🎈 Chương 23: Trứng rung
Thương Lạc mở bao bì trứng rung ra, nhìn lướt qua tờ hướng dẫn sử dụng.
Cầm quả trứng rung hình trụ trong tay, đường sọc xoắn ốc trên quả trứng rung làm đầu ngón tay Thương Lạc khẽ run lên.
Thương Lạc khoá trái cửa phòng, xấu hổ cởi quần lót, dùng ngón tay mảnh khảnh chọc vào hoa huyệt.
Hoa huyệt se lại, ngón tay trên miệng huyệt liền rất không thoải mái.
Thương Lạc khó chịu cau mày, bật chốt mở trứng rung lên, trứng rung lập tức rung lên bần bật.
Thương Lạc đem trứng rung đặt bên ngoài tiểu huyệt của mình, máy móc rung động khiến thân thể cô run rẩy, từ từ chảy ra chút dâm thuỷ.
Đây là lần đầu tiên cô tiếp xúc với thứ này, không biết phải làm thế nào để bản thân thoải mái.
Quả trứng rung rung mới có thể làm cho cô ra nước, cô liền tăng biên độ dao động.
Quả nhiên, dâm thuỷ càng ngày càng nhiều , chảy ra ướt hết cả tay cô, cũng đem cái trứng rung làm cho trơn trượt.
Cô cùng đầu trứng rung cọ xát trong tiểu huyệt của mình, phải một lúc sau cô mới tìm thấy lối vào khép kín.
Theo trứng rung giao động, Thương Lạc nhẹ nhàng nhét nó vào trong tiểu huyệt.
Cô sợ đau, thử vài lần, trứng rung mới đi vào được phần đầu bị tuột ra theo dâm thuỷ.
Thương Lạc mồ hôi nhễ nhại.
Lúc này, có tiếng gõ cửa: "Thiếu phu nhân, Phó tiên sinh về rồi, có thể ăn cơm"
Thương Lạc bị người hầu ngoài cửa làm cho giật mình, theo phản xạ có điều kiện đâm trứng rung vào trong lỗ hoa.
"A......"
"Thiếu phu nhân, có thể ăn cơm rồi" Người hầu gọi lại lần nữa.
"Tôi sẽ xuống ngay." Thương Lạc khó chịu lên tiếng.
Hoa huyệt chặt chẽ bị trứng rung căng ra, rung động kịch liệt khiến Thương Lạc có chút chịu không nổi, toàn thân nằm dài trên giường, thở dốc không ngừng.
"Hừ ..." Nhìn thấy trứng rung thật vất vả cuối cùng cũng đã tiến vào trong hoa huyệt, Thương Lạc vội vàng duỗi ngón tay ra, đẩy sâu trứng rung vào trong lỗ nhỏ, để vách trong hoa huyệt quấn chặt lấy nó.
Lâm Uyển đã chọn cho cô loại có kích thước lớn, tuy không bằng được côn thịt lớn của Phó Nghiêu, nhưng đối với tiểu huyệt chặt chẽ của cô mà nói vẫn là có chỗ lớn, trứng rung căng tiểu huyệt cảm giác hơi khó chịu. Vì lý cái này, huyệt khẩu căng ra một cái lỗ nhỏ.
Dâm thuỷ không ngừng chảy ra, lập tức đem ga giường đều ướt hết.
"À ... ờ ..."
Thương Lạc rất muốn từ trên giường bò dậy, nhưng trứng rung cứ kích thích điểm mẫn cảm nơi thành trong của cô, khiến cô muốn nhũn ra, cả người không còn chút sức lực nào.
"A ..." Kích thích thô bạo khiến Thương Lạc suýt chút nữa ngất đi, cao trào tình dục đột nhiên không kịp đề phòng.
"Ưm ... a ... a ..."
Thương lạc ghé vào trên giường run rẩy rên rỉ, thật lâu sau thân thể mới có thể nhẹ nhõm qua dư vị cao trào.
Nhanh chóng lấy điều khiển từ xa của trứng rung ra khỏi hộp và tắt chế độ rung.
Do trứng rung cắm vào nên chỉ có một phần ít dâm thủy chảy ra.
Không có sự kích thích của rung động, Thương Lạc đã dịu đi rất nhiều.
Dùng khăn giấy lau sạch một chút, rồi nhẹ nhàng mặc quần lót vào.
Cố gắng bước vài bước ngắn, Thương Lạc đã muốn mềm nhũn ngã xuống đất.
Mỗi khi cô bước một bước, những đường xoắn ốc cọ xát vào thành trong, kích thích toàn thân cô run lên.
Trứng rung trong lỗ nhỏ khó có thể bỏ qua theo động tác của cô lắc lư, cô chỉ co bóp thật chặt thành trong không cho trứng rung rơi ra ngoài.
Thương Lạc không biết mình ăn tối xong như thế nào, sự chú ý của cô đều đổ dồn vào quả trứng rung trong hoa huyệt của mình
Phó Tu nhận thấy sự kỳ lạ của cô, nhưng không làm những gì ông nghĩ.
Sau bữa tối, Thương Lạc kêu nhà bếp chuẩn bị hộp cơm để đưa cho Phó Nghiêu.
Phó Tu liếc nhìn cô một cái, sắc mặt tối sầm lại, vẫn gọi tài xế đưa cô đến công ty.
Thương Lạc trong suốt quá trình đều tránh ánh mắt của Phó Tu, không nghĩ cùng ông tiếp xúc nhiều.
Một là giấc một xuân của ngày hôm qua quá xấu hổ, hai là cái máy rung trong âm hộ của cô quá kích thích.
Nhưng càng cố tình tránh né Phó Tu, cô càng bị chú ý.
Ngược lại làm Phó Tu nổi lên lòng nghi ngờ.
..................
Phó Tổng: Tại sao con trai tôi được đối xử tốt như vậy?
Phó Nghiêu: Con vì người mà tăng ca, vẫn chưa nhận được tiền làm thêm giờ, ba lại nghĩ về việc thao vợ con, cho một số trợ cấp, có chuyện gì vậy, quá đáng! ! !
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro