Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6: Hoan ái trước gương [H]

Bản edit và beta đến từ Yonnchwan và @Annhuocnhien30902 (Wattpad)

----------------------------------------------------

Vầng trăng tròn như đĩa ngọc treo cao trên không trung, mây mù chập trùng thi thoảng che phủ ánh trăng, rồi lại bị gió đêm nhẹ thổi đi, trả lại ánh sáng.

Phác Sơ đứng trên hành lang, im lặng nhìn ngắm trăng tròn hồi lâu, ánh trăng như nước, gợn sóng như lụa, xa xa cỏ cây um tùm được ánh trăng chiếu rọi.

Phải chăng trăng ở núi Xà cũng tròn cũng sáng như vậy? Không có Xà vương ở, núi Xà liệu có đón Tết Trung thu tưng bừng như mọi khi hay không?

Hay là bọn họ cũng đang chờ đợi? Chờ đợi Vương của bọn họ niết bàn trùng sinh, chờ đợi chiêng trống vang trời, chờ đợi vinh quang trở về?

Phác Sơ đột nhiên cảm thấy chóp mũi y chua xót, khi chạm vào lại thấy tay mình ướt đẫm.

"Phác Sơ, thịt rượu đã chuẩn bị xong, xuống dùng bữa đi."

Nam tử áo trắng xuất hiện từ chỗ rẽ, chậm rãi đi về phía nam tử thon gầy phía trước, từ góc nhìn của hắn, nam tử khoác một thân lụa tối có dáng người thon dài, đai lưng thêu kim tuyến thắt ngang vòng eo rắn rỏi, vài sợi tóc rũ xuống bên tai, bị hơi lạnh thổi bay, chạm vào gương mặt trắng như tuyết của chủ nhân, giống như một cây tùng bị bỏ mặc trong đêm yên tĩnh.

Quyến rũ nhưng cũng cô đơn.

"Ừm."

Phác Sơ quay người đi qua, nam nhân chỉ kịp thoáng thấy vệt đỏ nơi khóe mắt đối phương.

Trong lòng giống như bị cái gì đâm một cái, khó chịu.

Món ăn trên bàn phong phú, nam nhân rõ ràng đã dụng tâm chuẩn bị, nhưng Phác Sơ lại không có khẩu vị, chỉ chọn ăn mấy món thanh đạm.

Hai người im lặng ăn một lúc, đột nhiên kết giới truyền đến âm thanh lạ, giống như có người xâm nhập.

Nhìn vẻ mặt nam nhân không có một chút căng thẳng, có vẻ là không đáng sợ. Có điều có thứ gì sẽ khiến nam nhân thấy sợ hãi sao? Bọn họ ở đây mấy tháng, cũng có vô số lần bị quấy nhiễu, trong đó không thiếu những đại yêu yêu lực hùng mạnh, nhưng lớn hay nhỏ đều bị nam nhân dễ dàng chế ngự. Không thể khinh thường thực lực của nam nhân này.

"Em ăn trước đi, ta đi ra ngoài xem một chút."

Nam nhân đặt đũa xuống, nhìn Phác Sơ, "Em ăn nhiều chút".

"Ừm."

Phác Sơ lơ đãng trả lời rồi tiếp tục gắp đĩa rau xanh mởn mởn trước mặt.

Nam nhân như muốn nói rồi lại thôi, cuối cùng cũng không nói gì cả, đứng dậy rời đi.

Không bao lâu, nam nhân dẫn về một ông lão có dáng vẻ tiên phong đạo cốt, râu tóc bạc phơ.

Khi ông lão nhìn thấy Phác Sơ rõ ràng có chút sững sờ, trong mắt ông thoáng qua một ánh nhìn khiến Phác Sơ cảm thấy quen thuộc.

Bạch Khâu Tiên quân tuyệt đối không nghĩ tới mình sẽ nhìn thấy một mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành như vậy ở nơi của quân thượng, lại còn là nam tử. Chẳng lẽ quân thượng tự mình tạo ra một kết giới không gì phá nổi như vậy chỉ để Kim ốc tàng Kiều sao?

(*) Kim ốc tàng Kiều: Để nói tới việc xây một nơi đẹp để cất giấu người đẹp.

Bạch Khâu Tiên Quân cảm thấy như thể mình đã dòm ngó được một ít bí mật không muốn người biết của Tiên giới, nhìn về phía Phác Sơ với vẻ phức tạp.

Phác Sơ bị ánh mắt không tên của ông lão nhìn chằm chằm, cực kỳ không được tự nhiên, đột nhiên đứng dậy nhìn về phía nam nhân đang ở một bên: "Mấy người chắc còn có việc muốn trò chuyện, ta ra ngoài hít thở không khí."

Không đợi nam nhân đáp lại, Phác Sơ trực tiếp đi về phía cửa, trước khi đóng cửa Phác Sơ loáng thoáng nghe được một câu: "Quân thượng."

Quân thượng... theo Phác Sơ biết thì xưng hô như vậy không phải người bình thường có thể gọi, chỉ có vị kia ở tiên giới...

Phác Sơ bị ý nghĩ này làm cho kinh sợ, nếu như đúng như y đoán, vậy y làm sao thoát khỏi nanh vuốt của nam nhân này đây?

Phác Sơ càng nghĩ càng bực bội, cơ thể cũng theo đó mà khó chịu, tức ngực, phần bụng cũng đau đớn không ngừng.

Cuối cùng Phác Sơ không thể chịu nổi cơn quặn thắt trong bụng, dựa vào tường nôn ra.

Sau khi nôn xong thì dễ chịu hơn nhiều, nhìn uế vật trên mặt đất, Phác Sơ khẽ nhíu mày.

Vào ban đêm.

"Ưm, nhẹ thôi..."

Nam tử xinh đẹp cả người đỏ bừng đẩy tên nam nhân cường tráng đang ở trên người mình ra, cái thứ đồ dữ tợn của đối phương giống như lưỡi dao liên tục đâm vào mật huyệt của y, với lực đạo cực kỳ hung bạo, mỗi một cú đều đâm thẳng vào huyệt tâm, dương vật thô chắc dính đầy dâm thủy tình dục, dâm thủy dâm dục nhỏ giọt và bắn tung tóe ở nơi hai người giao hợp.

Nam nhân làm ngơ, túm lấy cái eo nhỏ của nam tử tàn nhẫn đâm vào, động tác cực kỳ hung mãnh, giống như muốn đụ chết y vậy, hai chân thon dài của Phác Sơ suýt chút nữa không trụ nổi trên cái cái eo rắn chắc của đối phương.

Quá dũng mãnh. Trong người Phác Sơ vốn đã khó chịu gần như bị ép khô, khoái cảm như thủy triều tràn ngập trong cơ thể y, hoàn toàn đẩy lùi cảm giác buồn nôn.

Nam nhân giống như một con dã thú không biết mệt, giã vào lỗ nhỏ của y hết lần này đến lần khác, hai chân Phác Sơ bị mở rộng hết cỡ, bị động chịu đựng sự yêu thương triền miên không dứt này.

Trạng thái bất thường của nam nhân hôm nay khiến y nhận ra rằng cơ hội của y có thể sắp đến. Mặc dù hôm nay nam nhân cực kỳ không biết xấu hổ, hoàn toàn không để ý đến phản ứng của y, cả người y đã bị đụ đến nhũn ra, trừ rên rỉ mở rộng hai chân nghênh đón lửa nóng của nam nhân thì không làm nổi việc gì khác.

Trong căn phòng ngủ nhỏ, dục vọng cuộn trào, tình yêu và dục vọng quyện vào nhau, không biết đã phóng ra bao nhiêu lần, cuối cùng nam nhân cũng rút dương vật ra, ngay lúc Phác Sơ cho rằng mọi chuyện rốt cuộc đã kết thúc, hắn bỗng nhiên bế bổng y lên, đi tới căn phòng ở gian bên cạnh, vén mảnh vải che phủ lên.

Một tấm gương khổng lồ đột nhiên xuất hiện trước mắt.

Tấm gương phản chiếu rõ ràng thân thể trần trụi của hai người, tất cả những thứ dơ bẩn ô uế đều có thể nhìn thấy rõ ràng trước hình ảnh phản chiếu của tấm gương. Khi dương vật to dài của nam nhân chạm vào cái miệng huyệt đang rỉ nước kia, Phác Sơ cuối cùng cũng kịp phản ứng, nắm lấy cánh tay của đối phương cầu xin, "Không muốn..."

Nhưng mà ý kiến của Phác Sơ đương nhiên không được chấp nhận, Phác Sơ trơ mắt nhìn thứ màu đỏ tía có kích cỡ bằng cánh tay trẻ con kia cắm vào lỗ huyệt ẩm ướt mềm nhũn chất lỏng không rõ đang chảy ra của mình, bức họa này thật sự quá...

Phác Sơ đau đớn nghiêng đầu.

Y không muốn nhìn, nhưng có người cứ một mực muốn y nhìn.

"Nhìn xem, nhìn xem em ăn ta như thế nào."

Đầu của Phác Sơ bị nam nhân cứng rắn giữ chặt, y mở to đôi mắt ướt đẫm nhìn dương vật thô to của nam chân chậm rãi đâm vào hoa huyệt ướt át, nam nhân cố tình tra tấn y, cố ý thả chậm tốc độ, Phác Sơ cứ như vậy mà nhìn cái cửa huyệt nhỏ hẹp ửng đỏ kia của y nuốt cái thứ vật to đến không thể tưởng tượng nổi kia vào từng chút từng chút một.

"Không..."

Không phải như vậy, làm sao có thể, sao có thể nuốt vào cái thứ to lớn như vậy được chứ, việc này sao có thể. Phác Sơ cố nén nhắm hai mắt lại.

Nhưng mà cảm giác chướng đầy rõ rệt ở hậu huyệt lại nhắc nhở y, rằng y thật sự có thể ăn được cây dương vật lớn như vậy.

Sau khi đâm vào cả cây, nam nhân bắt đầu chuyển động nhịp nhàng, như có ý định tra tấn y, sau mấy lần đâm chọc nhẹ nhàng, hắn lập tức rút dương vật ra, bên trong huyệt động đầy ắp mất đi chỗ dựa, cửa huyệt co lại, chỉ bạc tham lam chảy xuống.

Hai tay nam nhân giữ lấy bờ mông căng tròn, dùng lực tách khe mông sang hai bên, ý đồ khiến cái miệng nhỏ kia càng mở lớn hơn.

Phác Sơ bị ép quan sát cái hình ảnh dâm mỹ này, cả khuôn mặt đỏ bừng vì xấu hổ và phẫn nộ, sự tức giận bị kìm nén trong mắt y, bị che giấu dưới đôi mắt nhuốm đầy dục vọng.

Dương vật mạnh mẽ của nam nhân chậm rãi cắm vào cửa huyệt, cái cửa huyệt không biết đâu là đủ lập tức bao lấy nó, không thể chờ đợi lập tức nuốt vào, giống như sợ rằng chỉ trong nháy mắt dương vật sẽ rời đi.

"Nhìn đi, cái miệng nhỏ của em đang ăn ta kìa."

Giọng điệu trầm đục của nam nhân vang lên bên tai, nhắc nhở rằng thân thể này dâm đãng cỡ nào.

Y biết, đương nhiên là y biết, chỗ sâu trong cơ thể y lúc này trống rỗng vô cùng, nam nhân chỉ trừu sáp ở miệng lỗ huyệt chứ không đâm sâu, cơ thể đã quen bị nam nhân đụ không nhận được thỏa mãn, ngứa ngáy như có vạn con kiến đang gặm nhấm, khiến y thấy cực kỳ khó chịu.

Nhưng mà trò hề trong gương đã khiến y đủ khó xử, thực sự không có cách nào mở miệng khiến bản thân càng lúng túng hơn.

"Ưm..."

Phác Sơ khó chịu khẽ rên rỉ, chôn mặt vào phần cổ nam nhân vô thức cọ xát.

Trong khoảnh khắc, trái tim nam nhân như bị một chiếc lông vũ cào trúng, cả cơ thể trở nên kích động.

Dương vật đâm một cái vào tận cùng, đột nhiên đâm vào khiến Phác Sơ thét lên một tiếng, cơ thể không khỏi run rẩy, cổ họng phát ra một tiếng rên rỉ đầy thỏa mãn.

Phản ứng của Phác Sơ khiến nam nhân vô cùng hài lòng, nam nhân kết thúc quá trình khai hoang chậm rãi, bắt đầu hành trình khai phá mạnh mẽ.

Mỗi một lần ra ra vào vào đều giống như gió táp mưa rào, mang theo sức mạnh và tốc độ khiến người khác phải phục tùng tuyệt đối, làm cho đối phương cảm giác bản thân mình như một con thuyền nhỏ lênh đênh trên mặt sông, phiêu diêu trong gió bão, chênh vênh run rẩy, giống như nếu không giữ chắc lấy người bên trên thì sẽ rơi vào trong vòng xoáy, không thể thoát thân.

Khi Phác Sơ đang đu đưa trong bể dục vọng, thỉnh thoảng sẽ mở đôi mắt ướt đẫm mông lung nhìn thoáng qua hình ảnh phản chiếu trong gương, cơ thể tiếp xúc với cơ thể, dục vọng cùng lý trí đọ sức, cuối cùng hóa thành một thể, biến thành hai con thú quấn quýt nhau.

Con thú có màu da sẫm hơn ở phía sau con thú màu trắng, quơ cự vật dữ tợn, vùi đầu đụ lỗ huyệt mềm mại ướt đẫm của con "thú cái" dưới thân, không ngừng tấn công động thịt ngọt nước của con cái, mỗi lần đều khảm sâu vào thân thể con "thú cái", làm nó chỉ biết không ngừng rên rỉ kêu dâm.

Trong thoáng chốc, trên mặt kính lại biến thành hai thân thể quyện vào nhau, nam nhân cường tráng đang đỡ một nam nhân có thân hình nhỏ bé hơn mà đụ, nam tử ngẩng mặt đối diện với tấm kính, dương vật giương lên cao, quy đầu rỉ ra dịch nhờn, cây gậy thịt thô to của nam nhân phía sau không ngừng bắt nạt huyệt động nhỏ bé của nam tử, thịt huyệt mềm mại bị nam nhân đụ khiến nó sưng lên, ý thức của nam tử cũng bị làm lu mờ theo, chỉ có thể để mặc nam nhân phía sau mặc sức đùa bỡn, bàn tay không ngừng chu du qua lại trên cơ thể y, châm lửa khắp nơi, khiêu khích từng rặng mây hồng nổi lên.

Nhất thời trong phòng chỉ còn lại tiếng hai người thở dốc.

----------------------------------------------------

Nguồn giải nghĩa:

Kim ốc tàng Kiều: https://nguyenduyxuan.net/kho-tri-thuc/nhung-thanh-ngu-co-xuat-xu-tu-tho-co-dien-va-dien-co-ki-20-1152.html

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro