Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

🎈 Chương 2: Về nhà

| Editer | SOOLEE

🌸🌸🌸🌸🌸🌸🌸🌸🌸🌸🌸🌸🌸🌸🌸

Quê của Thương Lạc là ở Thanh Thành, cả hai xuống máy bay và đi ô tô thêm nửa giờ nữa là đến. Ba mẹ Thương Lạc là giáo viên dạy cấp 3. Gia đình không giàu sang phú quý nhưng cũng có học thức. Phó Nghiêu đã từng nghe Thương Lạc đề cập đến trước đây. Cô tính tình điềm tĩnh, không phải loại ồn ào, cũng không dính người giơ tay nhấc chân đều mang theo khí chất thanh nhã, không tính là nhiệt tình nhưng có chí tiến thủ. Anh rất thích tính cách của Cô , giống như đoá Liên hoa, cô có một loại khí chất tao nhã.

Khi ba mẹ thấy con gái đưa bạn trai về nhà, và thấy Phó Nghiêu lớn lên đẹp trai và ân cần với cô, tự nhiên thấy vui mừng.

Bữa tối mẹ cô xào thêm mấy món ăn kèm, cả nhà vừa ăn vừa nói chuyện cũng không thấy ngại.

" Lạc Lạc thực sự đã lớn cũng mang bạn trai về. Chúng ta đều già rồi."

Mẹ cô có chút cảm khái, nhưng trong lòng bà thực vui mừng. Bởi vì Phó Nghiêu đến nhà, ba cô đặc biệt mở một chai rượu quý, sau khi uống hai ly ông bắt đầu hỏi Phó Nghiêu:

"Gia đình cậu còn ai? Hai đứa định khi nào kết hôn ?" Cô và Phó Nghiêu liếc nhìn nhau, Thương Lạc có chút lúng túng. Bọn họ đã kết hôn. Xem như tiền trảm hậu tấu. Trong lòng cô, hình tượng của ba cô tương đối uy nghiêm, khi bị ba cô hỏi, anh không dám nói gì.

Phó Nghiêu chớp mắt nhìn Thương Lạc, suy nghĩ một chút, con rể, vốn dĩ ba vợ không thích. Cô có lẽ cảm thấy bản thân đau lòng. Nhưng cô không giấu giếm, nói thẳng sự thật:

"Ba, chúng con kết hôn rồi. Lần này con muốn cùng hai bên gia đình bàn bạc chuyện đám cưới"

"Cái gì! Kết hôn rồi? Lạc Lạc!" Ông tức giận đập bàn, cô cúi đầu, không dám nhìn thẳng cha. Phó Nghiêu ở dưới gầm bàn luôn nắm chặt tay cô giảm bớt áp lực.

"Ba, đừng trách cô ấy, con yêu Lạc Lạc, con đã cầu hôn cô ấy, ép để gả cho con, lỗi là do con ..."

Phó Nghiêu lúc này rất nam tính, thu hết mọi chuyện về mình. Ba Thương lúc này càng tức giận, cầm bát đũa trên bàn ném lên người Phó Nghiêu.

Nhìn thấy điều này, Phó Nghiêu lập tức ôm cô ôm vào trong ngực, thức ăn trong bát cũng văng đến gần cô. Khi cô nhìn thấy hành động của anh ta , cô rất cảm động và cảm thấy đau lòng cho sự ngu ngốc của anh. "Ba, ba làm gì thế? Sao lại động thủ? Con với A Nghiêu yêu nhau được hai năm. Anh ấy đối xử với con rất tốt. Lấy nhau cũng chỉ vấn đề thời gian. Con biết bố luôn muốn con về đây, nhưng con đã lớn, cũng có quyền theo đuổi những gì mình thích"

Đây là lần đầu tiên Thương Lạc dán nói như vậy trước mặt ba Thương bởi cô luôn sợ khi đối mặt với ông

"Hừ..., Phó Nghiêu, cậu cho Lạc Lạc loại bùa chú gì vậy, cậu lừa nó lấy chồng, còn bảo nó trở về làm trái ý ba mẹ. Con ngoan của chúng tôi đã bị cậu hủy hoại rồi. Ly hôn đi! Tôi không đồng ý với cuộc hôn nhân này!" Thấy con gái bênh vực chàng trai không ra gì này như vậy, ông càng cảm thấy khó chịu, và thành kiến với Phó Nghiêu ngày càng sâu sắc. Tất cả những sai lầm đều thuộc về anh, nhận định rằng Phó Nghiêu đã lừa Lạc Lạc .

"Ba, tất cả đều là lỗi của con. Do con đã dạy hư Lạc Lạc . Ba có thể đánh và mắng con. Con sẽ không ly hôn với Lạc Lạc. Đời này con sẽ không ly hôn, trừ khi con chết."

Lại nói, Không có cuộc ly hôn nào là đơn phương. Mẹ cô trừng mắt nhìn Thương Lạc, một số trách móc con gái mình tiền trảm hậu tấu, nhưng bà rất hài lòng với thể hiện của con rể. Về động thái đánh cậu của ba cô, mẹ cô vội ngăn lại: " Ông, đừng đánh con thằng bé. Lạc Lạc là người đau lòng nhất. Đi cùng tôi , tôi có chuyện muốn nói với ông"

Ba cô buông anh ra, rồi theo mẹ cô vào phòng, bà không quên nói với Thương Lạc: "Hôm nay cũng không còn sớm, Lạc Lạc , con đưa Phó Nghiêu đi nghỉ ngơi đi. Dù đã kết hôn nhưng cha vẫn chưa đồng ý. Cậu ấy nên ở phòng cho khách đi"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro