🎈 Chương 11: Xâm lược
Editor: Soolee
___________________
Đôi mắt ông lạnh lùng, nhìn xuống dục vọng của mình đang cứng lên, chết tiệt!.
Ông không biết làm thế nào để đối phó với tình huống này, nhưng lý trí nói Phó Tu cần phải đi ngay không thể ở lại đây. Bên trong một người là con trai, một người là con dâu ông.
Ngay khi Phó Tu muốn rời đi, người hầu bưng bữa ăn khuya liền gõ cửa một hồi, nhưng hai người trong phòng tắm không ai đáp lại.
Cửa phòng mở ra một nửa, người hầu đứng ở cửa không dám tự tiện đi vào, chỉ có thể lớn tiếng: "Tiểu thiếu gia, phòng bếp đã chuẩn bị xong bữa tối. Đại thiếu gia vừa dùng,còn một ít, cậu cùng thiếu phu nhân ăn một chút "
Tiếng của người hầu khiến hai người đang chìm đắm trong dục vọng trở nên tỉnh táo không ít.
Cô đỏ mặt đẩy Phó Nghiêu ra, để cho anh ứng phó tình hình lúc này.
Cây côn thịt to lớn dưới đáy quần của anh ma sát đùi cô, rất cứng khó chịu, không rảnh để ý đến bữa tối hay bữa khuya.
Vì sự ngại ngùng của cô, anh chỉ có thể lên tiếng: " Để bữa tối lên bàn, đi ra đóng cửa lại, sáng mai lại tới thu dọn đồ."
"Vâng, tiểu thiếu gia." Người hầu nghe xong mới cẩn thận đi vào.
Phó Tu không thể trước mặt người hầu mà đi ra ngoài, ông chỉ có thể trốn sau rèm cửa.
Cửa sổ trong phòng mở ra một nửa, gió đêm thổi qua lưng khiến ông dịu đi không ít nhưng dù gió lạnh đến đâu, khát vọng của ông cũng không thể dập tắt.
Ông từ nhỏ đã bị mẫn cảm, đụng tới phụ nữ liền sẽ nổi mẩn đỏ, đôi khi nghiêm trọng cả người ngứa ngáy, hô hấp khó khăn.
Mỗi khi nhìn thấy phụ nữ, ông sẽ tự động tránh xa, đừng nói đến sinh ra cảm giác.
Những lời đồn đại ở Lê Thành về ông rất rõ ràng, ông cũng không quá để ý, bởi vì nó thực sự là như vậy.
Nhưng ai có thể nói với ông sau 30 năm không cứng, đột nhiên có phản ứng đối tượng thế nào mà lại là con dâu của ông.
Nghĩ đến cảnh Phó Nghiêu đang liếm lỗ hoa của cô trong phòng tắm, gã khổng lồ bên dưới bắt đầu kêu gào.
Côn thịt cứng như sắt, đem chiếc quần âu như muốn xé vỡ.
Ông hẳn nên nhanh chóng ra ngoài, rời khỏi nơi đáng xấu hổ này.
Nhưng khi ông muốn đi, Phó Nghiêu bước ra từ phòng tắm ôm cô cả trần trụi, ông chỉ có thể tiếp tục trốn sau rèm cửa.
Anh và Thương Lạc không có thời gian để ý đến bữa khuya, Phó Nghiêu lau người cho cô liền gấp không chờ được bỏ cô xuống giường.
" A Nghiêu.....tắt đèn."
Anh cúi đầu nhìn Thương Lạc, anh biết cô ngại, không làm cô khó xử, anh vươn tay tắt đèn trong phòng.
Cửa sổ phòng hai người hé mở, rèm không che kín mít, cho dù tắt đèn, anh vẫn có thể nhìn rõ.
Phó Tu đang nấp sau rèm cửa, tự nhiên có thể nhìn thấy toàn cảnh cảnh trên giường.
Thương Lạc nhắm mắt lại, cô không dám nhìn Phó Nghiêu đang đè lên người mình.
Chỉ có thể để anh đem chính mình mở ra.
Hai chân đã bị Phó Nghiêu mở rộng, hoa huyệt bị anh chơi đùa vừa nãy đã trở nên lầy lội.
Phó Nghiêu đưa hai ngón tay vào thăm dò, đem dâm thuỷ bôi lên côn thịt của mình.
Một vài giọt chất lỏng tràn ra từ quy đầu dính một ít dâm thuỷ, đem côn thịt chống ở huyệt khẩu của cô
Thương Lạc cảm nhận được côn thịt to lớn của anh bất giác cơ thể một trận run rẩy.
Trước khi cô có thể thoát ra, hai ngón tay của anh đã đẩy mở hai cánh hoa vốn đã có phần đỏ ửng và sưng tấy, đồng thời ép chặt đầu côn thịt to lớn vào trong lỗ huyệt chặt chẽ của cô.
" A! A! A Nghiêu..... đau !"
Hoa huyệt của cô rất chặt lại chưa từng bị dị vật xâm nhập, lập tức bị côn thịt to lớn mở căng ra, miễn bàn bao nhiêu khó chịu.
Phó Nghiêu cũng không thoải mái, ngay cả khi đã thực hiện đủ màn dạo đầu nhưng khi vác súng vào trận, anh mới nhận ra rằng côn thịt của mình rất khó di chuyển trong hoa huyệt.
Thậm chí anh chưa đụng tới màng trinh, cô đã đau đến rơi nước mắt.
" Lạc Lạc, em thả lỏng chút tách hai chân ra, anh không di chuyển được. Côn thịt của anh rất lớn, em là lần đầu tiên không muốn làm em đau. Ngoan, thả lỏng."
------------------
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro