Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 67



Nghe như vậy một câu không khỏi làm Triệu Cơ tâm khẽ rung động, cảm giác hai má ở dần nhiệt lên, nàng vô thố quay đầu đi tiến đến trước giữ khoảng cách với Cao Kế Quân.

Thầm trấn an bản thân bình tĩnh trở lại, nàng mới dùng không lạnh không nóng giọng nói, hỏi.

" nếu ta nói, ngọc bội sự mà Triệu Quý nhắc đến là thật đâu?"

Bầu không khí yên lặng một hồi lâu, lâu đến suýt làm nàng tưởng Cao Kế Quân đã phất tay áo bỏ đi, lúc này mới nghe nhân cất lời.

" ân, ta biết. Đáng lẽ ta không nên tin ngươi cái gọi là trả ân lễ vật"

Trong âm thanh có thể nghe được như có như không cảm giác thất vọng, còn có một chút tự giễu cười.

" không phải! "
Đột nhiên quay người lớn tiếng vội vàng cắt lời, Triệu Cơ có chút vô thố nói.

" không phải? Chẳng lẽ còn có ẩn tình không bằng?"

Thấy nàng như vậy hấp tấp, Cao Kế Quân cũng lấy làm kinh ngạc.

" bởi vì ta không có ý định cùng hắn vu hãm ngươi"

Hắn ở đây là ai các nàng đều hiểu, còn không phải là tên tiểu nhân Triệu Quý hay sao.

" muốn ta dùng thứ gì để tin các ngươi huynh muội đây? "

Cắn trọng huynh muội hai cái tự như muốn nhắc nhở rằng, nàng cùng Triệu gia là thân thuộc huyết thống.

" ta khinh thường chính mình cùng Triệu gia dòng máu"

Mỗi một lần nhắc đến này đề tài, lại như làm Triệu Cơ xù lông nhím giống nhau, cao ngạo lạnh lùng, trong mắt đều là tàn nhẫn không thôi.

" Triệu Quý ức hiếp ngươi? "
Nhíu mày bước tới gần nhìn nàng hai mắt, Cao Kế Quân hỏi.

Đột nhiên bị nàng như vậy quan tâm thái độ mà quên mất truy vấn kia sự tình làm Triệu Cơ có chút ấm áp, tâm tái có thêm chút mềm mại.

" ngươi muốn biết?"
Nghiêng đầu nhìn nàng, đáy mắt ý cười ẩn hiện nói.

" ân"

Không biết chính mình là làm sao vậy, vô thức nói ừ, chính là Cao Kế Quân cũng hiểu, bản thân là thật sự muốn rõ ràng quá khứ của người này hơn bất cứ ai hết.

" thật sự?"

Triệu Cơ đến đứng sát nàng, tay nhẹ nhàng đặt lên Cao Kế Quân vai từ từ di chuyển đến cổ gian vừa hỏi lại.

" ân. Hiểu rõ ngươi một chút, có thể chứ?"

Gật đầu khẳng định, bên hông tay giơ lên nắm lấy Triệu Cơ tay kéo xuống, lại như vô ý mà xoa một xoa bạch ngọc khớp ngón tay.

Bất ngờ nghe Cao Kế Quân hiếm có như rót mật vào tai lời nói, làm nàng đầu óc không khỏi mê man.

" kia sự tình phải bắt đầu giảng thuật từ tiền hai mươi năm trước, khi đó Cổ An thất thủ, người chết nhiều khôn kể, ta cùng mẫu thân buộc đến kinh thành tìm duy nhất chỗ dựa, người đó là ta phụ thân, cũng chính là Triệu Dư"

Triệu Cơ mẫu thân vốn là cái hiền lành thôn nữ, tuổi cập kê khi dung mạo như hoa, dịu dàng lễ nghĩa làm bao nhiêu nam tử trong vùng say mê.

Không những thế, được nghe kể lại, khi đó nàng mẫu thân có một vị trúc mã, bọn họ từ tiểu liền cùng nhau đính hôn, nguyện chờ nàng đến năm mười tám sẽ kết thành phu thê.

Chính là vị kia trúc mã sẽ không nghĩ tới, duyên phận để nàng gặp được Triệu Dư, bằng ngọt ngào lời lẽ của cái công tử ca, hắn thành công ôm mỹ nhân nhập lòng, thuận lợi gạo nấu thành cơm.

Cứ tưởng nửa đời còn lại đã tìm được lang quân như ý, bởi hắn hứa hẹn sẽ trở về cùng phụ mẫu thưa chuyện, dùng kiệu tám người rước nàng về dinh.

Thế mà một chờ chính là năm năm, Triệu Cơ đều phải lớn lên hiểu chuyện, nàng mới thôi hy vọng rằng Triệu Dư sẽ cưới nàng.



Khi các nàng hai người còn đang nhập tâm vào bi thương cảm xúc trong chuyện xưa mà Triệu Cơ giảng thuật thì phía dưới đài thượng, núp phía sau tán cây thấp thoáng một bóng người vẫn luôn quan sát từ đầu đến cuối.

" tiện nhân! Mê hoặc bệ hạ chưa đủ, ngay cả Đoan vương nàng cũng tóm lấy "

Oán độc ánh mắt bắn thẳng đến Triệu Cơ bóng lưng, siết chặt nắm tay cay nghiệt lời nói phun ra.

" lần này ta xem ngươi như thế nào cùng bệ hạ giải thích "

Xoa chính mình gò má phải nghĩ đến hai lần bị nàng đánh tát, Triệu Ý Nhàn cắn răng đạo, sau đó hất tay áo rời đi. Chính là hướng Triệu Ý Nhàn muốn tới lại không phải là Chiêu Nghi cung.



Mà lúc này bị hoàng đế lãng quên Triệu Quý đã ngừng điên cuồng la hét mà dưỡng sức mưu hoa tính kế cho nước đi tiếp theo, bởi vì hắn biết sớm hay muộn Triệu Dư cũng sẽ giúp hắn thoát khỏi cái này dơ bẩn địa ngục.

" này cẩu hoàng đế lại chìm đắm nữ sắc quên mất ta đi "

Ngón tay một chút tái một chút nhẹ gõ lên đầu gối, nhếch miệng khinh miệt.

" các ngươi huynh đệ hai cái hảo, thật hảo! Một cái dối trá bộ mặt giả vờ vu oan giá hạ cho ta, một cái lúc không cần lại đá ta đi như con chó hoang "

Triệu Quý nhắm hai mắt, lưng dựa tường lẩm bẩm thật lâu, sắc mặt lại bình tĩnh đến lạ không giống một cái bị tính kế nhân nên có biểu cảm.


______________ _______________ _____________

Nghỉ lễ đã xong, tiếp tục nè!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro