Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Quá Khứ

Trang 1

Kì Nương Tử , tuy cô ấy rất tốt nhưng mà tôi rất tiếc , dù sao tôi cũng là người theo mệnh của Táng Tôn , cô ấy còn sắp thành thân với ngài ấy . Tôi thật sự không thể tiếp tục tình yêu mập mờ này nữa

Trang 2

Cô ấy nói vừa quen được người bạn ở thành phố , nói là muốn chạy trốn cùng tôi đến thành phố sinh sống , tôi cũng muốn cùng cô ấy chạy trốn , nhưng cô ấy là Kì Nương Tử . Chạy trốn hôn sự nhất định sẽ không được Táng Tôn bảo vệ mà có thể còn bị nguyền rủa

Trang 3

Cô ấy bị gia đình nhốt rồi , tất cả là do tôi , tôi phải tìm cách cứu cô ấy

Trang 4

Chúng tôi bỏ trốn thất bại rồi nhưng chẳng sao , thà chết cùng nhau còn hơn hai người cách biệt

Trang 5

Ông trời quá đáng , muốn tôi cô đơn đến già sao . Một sống Một còn thì cũng chẳng còn ý nghĩa gì

Trang 6

Nhà họ Chúc vừa hạ sinh 1 đứa con gái , thật trùng hợp cô bé ấy ấy có cùng ngày sinh và tháng sinh với Kì Nương Tử . Cô ấy sẽ là Kì Nương Tử tương lai của thôn Trang Linh

Trang 7

Nực cười thật đấy , Chúc Tiểu Hồng còn quyên sinh vì người yêu thì cả đời này họ sẽ không tìm được người có thể lên danh xưng Kì Nương Tử đâu

Trang 8

Cô ấy , thật sự rất giống . Là 1 cặp song sinh sao ? Cô chị có khí chất hơn cô em nhiều

___________________________

Chung Tử Huyên : Quá Quát , câu chuyện gì chẳng có ý nghĩa

Đào Mộng Yên : Có khi nào đây là nhật ký không , vậy cặp song sinh , Kì Nương Tử , rồi còn Chúc Tiểu Hồng

Tuân Nguyên Phong : Chúc Tiểu Hồng có cùng ngày tháng sinh với Kì Nương Tử ? Kì Nương Tử vừa mất được 1 năm thì cậu được sinh ra

Đào Mộng Yên : Trùng hợp đến vậy sao ?

Chung Tử Huyên : Các cậu có để ý không , 1 cặp song sinh ? Có khi nào là Mạc Lê và Mạc Kỳ không , hai chị ta cũng là 1 cặp song sinh

Tuân Nguyên Phong : Nhưng chuyện của Tiểu Hồng là tính từ thời quốc dân rồi còn đâu , gần 3 đời người , người con trai ấy cũng sống lâu quá đấy nhỉ ?

Đào Mộng Yên : Có thể là thuật trường sinh , trong nhật ký có bảo cậu ta là người của Táng Tôn

Chung Tử Huyên : Hazz , chuyện này còn hơn cả ảo thuật ở rối gỗ nữa , cái này là tục đốt người sống sao ? ...

Đào Mộng Yên : Các cậu im lặng 1 chút /ra hiệu/

Đào Mộng Yên : Nghe thấy gì không ?

Tuân Nguyên Phong : Tiếng này phát ra ở căn nhà gỗ sâu trong rừng

Chung Tử Huyên : Chúng ta đến xem thử đi

Tuân Nguyên Phong : Được , chúng ta đi thôi

Chung Tử Huyên : /Từ khi nào hắn can đảm dữ vậy , bình thường vẫn ngốc lắm mà , chẳng lẽ sau nhiều ngày học gia sư nên đã thông minh hơn rồi nhé . Hihi hay mình chọc cậu ta xíu/ Này Nguyên Phong , ở trong đó rất có thể là có thứ đó đó

Tuân Nguyên Phong : Tớ không sợ nếu thật sự có thứ đó thì tớ càng phải đi , tớ phải đi theo Mộng Yên để bảo vệ cậu ấy

Đào Mộng Yên : woww , cậu đáng tin cậy hơn trước nhiều rồi đó Tiểu Tuân

Lạch cạch

??? : Mạc Lê à , con bỏ ý định hại Mạc Kỳ đi , Mạc Kỳ thật sự rất tốt , con bé vẫn đang tìm con khắc nơi kìa

??? : Mạc Lê , trước khi quá muộn thì em nên biết sai đi

Nhiếp Mạc Lê : Anh im đi Phù Sinh , đã phóng lao thì phải theo lao chứ , dù gì tội của tôi cũng không nhỏ , chuyện của tôi không liên quan đến anh nên anh đừng xem vào

Đồ Phù Sinh : Em là của tôi rồi thì chuyện của em cũng là chuyện của tôi , sau này đừng bảo chuyện của em không liên quan đến tôi

Thang bà bà :  Đừng cãi nữa , ta chỉ muốn khuyên con thôi

Nhiếp Mạc Lê : Nhưng chính cô ta đã khiến con hồn bay phách tán đó mấy mà con có sức mạnh của Kì Nương Tử

Thang bà bà : Con nghĩ sao cũng được , tối nay con ngủ ở đây với ta được không Mạc Lê

Nhiếp Mạc Lê : Dù sao nhà của con cũng ở đây mà , ngủ lại cũng chẳng sao

Thang bà bà : Phù Sinh , con ở lại đây ngủ luôn đi

Đồ Phù Sinh : Vâng thưa bà

Thang bà bà : Con ngủ ở phòng 1 đi

Nhiếp Mạc Lê : Phòng đó là của con mà , ai cho hắn ở chứ

Thang bà bà : Nhưng phòng 2 là phòng của mẹ mà

Đồ Phù Sinh : À ừm con ngủ phòng 3 cũng được

??? : Phòng 3 có người rồi

Đồ Phù Sinh : Tiểu Hề , sao cô ở đây ?

Hề Nguyệt Dao : Sao tôi không thể ở đây chứ  , anh là Đồ Phù Sinh , lời nguyền nhà họ Đồ của anh ra sao rồi

Đồ Phù Sinh : Không dấu gì , lời nguyền ấy được gỡ bỏ rồi

Hề Nguyệt Dao : Được gỡ bỏ , sao lại có thể vậy được

Thang bà bà : Là do Mạc Lê , dùng 1 phần sức mạnh của Kì Nương Tử ra để phá bỏ đó khụ khụ

Đồ Phù Sinh : Bà lại ho sao , để con đưa bà vào trong

Hề Nguyệt Dao : Mạc Lê , sao cậu ta được gỡ bỏ lời nguyền mà chị lại phải ránh cái lời nguyền ấy chứ

Nhiếp Mạc Lê : Do không có vật đính ước  , Phù Sinh thế chấp vòng ngọc để đính ước sức mạnh của Kì Nương Tử , còn chị vẫn chưa đưa vật định ước cho em đấy

Hề Nguyệt Dao : Vật định ước , em cần vật định ước như thế nào

Nhiếp Mạc Lê : Chỉ càn tuổi thọ hơn 10 năm là được , vòng ngọc của Phù Sinh có tuổi thọ gần 20 năm lận đó

Hề Nguyệt Dao : Vậy em lấy chiếc nhẫn rồi giúp chị được không , chiếc nhẫn này lâu đời lắm rồi , đây là nhẫn mà bạn học của chị tặng khi còn nhỏ

Nhiếp Mạc Lê : Hmm , có vẻ chiếc nhẫn này khoảng 23 đến 24 năm rồi ấy nhỉ  , được rồi , chị đợi em 1 tí , em cần đến chỗ nghi lễ để cống vật phẩm

Hề Nguyệt Dao : Được  , chị đợi tin vui của em về

Nhiếp Mạc Lê : À mà 3 người kia ra ngoài đi  , trời tối rồi , đừng để người khác hiểu lầm

- Hehe , xin chào chị Mạc Lê

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro