Chương 2
Sáng sớm Bangkok chìm trong ánh nắng chói chang, nhưng bầu không khí lại nặng nề, u ám đến lạ thường. Oat, hay còn có tên cúng cơm là View, vội vã hòa vào dòng người tấp nập trên đường đến công ty, nhưng tâm trí cô vẫn bị những giấc mơ về Nene và thành cổ Ayutthaya ám ảnh. Công việc với tư cách nhà báo tại công ty khảo cổ tư nhân đòi hỏi sự tập trung cao độ, nhưng hình ảnh cung điện đổ nát, người phụ nữ xinh đẹp với đôi mắt buồn sâu thẳm.
Và những bông hoa Cassia fistula vàng rực rỡ cứ quẩn quanh trong đầu, không cho phép Oat tập trung. Những ngày nghỉ phép dành cho cuộc điều tra bí ẩn đã qua, việc trở lại với công việc văn phòng khiến cô cảm thấy ngột ngạt, như bị giam cầm trong một chiếc lồng vô hình, ngăn cách cô với những bí mật đang kêu gọi.
Oat đã tìm thấy một số thông tin về Nene, nhưng càng tìm hiểu, cô càng cảm thấy bất an. Nene, một quý tộc Ayutthaya thế kỷ 18, với tình yêu mãnh liệt dành cho hoa Cassia fistula, thường lui tới ngôi chùa cổ tràn ngập sắc vàng rực rỡ. Nhưng rồi, cô biến mất không dấu vết, để lại một vụ án mạng chưa lời giải đáp, chìm sâu trong lớp bụi thời gian. Oat hiểu rằng mình đang chạm vào điều gì đó nguy hiểm, một bí mật có thể làm đảo lộn cuộc đời cô, một bí mật có thể khiến cô phải trả giá đắt. Một nỗi sợ hãi mơ hồ, nhưng dai dẳng, bắt đầu len lỏi vào trái tim Oat. Cô là một nhà báo chuyên về khảo cổ học, đam mê khám phá những bí ẩn của quá khứ, nhưng cũng là người nhút nhát, dễ bị ám ảnh bởi những điều huyền bí. Cô tin vào nhân quả, vào luật trời, vào những điều huyền bí mà khoa học chưa thể giải thích.
Việc tìm hiểu về cái chết của Nene không chỉ là một cuộc điều tra, mà còn là một cuộc đối mặt với chính bản thân mình, với những nỗi sợ hãi sâu thẳm trong lòng. Cô nhớ lại lời Ajarn Chai, người thầy đáng kính của mình: "Con đường con đang đi rất nguy hiểm, View. Hãy cân nhắc kỹ trước khi bước tiếp." Những lời ấy cứ như một lời nguyền ám ảnh Oat.
Giữa dòng người tấp nập, Oat tìm đến một quán cà phê nhỏ, nép mình giữa những tòa nhà cao tầng. Không gian yên tĩnh, chỉ có tiếng nhạc du dương và tiếng róc rách của dòng nước nhỏ trong một chiếc bình gốm đặt trên bàn. Ánh nắng xuyên qua tán lá, tạo nên những mảng sáng tối đan xen trên mặt bàn gỗ cũ kỹ. Cô mở laptop, những ngón tay thon dài nhanh chóng gõ trên bàn phím, truy cập vào các trang web chuyên về lịch sử và khảo cổ.
Mỗi dòng chữ hiện lên trên màn hình laptop lại như một mảnh ghép trong bức tranh bí ẩn về Nene. Cô tìm thấy những tài liệu về gia tộc quyền quý của Nene, về những cuộc tranh giành quyền lực, về những bí mật được che giấu suốt hàng trăm năm. Một bức thư cổ bằng tiếng Pali hiện ra, đề cập đến lời nguyền đeo bám gia tộc Nene, lời nguyền gây ra tai họa và dẫn đến cái chết bí ẩn của cô. Một nỗi sợ hãi lạnh lẽo len lỏi vào tim Oat, khiến tay cô run lên, cà phê đá trong ly hơi bị đổ ra ngoài. Cô không chắc chắn về tính xác thực của thông tin, nhưng nó càng thôi thúc cô tìm kiếm sự thật. Những dòng chữ cổ xưa như đang thì thầm vào tai cô, kể về một quá khứ đầy bí ẩn và nguy hiểm.
Đột nhiên, điện thoại reo, là Khun Chaini, người bạn thân làm việc tại Bảo tàng Quốc gia. Giọng anh ta đầy phấn khích xen lẫn lo lắng:
"Oat, tao tìm thấy rồi! Một chiếc trâm cài tóc, có cùng ký hiệu với mảnh gốm của mày! Và tao còn tìm thấy thêm thông tin nữa, liên quan đến gia tộc của Nene… Tao nghĩ mày nên cẩn thận, Oat. Những gì chúng ta đang tìm hiểu rất nguy hiểm. Có thể có những thế lực đen tối đang muốn ngăn cản chúng ta. Tao đã tìm thấy một số ghi chép về việc nhiều người tìm kiếm kho báu của gia tộc Nene và đều gặp kết cục bi thảm."
Oat cảm thấy một luồng điện chạy dọc sống lưng. Đây là bằng chứng xác thực, chứng minh mối liên hệ giữa cô và Nene. Cô xin nghỉ phép, lao đến Bảo tàng Quốc gia, lòng nặng trĩu lo âu.
Khun Chaini, một người đàn ông cao lớn, thân thiện, đã chờ sẵn. Chiếc trâm cài tóc bằng vàng, được chạm khắc tinh xảo với những bông hoa Cassia fistula, nằm trong chiếc hộp nhung mềm mại. Nó đẹp đến nao lòng, nhưng khi Oat chạm vào, một cảm giác lạnh lẽo, như băng giá, xuyên thấu da thịt cô. Không phải là lạnh của vật thể, mà là lạnh của một thứ gì đó siêu nhiên, một thứ gì đó đầy ma lực và đáng sợ. Cả người Oat cứng đờ lại, từng sợi tóc trên da đầu như dựng đứng lên. Cô cảm thấy một nguồn năng lượng kỳ lạ, một nguồn năng lượng lạnh lẽo, mạnh mẽ, đang lan tỏa khắp cơ thể cô. Tim cô đập thình thịch, như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Một cảm giác khó tả, như thể có hàng ngàn con kiến đang bò râm ran trên da thịt, khiến cô rùng mình. Cô cảm thấy như có một đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào mình từ trong bóng tối, một đôi mắt lạnh lùng và đầy thù hận. Cô cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng nỗi sợ hãi đang dần chiếm lấy cô, một nỗi sợ hãi không chỉ đến từ vật thể, mà còn từ một thứ gì đó vô hình, đáng sợ hơn nhiều.
Họ tìm đến một quán cà phê yên tĩnh, tách biệt khỏi sự ồn ào của thành phố. Khun Chai kể cho Oat nghe về những gì anh ta đã tìm hiểu được.
"Gia tộc của Nene sở hữu một kho báu khổng lồ, được bảo vệ bởi một lời nguyền cổ xưa. Nhiều người đã tìm cách chiếm đoạt kho báu này, nhưng đều gặp phải tai họa. Nene có lẽ đã bị giết hại vì biết quá nhiều bí mật. Những ghi chép còn lại rất ít, nhưng đủ để chứng minh sự tồn tại của một thế lực bí ẩn, một thế lực mạnh mẽ và tàn bạo. Chúng ta đang đi vào một vùng đất nguy hiểm, Oat. Mày có chắc mình muốn tiếp tục không?"
Oat lắng nghe, trái tim đập thình thịch. Cô không ngờ sự thật lại phức tạp đến vậy. Cô tự hỏi, liệu mình có nên tiếp tục điều tra? Liệu mình có đủ can đảm để đối mặt với những nguy hiểm rình rập? Cô cảm thấy sự giằng xé nội tâm dữ dội. Một phần của cô thúc giục cô phải tìm ra sự thật, một phần khác lại cảnh báo cô nên dừng lại, trước khi quá muộn.
Những hình ảnh về Nene trong giấc mơ cứ hiện lên trong tâm trí cô, khuôn mặt tái nhợt, ánh mắt van xin. Cô nhớ lại lời Ajarn Chai, nhớ lại cảm giác lạnh lẽo khi chạm vào chiếc trâm cài tóc.
Nhưng rồi, cô lại tự nhủ, cô phải tiếp tục. Cô phải tìm ra sự thật, dù cho có phải trả giá bằng bất cứ điều gì. Bởi vì, cô cảm nhận được một sự liên kết sâu sắc với Nene, một sự liên kết vượt qua thời gian và không gian, một sự liên kết mà cô không thể giải thích được, nhưng lại không thể phủ nhận.
Trên đường về nhà, Oat lái xe chậm rãi, tâm trí cô vẫn còn đắm chìm trong những suy nghĩ. Cô nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh đèn thành phố lung linh, nhưng lại không làm cho cô cảm thấy ấm áp. Cô cảm thấy lạnh lẽo, cô đơn, và sợ hãi. Cô tự hỏi, liệu mình có đang làm điều đúng đắn? Liệu mình có đang đi quá xa? Nhưng rồi, cô lại tự nhủ, cô phải tiếp tục.
Những hình ảnh về Nene, về những bông hoa Cassia fistula vàng rực rỡ, về lời nguyền cổ xưa, về chiếc trâm cài tóc lạnh lẽo, cứ hiện lên trong tâm trí cô, như một lời nhắc nhở về hành trình đầy nguy hiểm mà cô đang phải đối mặt. Một hành trình mà cô không thể quay đầu lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro