuôi mèo đang cắm sâu trong người Trương Triết Hạn thẳng tay lôi ra, vứt sang một bên. Huyệt động vẫn luôn bị lấp đầy bất ngờ bị động tĩnh mạnh như vậy kích thích đến chảy nước, thoáng chốc trở nên trống trải liền ủy khuất vạn phần, cứ thế mà trần tục co giật đầy khao khát muốn một lần nữa lại được xâm lấn lấp đầy. Cung Tuấn cho ngón tay vào vuốt ve cửa huyệt đang co rút khát cầu kia một chút, sau đó bấu chặt mấy đầu ngón tay vào hai vành mông mà kéo căng ra, cúi đầu úp mặt xuống mà dồn dập hôn liếm. Đầu mũi cậu từ góc độ này vừa vặn đâm chọc vào cặp ngọc tròn ở phía dưới, mỗi một lần môi lưỡi xâm lấn vào huyệt động trống trải kia là một lần đầu mũi cao thẳng lại đâm chọc vào đôi ngọc thịt tròn trịa nọ. Cứ như vật mà xâm lấn đâm chọc hết lần này đến lần khác, vùng thung lũng nhẵn nhụi vốn dĩ vẫn luôn bị ẩn giấu thật sâu ở nơi tăm tối bây giờ lại vì tư thế nằm úp sấp dâm đãng này mà bị đẩy lên nơi cao nhất, toàn bộ đều bị bày ra trước ánh sáng, bị môi lưỡi và đầu mũi kia nháo đến mức ướt nhẹp hỗn loạn thứ chất lỏng pha trộn từ nước bọt và dịch ruột, lại thêm chất bôi trơn cay rát như bạc hà vẫn còn sót lại từ cái đuôi mèo kia, trộn vào nhau thành một vùng ướt át nhớp nháp loạn xạ, tê rát âm ỉ.
Trương Triết Hạn thở dốc càng ngày càng gấp rút, thân dưới dựng thẳng căng tràn ham muốn vô thức uốn éo cọ vào vùng rỗng chính giữa hai dẻ đùi cứng cáp của Cung Tuấn đang nâng đỡ bên dưới thân mình. Cung Tuấn nhận ra hai bắp đùi của mình bây giờ đã bị anh xem như vật cầu hoan mà cọ vào như vậy, liền giơ tay đánh thật mạnh vào mông anh, "Bộp!" một phát, tiếng kêu phát ra lớn đến mức vang vọng nơi góc phòng ngủ, một mảng đỏ từ từ loang rộng trên vùng da vừa bị đánh xuống. Bờ mông đầy đặn núc ních cứ thế mà bị đánh thêm vài cái, run rẩy co giật đến là mị hoặc câu hồn.
Cung Tuấn trầm giọng bật ra một nụ cười, âm thanh từ cổ họng phát ra đều đã trở nên khàn đặc gợi cảm: "Sau này em không thể ăn bánh flan nữa rồi. Vì nếu nhìn thấy thứ căng bóng núc ních run rẩy đó, em sẽ cứng lên mất."
Trương Triết Hạn bị lời này làm cho xấu hổ không nhịn được, chỉ biết vùi mặt vào trong chăn gối nhỏ giọng hỏi cậu.
"Em hài lòng chưa? Còn thích cái gì nữa, anh đều sẽ cho em..."
Cung Tuấn luồn bàn tay xuống bên dưới thân người, nhè nhẹ xoa bóp một bên ngực của Trương Triết Hạn đang bị đè sấp tì lên đùi cậu, cười lên vui vẻ:
"Em thích rất nhiều thứ, anh có chắc là đều có thể cho em?"
"Ừ, đều cho em."
"Vậy trước tiên nói cho em biết, anh thích cái gì trên người em vậy?"
"Ừm... Haaa..."
Trương Triết Hạn trầm giọng rên nhẹ một tiếng, thật nghiêm túc mà suy nghĩ, một lúc sau liền chầm chậm nâng thân người bò dậy. Anh cúi đầu nhìn chằm chằm vào cặp đùi săn chắc nơi mà anh đã nằm úp sấp lên từ nãy đến giờ, vành mắt cong lên như một ánh trăng nhu hòa, đầy ngập dịu dàng trìu mến.
"Anh rất thích cặp chân thon dài này của em, khi bước đi đặc biệt xinh đẹp. Lại càng thích đôi bắp đùi này..." - Trương Triết Hạn vừa nói vừa đưa tay sờ lên cặp đùi trần trụi của cậu, vừa vuốt ve vừa nhẹ nhàng nắn bóp, bàn tay hướng thẳng lên phía trên mà lả lướt xoa vuốt vùng bẹn nằm giữa cặp đùi đầy đặn và bụng dưới căng tức dương vật đang dựng thẳng lên, ngấn thành một đường rãnh sâu gợi cảm - "Chỗ này, khi em mặc quần dài sẽ hõm xuống, bắp đùi sẽ phồng lên cực kỳ gợi cảm, còn có thể nhìn thấy cái thứ cứng đầu này phồng lên dưới đũng quần. Anh rất thích. Còn thích cả bàn tay xinh đẹp của em nữa."
Trương Triết Hạn nói xong lời này thì liền rướn người tới, một tay nắm lấy dương vật cứng đầu kia mà gảy mạnh đầu khấc đang sưng đỏ, tay còn lại nắm lấy bàn tay của Cung Tuấn nâng lên ngang miệng, vươn đầu lưỡi ra liếm vào nốt ruồi nơi gốc xương của ngón giữa. Đầu lưỡi quấn quanh ngón tay thon dài, quét một vòng từ trên xuống dưới, cẩn thận mút đi nước bọt đang chảy xuống trên mu bàn tay rồi chậm rãi quấn lấy, đem ngậm vào trong miệng. Cung Tuấn để mặc cho Trương Triết Hạn hiếm hoi chủ động hầu hạ mình, khẽ nhắm lại hai mắt tự mình tận hưởng cảm giác sướng đến tê dại này.
Xúc cảm ấm nóng ướt át trong vòm miệng của anh thấm vào mấy ngón tay cậu, dần dần lan ra toàn bộ cơ thể. Cung Tuấn không nhịn được nữa, chỉ mới bị liếm bàn tay một chút, gảy nhẹ đầu khấc bên dưới một chút, thế mà đã phát cuồng lên nhào người đến đè Trương Triết Hạn nằm ngửa xuống trên giường. Cậu phát hiện thì ra vòm miệng của Trương Triết Hạn lại là nơi đầy ngập chất kích dục như vậy, giống hệt như một đứa trẻ vui sướng vì tìm được một món đồ chơi mới mẻ, Cung Tuấn lập tức chủ động cho tay vào bên trong miệng anh mà tận hưởng khoái cảm từ cái lưỡi nhỏ mềm mại nóng ẩm kia, ngón tay khuấy đảo chọc ngoáy cái lưỡi nhỏ kia một hồi, lại kề sát đến hôn lên khóe môi đang ầng ậng chảy ra nước bọt mà người kia không thể tự mình nuốt xuống.
Nhưng mà cái hôn thiếu thốn tranh giành cùng ngón tay của chính mình như thế này, đối với Cung Tuấn quả thật không đủ. Cậu dùng đầu ngón tay nhè nhẹ kéo cái lưỡi nhỏ kia ra khỏi miệng anh, vươn đầu lưỡi của chính mình tới mà sát sao liếm xuống, kéo lê một đường chậm chạp trên bề mặt đỏ tươi của chiếc lưỡi đang bị ngón tay kéo ra kia. Hai bề mặt lưỡi áp sát vào nhau, thật chậm rãi ma sát kéo dài, nước bọt chảy xuống ướt át cả một vùng. Trương Triết Hạn phát hiện ra người mà anh yêu thì ra lại khát cầu anh đến thế, liền cảm thấy vui vẻ đến mức khó lòng nhịn xuống. Miệng lưỡi chính mình bây giờ đã bị người nọ bá đạo xâm chiếm hôn liếm không ngừng, trở thành món ăn mới mang hương vị mà cậu yêu thích, cứ thế bị cậu liếm láp áp vào. Trương Triết Hạn giống như đã bị khóa chặt hệ thống ngôn ngữ, không thể phản ứng lại mà chỉ có thể cong vành mắt mãn nguyện cười lên, vô cùng phối hợp mà ngửa đầu dâng lên chiếc lưỡi nhỏ ửng đỏ của mình để người kia tùy tiện liếm láp.
Khi Trương Triết Hạn đã chịu không nổi hôn liếm nữa rồi, trong cuống họng ngắc ngứ chứa đầy nước bọt không kịp nuốt xuống mà sặc lên thành một cơn ho, Cung Tuấn mới tiếc nuối rời đi. Trương Triết Hạn ho đến chảy cả nước mặt, vậy nhưng khi đã ổn định lại hô hấp rồi, anh liền thoải mái rũ người mềm oặt dưới thân cậu, vươn hai cánh tay duỗi dài qua đầu, nằm ngửa trên giường vui vẻ mỉm cười với Cung Tuấn.
Dù nụ cười này mang theo ánh mắt mông lung vô định, mờ mịt không rõ ràng, nhưng cũng vì vậy mà tỏa ra khí chất yêu mị dụ hoặc khác hẳn ngày thường. Cung Tuấn từ phía trên vừa thở dốc sau nụ hôn dài ướt át vừa cúi đầu nhìn xuống cái người xinh đẹp này. Thân thể người nọ nhiễm đầy sắc đỏ từ những cái siết tay nghiến vào trên da thịt trong lúc đầu óc cuồng loạn vì dục vọng của cậu, trên ngực và mông đều là vết răng cắn đã bắt đầu xung huyết đỏ bầm lên, khóe môi sưng tấy ướt át những vệt nước loang lổ kéo dài xuống tận cằm rồi chảy tràn trên cổ, phía dưới đôi hõm xương quai xanh đang phập phồng chuyển động là đống dây nhợ sợi mảnh của chiếc áo hở hang gợi tình đã bị cởi ra, quấn lấy rối ren quanh thân người, thân áo mềm rũ xuống trên bụng để lộ một cặp ngực căng chắc với những rãnh cơ ưu nhã xinh đẹp. Cung Tuấn nhìn đến mức cậu nhỏ đang dựng thẳng ở phía dưới bất ngờ giật lên một cơn đau nhức tê cứng không sao chịu nổi.
Trương Triết Hạn dường như cũng phát hiện ra cơn hứng tình bất ngờ bốc cháy đang bập bùng lan ra trong đôi mắt cậu, mà đôi mắt đầy lửa đỏ đó, bây giờ đang ghim chặt ánh nhìn dung tục lên thân thể mình. Trương Triết Hạn cười thầm, nhẹ nhàng uốn éo thân người bày ra bộ dạng lười biếng. Anh chậm rãi liếm môi mỉm cười, hai cánh tay vốn đang duỗi dài ngang đầu bây giờ đang hờ hững tự vuốt ve cần cổ và quai hàm của chính mình, phóng ra ánh nhìn phong tình mị hoặc. Trương Triết Hạn dạng hai chân, chậm rãi nâng một bên chân gác lên vai cậu, cẳng chân còn lại nhẹ nhàng kê lên đùi cậu rồi khẽ khàng quắp lấy thắt lưng ý đồ muốn hút người áp sát lại thật gần, ở trên giường bày ra dáng vẻ lẳng lơ dâm loạn để lộ nam vật đang cương cứng dựng thẳng bị che phủ bên dưới lớp váy áo mỏng tang đầy ren mảnh xuyên thấu cùng với dây nhợ vẫn còn đang vương vấn quấn quanh bừa bãi trên thân thể. Trương Triết Hạn nheo nheo khóe mắt mờ mịt dục vọng nhìn Cung Tuấn, chậm chạp liếm môi.
"Còn muốn cái gì nữa...? Anh đều cho em..."
Cung Tuấn mở lớn hai mắt nhìn cảnh tượng dâm đãng trước mắt, trái tim trong lồng ngực thình thịch đập mạnh vì kích động, không ngăn được mình hộc ra một tiếng thở mạnh nặng nề. Cậu vội vàng cấp bách nhào người đến, bàn tay giữ chặt lấy cái cổ chân đang gác trên vai mình mạnh mẽ dứt khoát lôi một cái, kéo người kia lại thật sát dưới thân mình, đem vùng sâu kín sớm đã ướt át một mảng nhầy nhụa hỗn loạn kia thuận theo cái chân đang gác trên vai cậu mà kéo cao lên, vừa vặn để cậu đem nam vật đang khát khao kêu gào của mình nhấn vào thật sâu bên trong nơi ướt át nóng ẩm kia.
Vùng sâu hun hút đầy bí ẩn kia từ sớm đã được cái đuôi mèo đâm chọc vào lấp đầy kín kẽ, vừa nhớp nháp lại vừa chứa đầy dịch ruột lẫn cùng chất bôi trơn cay lạnh như bạc hà, mà ngay lúc này những thứ đó bỗng nhiên trở thành chất kích thích nhầy nhụa vây bọc lên trụ thịt vừa mới đâm vào, khiến nó ngày một trướng to hơn. Thứ đó của Cung Tuấn vốn đã luôn rất to, mỗi khi cậu ngồi trên sofa chăm chú chơi game không để tâm đến mọi thứ xung quanh, Trương Triết Hạn lại lén lút nhìn đến thứ to lớn đó đang vô thức dồn đống bên dưới đũng quần cậu. Trương Triết Hạn lén lút nhìn ngắm như vậy nhiều đến nỗi có thể ước lượng được chính xác kích cỡ của nó to nhỏ thế nào, vậy nhưng mỗi khi bị tình dục chảy vào trong mạch máu rồi dồn xuống phía dưới, thứ đó của Cung Tuấn lại trướng đến đáng sợ, lần nào cũng đều nghiền ép Trương Triết Hạn đến mức hít thở không thông.
Mà bây giờ đây, cái vật cứng ngắc to lớn đó lại đang bắt đầu luật động trong thân thể anh. Lúc bắt đầu còn vì ái ngại cơn đau nhức khi bị vách tràng chật chội ép đến tứ phía mà chỉ dám đâm rút chậm rãi nhẹ nhàng, nhưng qua hồi lâu thiên tính liền trỗi dậy, khi đã thích nghi rồi thì lập tức giống như một con sói đực vào mùa giao phối cứ thế điên cuồng mà làm tình, ở trong thân thể của anh ra sức đâm vào rút ra, vừa nhanh vừa mạnh, lại không ngừng động tay đem nam vật của anh vuốt đến mức tê dại sưng đỏ muốn bắn ra đến nơi.
Cung Tuấn siết chặt bàn tay nắm chặt lấy cái cổ chân thanh mảnh đang gác trên vai mình, siết đến nỗi móng tay dù đã cắt thật ngắn vẫn có thể nghiến vào da thịt, cổ chân thon nhỏ chầm chậm tứa ra một ít tia máu. Cậu ngửi thấy vị tanh nồng của máu bắt đầu loang ra ngang tầm mũi, liền nghiêng đầu liếm lên. Liếm một hồi, không nhịn được lại đem bàn chân nhỏ nhắn kia ngậm vào, dưới lòng bàn chân dọc ngang toàn là dây thần kinh vô cùng nhạy cảm, đầu lưỡi cứ thế liếm láp dồn ép đến mức xúc cảm tê rần từ hệ thống thần kinh trên lòng bàn chân chạy thẳng lên não Trương Triết Hạn, đánh một đòn thật mạnh vào sau gáy, cả người liền co giật mà ưỡn cong lên khiến cho dương vật của cậu đang bị chôn vùi trong cơ thể anh cứ thế mạnh mẽ đâm thẳng vào điểm nhạy cảm bên trong huyệt động ướt nhẹp kia.
Kích thích quá lớn, lại đến quá mức đột ngột, Trương Triết Hạn bị dục vọng xâm chiếm liền không hề ngần ngại đem cảm giác thống khoái thừa thãi trút xuống thứ kia của Cung Tuấn. Anh siết cơ một chút, phía dưới liền cắn nuốt mút lấy dương vật của cậu, xúc cảm đau đớn kia thế mà lại khiến cậu sướng đến muốn điên lên, không thể kiểm soát bản năng tình dục rầm rập trỗi dậy liền điên cuồng đâm rút như muốn nghiền nát anh vậy.
"Aaaa...!!! Chậm... chậm lại... Tuấn... Aaaa... Tuấn Tuấn... Ha... Nhanh... nhanh quá rồi... Aaaa..."
Trương Triết Hạn vừa bị dồn dập thúc mạnh vừa bị vuốt đến mức đau đớn quên cả thở, mặt mũi đều đã đỏ gắt lên rồi. Hơi thở cứ thế đứt quãng rít lên từng hồi trong cuống họng, bởi vì bị thúc quá mạnh mà không ngừng nỉ non rên rỉ, thậm chí còn ép ra từng đợt nước mắt sinh lý loang đầy hai khóe mắt.
Cung Tuấn thấy anh bị mình dày vò đến khốn khổ như vậy, lập tức cúi người nói vào tai anh.
"Thở đi Hạn Hạn... Thở đi... Anh quên thở rồi..."
Trương Triết Hạn nhắm nghiền hai mắt, ngoan ngoãn nghe theo lời cậu, ở trong một trận tình dục cường độ cao chậm chạp điều chỉnh lại hô hấp của chính mình. Vậy nhưng cơn đau đớn cùng sự hưng cảm quá lớn cứ thế tứ phía ập vào, loạn đả quanh thân thể và tâm trí anh, thật khó lòng mà điều chỉnh hô hấp. Trương Triết Hạn lúc này chỉ còn nghe thấy bên tai vang lên đầy tiếng thở dốc và rên rỉ phát ra từ chính cổ họng mình, nhưng lại giống như thể chẳng phải là của mình vậy. Xung quanh đều là những đợt thanh âm đượm màu sắc dục khiến người ta hứng lên không cách nào nhẫn nhịn, khối xương hông cùng với da thịt đó cứ không ngừng dộng mạnh vào giữa hai chân anh, vậy mà vật to lớn ở bên trong lại chẳng có vẻ gì là muốn mềm đi cả.
Trương Triết Hạn bị làm đến mức rên rỉ uốn éo thân người muốn bắn ra, vậy nhưng khi anh cảm giác dương vật của mình sắp bị Cung Tuấn vuốt đến bắn ra tới nơi rồi, lại đột ngột bị cậu nắm lấy cổ chân kéo mạnh một cái, lôi phần thân dưới của anh áp sát lại. Cậu nhổm người quỳ trên hai đầu gối đem thứ kia dốc thẳng xuống, cùng lúc đè ngược bắp đùi buộc dương vật của anh phải đồng dạng mà dốc ngược, sau đó liền động tay vuốt thật nhanh, trực tiếp khiến Trương Triết Hạn phóng ra dàn dụa đầy dịch trắng loang lổ trên hai đầu ngực vẫn còn sưng đỏ.
Trương Triết Hạn bị ép gập thân người, vừa bị dương vật của cậu dộng thẳng xuống giữa hai chân đang bị cậu banh rộng ra, lại vừa bị bàn tay cậu vuốt đến phát điên, co giật bắn mãi một lúc mới có thể kết thúc trong cơn ngạt thở cực kỳ kích động. Cúi đầu nhìn xuống, trên ngực anh bây giờ khắp nơi đều vương vãi tinh dịch màu trắng sữa ướt át nhầy nhụa, toàn thân rã rời nằm rũ xuống, mệt đến mức chỉ có thể mờ mịt nhìn tới cái cổ chân đang bị người kia nắm chặt trong tay đem gác lên vai cậu. Toàn bộ cẳng chân đó bây giờ đều đã tê dại không thể tự mình cử động được nữa rồi.
Ngay khi anh cảm thấy Cung Tuấn dường như cũng sắp đến rồi, còn đang tự mình chuẩn bị tinh thần nghênh đón cảm giác dịch nóng phun vào đầy ngập trong nội thể, thì đột nhiên Cung Tuấn lại đem vật đó rút ra. Cậu buông tha cho cái cổ chân đã hằn đỏ dấu tay của anh, vội vàng cấp bách nhào người đến, đem đỉnh đầu sưng đỏ đang run rẩy muốn phóng ra tinh dịch kia kề đến thật sát trên mặt anh, cứ thế mà mất kiên nhẫn cọ vào cái nốt ruồi trên má.
Cung Tuấn vừa thở dốc vừa điên cuồng cầm lấy thứ đó không ngừng cọ, nhưng không hiểu sao mãi vẫn không thể bắn ra được. Trương Triết Hạn hạ mi mắt nhìn đầu khấc đỏ tươi kia không ngừng chà xát trên mặt mình, nhìn một hồi, rốt cuộc chỉ có thể buông một tiếng thở dài. Đành phải tự mình đưa tay nắm lấy thứ đồ vật sưng đỏ kia rồi nghiêng đầu kề sát vào mà hôn liếm. Đỉnh đầu của vật nọ được anh ước lượng chính xác vị trí, cứ thế liên tục ma sát trên nốt ruồi nơi làn da gò má mịn màng như lụa, thân trụ thịt được môi lưỡi hầu hạ không ngừng liếm mút, rốt cuộc cũng có thể khiến cho thứ đó sung sướng bắn ra, lượng nhiều đến mức tràn lan lênh láng chảy đầy trên mặt anh.
Dịch trắng loang lổ dính đầy trên một bên mặt Trương Triết Hạn, nốt ruồi nơi gò má cũng vì vậy mà chìm ngập trong một đống tinh dịch đặc sệt chẳng thể nhìn rõ được nữa. Trương Triết Hạn nheo nheo khóe mắt, tự mình đưa tay chùi đi dịch trắng đang dính đầy trên lông mi mình. Trong khoảnh khắc này lại đột nhiên dậy lên ham muốn trêu đùa con sói nhỏ kia một chút, liền vươn tay xuống phía dưới quệt lên tinh dịch mà khi nãy anh đã tự mình bắn ra đầy trên ngực, đem hòa vào làm một với đống tinh dịch nhớp nháp chảy tràn trên mặt mình, cứ thế mà cho vào trong miệng chậm rãi nếm vị rồi nuốt xuống, sau cuối lại tự miết ngón tay vào trên môi mình mà liếm mút, ánh mắt mơ màng mỉm cười nhìn đến con sói ngốc lăng đang ngồi thừ ra trên người mình.
"Cung Tuấn, sinh nhật vui vẻ. Bữa tiệc hôm nay anh đã ăn rất ngon..."
Nói xong rồi, lại tiếp tục chùi đi tinh dịch ở trên gò má rồi chậm rãi liếm mút nuốt xuống, hại Cung Tuấn máu nóng thượng não, đầu óc nổ tung muốn ngất đi đến nơi.
Cung Tuấn vừa mới bắn ra xong, cả người vốn đã mệt đến đứt hơi rồi, lại bị cái người tinh quái này chọc cho đầu váng mắt hoa cứ thế loạng choạng cúi đầu đổ gục xuống nằm đè lên trên thân thể kiều mị kia.
Trương Triết Hạn nhìn bộ dạng bị vắt kiệt đến lả đi của cậu, buồn cười không chịu nổi. Anh ôm cậu vào trong lòng, nhẹ nhàng xoa xoa mái tóc cắt ngắn của cậu, khúc khích cười lên. Nhưng bản thân còn chưa hả hê được bao lâu, lại cảm giác được cái người đang nằm đè trên thân mình đã lại vươn lưỡi ra mà liếm mút trên ngực anh.
"Xem này, không phải ngực anh đã chảy ra sữa trắng rồi sao?"
Trương Triết Hạn vừa nghe thấy Cung Tuấn nói thế liền vội vàng cúi đầu nhìn xuống, nhớ đến khi nãy cậu đã nói sẽ khiến chỗ này của anh phải chảy ra, bây giờ thì thực sự cả hai đầu ngực đều đã dính đầy tinh dịch màu trắng sữa của chính bản thân mình, mà cái người kia lại đang hả hê vui vẻ bắt đầu liếm mút, mặt dày vô sỉ cố tình bày ra bộ dáng một đứa trẻ đang được người ta ấp ôm trong ngực cho uống sữa.
Trương Triết Hạn lập tức xấu hổ đỏ bừng mặt mũi, trong lòng cực kỳ muốn đánh người, thế nhưng sớm đã bị một lời hứa hẹn "Em muốn thứ gì anh đều cho em" kia nặng nề như đá đè xuống chân mình, không còn mặt mũi nào mà phản kháng lại, nhưng mà nằm im để mặc cậu ta bú liếm như nuôi con nhỏ thế kia thì da mặt lại không đủ dày để mà có thể bình thản tiếp nhận.
Trương Triết Hạn vội nhắm chặt hai mắt nằm im chịu đựng, càng chịu đựng thì lại càng bị cái người kia quấy đến mức toàn thân lại bắt đầu nóng dần lên. Thật sự là đã mệt đến đứt hơi rồi có được không...
Lại như vậy, thêm một đợt hành hạ lên bờ xuống ruộng tự biến mình thành thức ăn trên bàn tiệc cho kẻ khác cứ thế mà bắt đầu.
---
Dằn vặt suốt một đêm dài, Trương Triết Hạn cuối cùng cũng được buông tha rồi. Trong lúc nằm rũ người trên giường mơ màng nghĩ ngợi linh tinh, anh lại đột nhiên phát hiện ra một việc, vội vàng đưa tay khều Cung Tuấn đang mệt lả người nằm vùi mặt trong lòng anh.
"Nè, em có phát hiện ra không? Chúng ta thế mà lại chẳng dùng đến bất cứ thứ gì trong cái thùng giấy kia đấy."
Cung Tuấn mơ màng hé mở hai mắt, chậm rề rề đáp lại anh: "Phải ha..."
"Tuấn Tuấn, sao em không dùng thứ gì trong đó hết vậy? Em muốn dùng anh cũng sẽ chiều theo em mà?" Trương Triết Hạn vừa gác chân lên người cậu mà kề sát lại, vừa thì thầm nho nhỏ, lại nhìn thấy Cung Tuấn nhắm mắt ngái ngủ đang mơ hồ mỉm cười.
"Ây dà... Ừm... Em muốn nghe tiếng anh rên rỉ gọi tên em, vậy nên không thể xài cái quả cầu bịt miệng được. Em muốn nhìn thấy đôi mắt ướt nước của anh, vậy nên cũng không thể xài cái đai da bịt mắt kia được. Xích tay xích chân càng không thể xài, như vậy thì anh sẽ không thể ôm ấp vuốt ve em được, xài thì đúng là lỗ vốn, không thể ngu dại như vậy. Với lại, em đổi ý rồi, từ nay không cần giữ lại cái đuôi mèo kia nữa, cả máy kích rung cũng vậy. Anh xài cái của em để nhét vào trong đó là được rồi, không cần dùng đến mấy thứ kia. Ngày mai em sẽ đem vứt hết đi."
Trương Triết Hạn trợn lớn hai mắt kinh ngạc cúi đầu nhìn cái người đang mơ màng vùi đầu vào trong lòng mình, thực sự cảm thấy đứa nhỏ này của mình quả thật là tam quan vô cùng chính, sao lại có thể sáng suốt giác ngộ như thế chứ. Trong lòng anh trào dâng cảm khái cùng tự hào, thậm chí còn có một chút ngượng ngùng xấu hổ. Vậy nhưng cũng chỉ được ít lâu, giây lát sau lại nghe thấy cậu ta lè nhè nói từng chữ.
"Nhưng mà em muốn giữ lại bộ váy với đống bao cao su và dầu bôi trơn kia. Thực sự là tiết kiệm được rất nhiều tiền."
Trương Triết Hạn nháy mắt bị lời này làm cho tâm lạnh như nước đá, thừ cả người thở hắt ra một hơi.
Quả nhiên, chẳng thể trông chờ gì...
Trong lúc Trương Triết Hạn còn đang mông lung thơ thẩn đưa mắt nhìn lên trần nhà, lại nghe thấy Cung Tuấn trầm giọng hỏi một câu, cũng không có ngẩng đầu nhìn anh, chỉ bày ra bộ dạng không quan tâm cho lắm, rất tiêu sái nhẹ nhàng, nhưng mà vị chua thì bốc lên nồng không thể tả.
"Anh hài lòng không? Kỹ thuật của em tốt không? Với mức độ như vầy có thể khiến anh quên đi mối tình đầu rồi chứ?"
Trương Triết Hạn ngơ ngác đờ cả người ra: "Sao đột nhiên lại nhắc đến mối tình đầu?"
"Anh mau trả lời đi, anh đã quên mối tình đầu chưa? Nếu chưa thì em sẽ dùng đến mấy thứ còn lại trong thùng giấy."
Trương Triết Hạn tròn mắt nhìn thật kỹ người đang vùi mặt trong lòng mình giả vờ phóng khoáng tiêu sái, đột nhiên cảm thấy buồn cười đến mức khó mà nhịn xuống. Anh khúc khích cười rộ lên, đẩy cậu ra khỏi lòng mình rồi bắt chước mấy tên tra nam trong phim truyền hình mà giả vờ lạnh lùng.
"Anh vẫn muốn gặp lại người đó lắm. Tâm tình một chút. Ây dà... Nhớ quá đi mất..."
Cung Tuấn vừa bị đẩy ra đã lại phải nghe thấy mấy lời này, lập tức bùng phát cơn giận nhổm người ngồi thẳng dậy trên giường cúi đầu nhìn anh, hùng hổ gầm lên.
"Tâm tình? Anh còn muốn tâm tình? Trương Triết Hạn hôm nay anh mà không nói rõ thì đừng mong yên ổn! Nói, hắn ta là thằng nào, hai người đã phát triển đến mức nào rồi? Bây giờ còn nhớ nhung muốn gặp lại? Gặp lại làm cái gì, đều đã có chồng có con rồi, còn muốn gặp lại?"
"Muốn chứ, đương nhiên phải gặp lại rồi!" - Trương Triết Hạn vênh váo ngẩng đầu nhìn lên trần nhà, lộ liễu ngó lơ ánh mắt đang hừng hực giận dữ của Cung Tuấn mà đùa giỡn châm chọc. - "Anh muốn gặp lại nói cho người đó biết anh không phải là đại lừa đảo. Người đó nghĩ rằng anh lừa cậu ấy. Nói sẽ ở lại cho đến khi trời sáng lên, nhưng khi trời chưa sáng thì đã đi mất rồi. Nói ngày mai nhất định sẽ đến, vậy mà rốt cuộc lại không đến. Người đó gọi anh là đại lừa đảo. Đâu có đâu, anh không có lừa đảo mà! Bây giờ anh rất ngoan đấy thôi!"
"Cái quỷ gì vậy...?" Cung Tuấn nghiến răng nhìn Trương Triết Hạn, gân xanh trên trán cũng đã bắt đầu nổi lên rồi. Trương Triết Hạn thở dài nhìn cậu, thật đúng là mệt tâm, sao lại có người ngốc đến mức độ này? Đành thu lại vẻ đùa cợt mà nghiêm túc ngẩng đầu nhìn cậu, rõ ràng chậm rãi nói từng lời.
"Anh rất muốn gặp lại cái người 21 tuổi đó, nói với cậu ấy rằng hãy cứ tiếp tục bước đi trên con đường mà cậu ấy đã chọn, ngàn vạn lần đừng thay đổi lộ tuyến. Bởi vì như vậy thì sau đó mới có thể gặp lại nhau được. Còn có, muốn khoe với cậu ấy rằng, 'Simon, tôi đúng là đã tìm thấy gia tài của mình xung quanh Le Chat Noir rồi.' Càng hi vọng bây giờ cậu ấy cũng đã tìm thấy gia tài của riêng mình."
Trương Triết Hạn chầm chậm nói ra từng chữ, đợi đến khi đã nói hết những nỗi niềm xưa cũ, khóe mắt cũng đã sóng sánh tuôn rơi mấy giọt lấp lánh rồi. Anh dịu dàng mỉm cười, đưa tay vuốt ve gò má cậu. Ngày tháng đã trôi đi quá lâu rồi, vậy nhưng cảm xúc trong trẻo vào đêm cuối thu đó vẫn luôn sống động rõ ràng trong lòng anh. Thật sự là một nỗi tiếc nuối khôn nguôi, khi mà khung cảnh đẹp đẽ ngày ấy thế mà lại chỉ có một mình anh nhớ được, thoáng chốc lại cảm thấy đau lòng, dù người vẫn ở đây, ấm nóng ấp ôm anh trong vòng tay cậu, đã cẩn thận dìu anh bước qua một quãng đường đời rất rất dài rồi.
Cung Tuấn cúi đầu nhìn đôi mắt ướt nước chất đầy tâm tư của Trương Triết Hạn. Trong ánh sáng nhập nhoạng từ đèn bàn phát ra, khuôn mặt anh chìm trong bóng tối, cậu chỉ có thể nhìn thấy một cái nốt ruồi cực kỳ xinh đẹp trên gò má mịn màng như tơ lụa. Trong lòng Cung Tuấn đột nhiên dậy lên một cảm giác chuếnh choáng như say rượu, cơ thể không còn thuộc điều khiển của lý trí cứ thế mà cúi đầu xuống hôn lên môi anh. Đôi vành môi ngây ngô trong sáng áp lên nhau, xúc cảm mềm mịn như một lớp bột phủ trên bánh mochi ngọt ngào.
Khi rời ra khỏi nụ hôn vụng về như một cậu trai mới lớn, người đàn ông 38 tuổi này thế mà lại rơi nước mắt rồi. Cậu kìm xuống một tiếng nấc nghẹn, đôi lông mày nhíu lại thật chặt, khổ sở mỉm cười nhìn anh.
"Anh... Anh có từng uống cà phê ở Rochechouart không? Anh có từng ngồi ở bàn nhỏ cạnh cửa sổ bên trong Le Chat Noir không? Anh có từng... có từng chống nạng đi bộ dưới hàng cây dương liễu không? Có từng không? Cái người đó có phải là anh không?"
Trương Triết Hạn nheo mắt mỉm cười, nước mắt lăn qua nốt ruồi trên gò má, bàn tay anh nhẹ nhàng nắm lấy tay cậu, đem mười ngón đan chặt vào nhau thật thiết tha.
"Em đoán xem..."
.
-TOÀN VĂN HOÀN-
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro