Chương 10: Dùng miệng giúp ngươi [H]
Bản edit đến từ Yonnchwan
----------------------------------------------------
Chương 10: Dùng miệng giúp người.
Gần đây quản gia phát hiện quan hệ của hai người càng ngày càng tốt, cụ thể là Quân Thượng Thiên càng ân cần hơn, cũng không phải trước kia Quân Thượng Thiên đối xử không tốt với đại vương của ông, mà hai người càng dính nhau hơn.
Trước kia Quân Thượng Thiên đối tốt với đại vương của ông, đại vương đều hờ hững, hiện tại khi Quân Thượng Thiên đối tốt với y, y cũng sẽ đáp lại một chút, giữa hai người có một bầu không khí không ai có thể chen vào.
Ví dụ như hôm nay Quân Thượng Thiên nấu đồ ăn trưa, lần đầu tiên đại vương của ông khen ngợi hắn, sau đó thì Quân Thượng Thiên cười càng vui vẻ hơn.
Không phải trước đó Quân Thượng Thiên chưa nấu ăn lần nào, mà cho dù có ngon thì lông mày đại vương nhà ông cũng không động một chút, huống chi là khen người.
Thật sự kỳ lạ.
Quản gia lắc đầu không nghĩ ngợi nữa, ông cầm lấy áo choàng đi về phía hồ nước.
Sau khi ăn xong Quân Thượng Thiên đưa Phác Sơ đến bên hồ tản bộ cho tiêu thực, theo lời lão Hồ, đi dạo sẽ tốt với thai nhi, cũng dễ sinh hơn, cho nên mỗi ngày sau bữa ăn hắn sẽ đưa y đến bên hồ đi dạo.
Chỉ là thời tiết hiện tại ngày càng lạnh, bên hồ gió lại thổi mạnh, hắn sợ y không chịu được lạnh, nên sai quản gia đi lấy áo choàng.
Nhận lấy chiếc áo choàng dày được quản gia đưa cho, Quân Thượng Thiên cầm lấy cẩn thận choàng lên người Phác Sơ, vô tình đụng vào đầu ngón tay lộ ra ngoài của y, Quân Thượng Thiên bị lạnh đến rùng mình.
Hắn nắm chặt cái tay đang chuẩn bị rút về, nghĩ thầm về sau nên chuyển sang chỗ khác để tản bộ, quá lạnh
"Sao tay lại lạnh như vậy?"
Quân Thượng Thiên bọc bàn tay mảnh khảnh mềm mại của đối phương vào trong lòng bàn tay mình, cố gắng dùng nhiệt độ cơ thể của mình để sưởi ấm.
"Không sao, tộc ta luôn luôn như vậy."
Phác Sơ muốn rút tay ra, nhưng vung tay vài lần vẫn không thể thoát ra được.
Mà cái tên đầu sỏ lại kéo y đi về phía trước như không có chuyện gì xảy ra, Phác Sơ chỉ còn cách từ bỏ việc giãy dụa đuổi theo.
Nắm tay nhau đi cả một đoạn đường như vậy, ngón tay lạnh lẽo cũng nhuốm nhiệt độ nóng rực của đối phương, thậm chí còn có chút mồ hôi. Mà bên tay còn lại không bị cầm vẫn lạnh như cũ, so sánh với bên còn lại, thật sự quá lạnh, trăm ngàn năm qua đi lần đầu tiên Phác Sơ cảm thấy tay mình lạnh như vậy.
Dường như hiểu ý nghĩ của đối phương, Quân Thượng Thiên quay người đổi sang dắt cái tay kia, bàn tay lạnh buốt bỗng chốc được ủi ấm, một dòng nước ấm áp dâng lên trong lòng.
Một đoạn đường rất nhanh đã đi đến cuối.
"Quay về đi."
Phác Sơ xoay người muốn đi, nhưng lại bị bế lên.
"Ngươi làm gì vậy? !"
Đột nhiên lơ lửng trong không trung khiến Phác Sơ cảm thấy hoảng sợ.
"Quay về phòng!"
Quân Thượng Thiên cười ha hả, ôm người bước đi nhanh chóng.
...
Một cước đá bay cửa phòng, rồi lại dùng chân đóng lại.
Quân Thượng Thiên nhẹ nhàng đặt người xuống đệm giường.
Hai cặp mắt nhìn nhau, đôi môi ẩm ướt ở ngay trước mặt, mang theo một tia quyến rũ.
Quân Thượng Thiên cúi đầu hôn đôi môi kia, cũng không vội vã xâm nhập, mà mút hai cánh môi, liếm láp khiến hai cánh môi mỏng trở nên ẩm ướt bóng loáng, sau đó thì đưa đầu lưỡi tiến vào trong miệng của đối phương, môi lưỡi quyện vào nhau, ra sức hút lấy nước bọt trong miệng đối phương.
"A..."
Người bị đoạt lấy hô hấp phát ra tiếng rên rỉ khó nhịn, cả người cảm thấy khô nóng.
Không biết là ai xé rách quần áo của đối phương trước, là ai vuốt ve cơ thể đối phương trước, hai người giống như con cá bị bỏ đói đã lâu, nóng nảy nhảy vào bể dục vọng
"Ưm...A..."
Thứ đồ vật khổng lồ đột ngột xông vào trong hoa huyệt trơn trượt, hoa huyệt trống rỗng lập tức được lấp đầy.
Phác Sơ kêu ra một tiếng đầy thỏa mãn.
Cơ thể Phác Sơ đã hoàn toàn mở ra cho hắn, không cần khuếnh trương đã vô cùng trơn trượt.
Quân Thượng Thiên ra vào không chút trở ngại, hưng phấn đâm chọc vào, giống như đóng cọc từng chút từng chút tiến công vào chỗ sâu nhất.
Hai tay Phác Sơ ôm chặt người ở trên, hai chân quấn lấy cái eo rắn chắc của đối phương, đung đưa theo lực va chạm mãnh liệt của đối phương.
Hậu huyệt dưới thân cũng phối hợp co rút nghênh đón cự vật đang trào dâng.
Mút thật chặt.
Tất cả những điều đó khiến Quân Thượng Thiên cảm thấy sảng khoái, eo của hắn càng ra sức đâm vào.
Hai tay chống ở hai bên đầu đối phương, môi lưỡi châm ngòi thổi gió đầy nhiệt huyết trên cơ thể trắng nõn mượt mà xinh đẹp, lưu lại một đường đầy những dấu vết ám muội.
Đến phần bụng nhô ra, Quân Thượng Thiên liếm hôn càng dịu dàng tình cảm hơn, trong ánh mắt hắn tràn ngập yêu thương.
Đây là đứa con của bọn họ, đang nằm trong bụng người hắn yêu.
Động tác hắn đột nhiên dừng lại, Phác Sơ mở to đôi mắt đang mơ màng khó hiểu nhìn về phía người trên thân mình.
Quân Thượng Thiên không để y nhìn thấy tình cảm đang cuộn trào trong đáy mắt hắn.
Rút dương vật đang chôn bên trong y ra, hắn tiếp tục hôn xuống phía dưới, đến khi bờ môi chạm vào dương vật của đối phương.
Đôi mắt của Phác Sơ ngay lập tức mở to.
Chỉ thấy nam nhân vô cùng tuấn mỹ kia cầm lấy cây dương vật xinh đẹp, tuốt lên tuốt xuống một lúc, sau đó thì cúi đầu ngậm lấy.
Đầu tiên nam nhân mút một chút cái chóp đỏ hồng, sau đó từ từ nuốt cả cây vào trong miệng, nuốt vào rồi lại nhả ra, không quên dùng hai tay mân mê hai quả cầu nhỏ ở phía dưới.
Da đầu Phác Sơ tê rần vì bị mút, trải nghiệm chưa từng có khiến lồng ngực y nóng lên, khoái cảm đánh trực tiếp vào đỉnh đầu.
Quân Thượng Thiên mút một cái thật mạnh, luồng dịch nóng nổi bắn vào trong miệng, hắn nuốt xuống trong vô thức.
Nhìn thấy yết hầu của đối phương chuyển động, khi ý thức được chuyện gì đang xảy ra thì Phác Sơ nhanh chóng đứng dậy, muốn thuyết phục đối phương phun ra.
"Ngươi làm gì vậy? Mau phun ra! Bẩn!"
Đứng dậy quá gấp, bụng có chút không thoải mái, Phác Sơ ôm bụng cau mày tức giận nói.
"Không sao, ngọt." Quân Thượng Thiên cười nói.
"Nói hươu nói vượn!"
"Không tin thì em nếm thử."
"A..."
Phác Sơ bị nắm lấy cái cằm cưỡng hôn.
Không nếm được vị ngọt, ngược lại có một mùi tanh nhàn nhạt, nhưng y cũng không từ chối việc hôn.
Quân Thượng Thiên vừa hôn vừa đùa nghịch vòng eo của đối phương, kéo một chân y lên chậm rãi đẩy dương vật tiến vào huyệt động đã sớm lầy lội kia.
Giữ một tư thế trong thời gian dài có thể khiến eo bị đau, Quân Thượng Thiên đổi sang tư thế nằm nghiêng tốt hơn cho Phác Sơ, đồng thời kéo một chân lên để làm y từ phía sau.
Quân Thượng Thiên gập chân đâm vào cái lỗ huyệt đã bị đụ đến đỏ hồng, dâm dịch được tiết ra từ bên trong người theo động tác đâm vào tràn ra khỏi cửa huyệt, trộn lẫn với tinh dịch, dính ở lông mu thô cứng của đối phương, dâm dục khó tả.
Nhìn dâm dịch đặc sệt bị mài thành bọt chảy ra ngoài, hai mắt Quân Thượng Thiên đều đỏ lên, bất chấp đâm mạnh vào cơ thể đã mềm thành nước bên dưới, côn thịt hung hãn cắm sâu vào bên trong, rồi lại quy củ rút ra, rồi lại đâm vào.
Không chút chần chừ, tất cả hành động đều như muốn lấy mạng y.
Trong căn phòng ngập tràn sung sướng.
----------------------------------------------------
Editor sau khi edit xong chương này:
Đời làm editor truyện cao H khó nuốt hơn quý vị nghĩ nhiều. Nếu ai thích fame, thích hào quang thì mời edit để nếm bốn cái chữ "hào quang rực rỡ", nếm nó đi và biết nó là cái gì =)))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro