Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phần mở đầu - Chương 11: Bóng đen trong tim

PHẦN MỞ ĐẦU

Chương 11: Bóng đen trong tim

Vì sợ ảnh hưởng đến hiện trường vụ án nên xác chết của Nguyễn Trung Kiên và Nguyễn Trung Nhật vẫn để nguyên tại vị trí ban đầu, mọi người đều thống nhất không di chuyển đến gần nơi đó. Nhưng, trong lúc mọi người đang bàn bạc với nhau làm thế nào rời khỏi nơi này khi không có cầu thì Lê Minh Châu đã một mình tìm đến chỗ xác chết Nguyễn Trung Kiên. Cô không hề sợ hãi mà đi đến lục lọi tìm thứ gì đó trên người hắn ta.

"Đang tìm cái này sao?"

Lê Minh Châu giật mình quay người lại khi nghe giọng nói vang lên. Không biết từ khi nào, mọi người của ba đội đều đã có mặt, và họ đang chăm chú nhìn cô.

"Bông tai của cô không ở đó, khi nãy tôi tìm thấy nên đã cất đi." - Bạch Cẩm Hy giải thích. "Cô là hung thủ giết chết Nguyễn Trung Kiên."

"Nói bậy gì vậy, sao tôi lại giết anh ta?"

"Khi phát hiện xác Nguyễn Trung Kiên, ngoài bông tai rơi ở hiện trường, tôi còn phát hiện trên ngón tay nạn nhân có dính sơn móng tay nữ, ở đây ngoài cô ra thì không ai sơn móng tay."

"Dù như vậy thì cũng không thể nói tôi là hung thủ."

"Cô là con gái của giám đốc Lê." - Trịnh Sĩ Thành lên tiếng. "Tôi từng gặp giám đốc Lê và nghe ngài ấy nói nhiều về cô, khi tang lễ, tôi cũng có đến. Hôm qua gặp là tôi nhận ra ngay, cô rất giống ba mình. Có phải cô nghĩ Nguyễn Trung Kiên hại ba mình như trong tin đồn?"

"Không phải là tin đồn, chính tên khốn kiếp đó đã chiếm đoạt tiền công ty rồi vu khống ba tôi đến nước ông phải nhảy lầu tự sát." - Lê Minh Châu khóc nói. "Khi ba xảy ra chuyện, tôi học ở nước ngoài nên chỉ nghe lời kể của mọi người, dù tin ba tôi vô tội nhưng cũng không có bằng chứng giúp ông rửa sạch tội oan. Sau nhiều lần cố ý, tôi đã tiếp cận thành công và trở thành bạn gái của Nguyễn Trung Kiên, nhân viên được ba nâng đỡ năm nào, đồng thời là người bị nghi ngờ nhiều nhất trong vụ án chiếm đoạt năm xưa. Lúc đầu, tôi thấy hắn đường hoàng nên cũng bắt đầu không nghi ngờ. Nào ngờ, trong một lần say rượu, hắn đã nói ra toàn bộ sự thật. Thì ra, năm xưa vì hắn thua độ cá cược bị bọn giang hồ truy sát, hết cách nên mới nghĩ ra cách ăn chặn tiền công ty. Không ngờ ba tôi phát hiện rồi ra tay ngăn cản, khuyên giải hắn, nhưng tên súc sinh này không những không biết hối lỗi mà còn quay ngược lại đổ tội cho ba tôi rồi đẩy ông suốt lầu, nói ông sợ tội tự sát.

"Vì thế hôm nay cô cố tình dẫn dụ hắn đi riêng rồi ra tay sát hại."

"Đúng vậy! Hạng người như hắn chết cũng đáng."

"Vậy còn Trung Nhật, vì sao cô lại giết anh ấy?" - Lê Thiện Giao hỏi.

"Tôi với anh ta không quen biết, không thù oán thì sao lại giết anh ta." - Lê Minh Châu nói. "Anh ta chết không liên quan tới tôi."

"Cô nói dối, nếu không phải cô thì là ai?"

"Cô ta nói sự thật. Nguyễn Trung Kiên và cô ấy quen biết nhau nên không có chút đề phòng, cô ta mới ra tay thuận lợi. Còn Nguyễn Minh Nhật là bị bắn từ xa, thời gian chết cách Nguyễn Trung Kiên không xa, cô ấy không thể nào di chuyển giết người."

Lê Minh Châu bị trói và giam giữ trong một căn lều, bên ngoài do cặp tình nhân Châu Giao Ngọc và Nguyễn Ngọc Khôn canh giữ, những người còn lại tiếp tục đi sâu vào khu rừng cao su hy vọng có thể tìm được con đường khác ra ngoài.

**

"Tín hiệu của T đã mất." - R thông báo cho mọi người trong đội. "Có ai đó đã gắn thiết bị phá hoại, mọi phương tiện theo dõi đều bị cắt đứt."

"Xem ra tên Tạ Nguyên Phong này định chơi một trận lớn." - K nhận xét. "Trong đám người đó, ngoài hắn và Lê Minh Châu, vẫn còn có rất nhiều sát thủ."

"Tên này định khiến đám người chơi tự tay tàn sát nhau, Hàn Trầm và Bạch Cẩm Hy thua chắc rồi." - L cười. "Không chừng bọn họ cũng không sống sót nổi."

"Hàn Trầm không được xảy ra chuyện." - E tức giận.

"Yên tâm đi!" - M lên tiếng. "T ở đó, hai người đó sẽ không xảy ra chuyện gì đâu."

"Không được! Tôi phải vào đó."

Nhìn E lo lắng rời đi, L cũng vội đi theo.

E và L rời đi chưa lâu thì cánh cửa lại được mở ra, người đi vào chính là Từ Nhược Bạch, theo sau là A đang khống chế một tên thanh niên, miệng hắn đang bị băng keo dán chặt. Nhìn cảnh này, M vui vẻ đi đến, đón lấy hắn từ tay A.

"Xem ra thằng này đã hết cơ hội lợi dụng rồi, nên xử lý hắn thế nào?"

"Nể tình hắn hôm nay giúp tôi tạo nên một màn rượt đuổi đầy tình cảm với anh ấy, để hắn ta vĩnh viễn an nghỉ trong tù đi." - Từ Nhược Bạch ngồi vào ghế nói.

"Theo ý cô." - M vui vẻ đánh ngất tên thanh niên rồi kéo hắn nhanh chóng rời đi.

"Mọi người" - R đột nhiên lên thông báo. - "Xem tôi phát hiện chuyện gì nè?"

"Tên đó đã chịu không nổi rồi." - K nhìn tình hình mà lên tiếng giải thích. "Tiếp theo, hắn nhất định tạo ra một bữa tiệc máu."

Quay lại với đám người Hàn Trầm, sau khi phát hiện máy phát tín hiệu, thiết bị theo dõi toàn bộ bị hỏng, họ bắt đầu cảnh giác hơn, nhưng vẫn không thể ngăn lại những vụ án mạng tiếp tục xảy ra. Nguyễn Chí Trung và Trần Hữu Phước trong đội đỏ đã lần lượt mất mạng sau hai tiếng. Lúc này, Hàn Trầm và Bạch Cẩm Hy đã không thể giữ bí mật hơn nữa, họ phải nói ra sự thật mới có thể mau chóng tìm ra tên hung thủ phía sau.

Cuối cùng, bí mật của tám vị bác sĩ đã được hé lộ. Hai năm trước, chín người cùng nhau tham dự một dự án nghiên cứu bào chế một loại thuốc mới dùng trong giải phẫu thẩm mĩ. Kết quả bước đầu cho thấy loại thuốc này mang lại hiệu quả rất tốt, nó có thể làm tan lượng mỡ thừa trong cơ thể con người vô cùng nhanh chóng mà không hề có cảm giác gì khác so với bình thường. Không ngờ, ba tháng thử nghiệm, hai người mẫu hạng ba tham gia cuộc thử nghiệm đồng loạt bị xuất huyết bao tử nghiêm trọng rồi chết đi. Nguyên nhân là do lượng thuốc họ bào chế đã vượt chỉ tiêu mức độ an toàn đối với cơ thể. Lúc đó, một người trong số họ yêu cầu giải tán đội nghiên cứu, đồng thời phải chịu trách nhiệm trước cảnh sát về hai người mẫu kia. Chín người xảy ra một trận cãi vẻ kịch liệt, không ai chịu nhường ai. Sau đó, vì sự nghiệp của mình, tám người đã liên kết, xô người đồng đội còn lại trong đội xuống vách núi để bịt miệng. Sự việc đã trôi qua một thời gian, ngoài họ ra thì không ai biết nên chưa từng nghĩ đến chuyện có vì người báo thù mà ra tay giết người.

Nguyên tắc trò chơi đã nói rõ, chỉ cần Hàn Trầm tìm ra nguyên nhân thì sẽ không có người chết, nhưng, những nạn nhân tiếp theo vẫn liên tục mất mạng, đầu tiên là Nguyễn Nhân Tâm trong đội đỏ, Trần Bảo Sơn, Triệu Quế Phương của đội xanh, và Tạ Nguyệt Trân đội vàng. Nguyễn Nhân Tâm bị súng bắn chết, Trần Bảo Sơn, Triệu Quế Phương, Tạ Nguyệt Trân đều chết do trúng độc. Tạm gác chuyện Nguyễn Nhân Tâm bị giết sang một bên bởi Hàn Trầm, Bạch Cẩm Hy biết rõ hung thủ phía sau. Bọn họ phải giải quyết cái chết của ba người kia trước. Họ trúng phải độc kali xyanua. Trước khi chết, họ chỉ có một điểm chung duy nhất là uống nước trong bình nước chung của đội. Nhưng, nước không hề có độc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro