Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

🎈 Chương 18: "Tìm hương"

"Sao lại ngủ ở đây? Đêm nay A Nghiêu ở lại công ty, không về, con về phòng nghỉ ngơi đi."

Phó Tu đánh thức Thương Lạc.

Cô mơ màng tỉnh dậy, nhìn vẻ đẹp phồn thực của Phó Tu gần ngay trước mặt.

"Vâng thưa ba..."

Thương Lạc kéo quần áo trên người mình, có chút lạnh.

Mang dép vào chuẩn bị về phòng.

" Đợi đã." Phó Tu gọi Thương Lạc lại, nhìn chằm chằm cốc nước trên bàn.

"Uống cốc nước cho ấm. Trời mưa phòng khách lạnh, dễ ốm."

Do áp lực từ Phó Tu, cô không nói một lời uống cạn nước trong ly.

Nước ấm uống đến dạ dày thực sự làm trái tim Thương Lạc ấm lên rất nhiều.

"Cảm ơn ba."

"Đi lên đi."

Phó Tu cầm tách trà trong tay nhìn Thương Lạc với vẻ mặt bí mật.

Cũng không biết thuốc của Cố Hoa Niên có thực sự hữu ích hay không.

Thương Lạc quay trở lại phòng vào tắm sơ qua, rồi nhanh chóng mặc bộ đồ ngủ trốn dưới chăn bông.

Sau một hồi lâu trằn trọc, vẫn chưa thể chìm vào giấc ngủ, tất cả những gì trong đầu đến là vẻ mặt dè dặt cẩn thận của Phó Tu.

Thương Lạc cũng cảm thấy không thể tin được, người cô cưới là Phó Nghiêu, vậy mà trong tâm trí của cô đều là Phó Tu.

Loại tư tưởng có cảm giác như ngoại tình rất không chân thực khiến Thương Lạc buồn bực, đem cả người cuộn trong chăn, không hề suy nghĩ về những chuyện này.

Nhưng cô càng không muốn nghĩ, Phó Tu lại càng hiện rõ trong đầu.

Vận mệnh sắp đặt dường như có thứ gì đó lôi kéo cô, cổ động cô.

Thương Lạc rón rén lên tầng ba.

Toàn bộ tầng ba là địa bàn của Phó Tu, Phó Nghiêu nói qua với cô không được phép lên tầng ba.

Ý nghĩ này vụt qua, Thương Lạc đã đẩy cửa phòng ngủ của Phó Tu ra.

Phó Tu ngủ rất nhẹ, ông đã thức giấc khi cửa vừa mở.

Với ngọn đèn đường màu vàng mờ ảo bên ngoài, ông có thể nhận ra rõ ràng bóng dáng yêu kiều của Thương Lạc.

"Có việc gì?"

Ông không chắc liệu thuốc có tác dụng hay không.

Thương Lạc không nói, chỉ nhìn chằm chằm Phó Tu với vẻ mặt bối rối.

Bước tới, cô đưa tay chạm vào khuôn mặt của Phó Tu, ngón tay nhẹ nhàng lướt trên môi ông.

"Lạnh."

Phó Tu còn chưa nghĩ xong, cô đã vén chăn lên chui vào chăn, cơ thể mát mẻ hơi lạnh cứ thế uốn éo trong lồng ngực Phó Tu.

Cơ thể mơ hồ có cảm giác ngay lập tức, tất cả sức nóng đều dồn về phần bụng dưới sưng tấy, côn thịt đột nhiên trở nên cứng ngắc.

Chết tiệt! Người phụ nữ này có biết mình đang làm gì không?

Cố Hoa Niên đã cho thuốc gì vậy?

Ông nghĩ rằng đó là loại thuốc mê thông thường, định đợi Thương Lạc ngủ say rồi mới lẻn vào phòng cô.

Xác minh tình huống đêm qua.

Nhưng ai biết được, trước khi ông kịp hành động, Thương Lạc đã tự mình đưa đến tận cửa.

Phó Ti bấm vào số của Cố Hoa Niên: "Cậu đã cho thuốc gì?"

"Xuân dược! Muốn cho anh phá thân xử nam ở 38 tuổi, anh có thể hạ dược a! Thuốc rất hiệu nghiệm, anh đã dùng chưa?"

Phó Tu cắt điện thoại nhỏ giọng chửi rủa.

Xuân dược, Cố Hoa Niên vì ông đã đặc biệt phát triển một loại thuốc kích dục rất đặc biệt " tìm hương". Sau khi uống thuốc, tiềm thức của người đó có thể ghi nhớ mùi vị đầu tiên của người khác giới trong một giây, sau khi tác dụng của thuốc, sẽ vô thức tìm đến người này.

Trong quá khứ, Cố Hoa Niên đã sử dụng nó trên Phó Tu, khiến ông suýt chút nữa giết người, sau này không bao giờ sử dụng nó nữa.

Cố Hoa Niên cũng rất dụng tâm, sợ Phó Tu với tấm thân xử nam xấu hổ khi tìm cô gái nên đã dùng chiêu "tìm hương" để cô gái đến với ông.

Dâng thịt đến tận miệng, không cần ai dạy cũng biết cách ăn đi.

..................

Phó tổng: Lang băm! Đó là con dâu của tôi!

Cố Hoa Niên: Ha ha! Có một sự khác biệt giữa tức phụ cùng con dâu liền kém 1 chữ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro