CHƯƠNG 3: WanBi 0901 & con đường không thị phi
(GHI LẠI THEO LỜI KỂ CỦA WANBI TUẤN ANH)
"Là nghệ sĩ thì phải để người khác tôn trọng, không thể đánh đổi sự tôn trọng ấy chỉ vì nổi tiếng trong phút chốc bằng những chiêu trò, những scandal rẻ tiền..."
KEM DÂU TÌNH YÊU
Suốt hơn nửa năm làm việc với nhau, anh Chuột chỉ sắp xếp cho tôi tập luyện, thu âm và thỉnh thoảng đi diễn. Lúc này, người bên cạnh tôi nhiều nhất là anh Mèo. Nhưng những lúc đi chung, anh Chuột vẫn trò chuyện với tôi nhiều điều, về sự lễ phép, về tính nhẫn nại, về cách quan hệ với đồng nghiệp, cách giao tiếp với truyền thông...
Bên cạnh việc cộng tác trong quan hệ quản lý- ca sĩ, hai anh em tôi, cùng với Mèo và Leo còn hùn tiền lại để mở quán café Ya!4Teen rất đông khách và nổi tiếng thời điểm năm 2006. Lần đầu tiên tập tành kinh doanh, cả 4 ông chủ phải tự mình quán xuyến tất cả, từ ý tưởng trang trí, lên thực đơn những món nước uống riêng biệt... đến tự mình đi lựa chọn từng cái ly, cái bàn cho quán. Cả đám còn cùng đi Thái Lan vừa du lịch vừa để lựa chọn những món đồ trang trí độc chiêu. Lúc đó Ya!4Teen rất nổi trong cộng đồng teen, vì là quán trà sữa đầu tiên cho khách ngồi bệt xuống sàn và có nhiều trò chơi cho khách giết thời gian (chúng tôi rất có duyên với những ý tưởng đầu tiên!). Công việc kinh doanh ngày càng thuận lợi. Chưa đến một năm sau, chúng tôi tiếp tục mở Ya!Ocean. Mỗi ngày, nhiệm vụ của tôi là học hát, sáng tác, còn công việc ở quán chỉ đơn giản là mỗi tối lượn lờ quán để... "câu khách" và ngồi tiếp chuyện với người này người kia nếu gặp bạn bè đến ủng hộ.
Bận rộn với công việc kinh doanh, nhưng tôi vẫn cảm thấy có đôi chút sốt ruột khi sự nghiệp ca hát của mình vẫn chưa đâu ra đâu. Trong lúc tôi cũng bắt đầu hơi xuống tinh thần, thì anh Chuột bất ngờ thông báo: "Sắp tới anh sẽ làm cho em một minishow để chính thức ra mắt khán giả. Chúng ta bắt đầu tăng tốc!". Sau này anh mới nói, suốt 6 tháng đó, ngoài chuyện kinh doanh để chuẩn bị tiền bạc, anh còn muốn tôi có thêm thời gian rèn luyện bản thân, và tập luyện tính kiên nhẫn. Khỏi phải nói, tôi đã hạnh phúc đến dường nào khi biết tin này, và háo hức như một chiến binh sắp được ra chiến trường để thể hiện khả năng của mình.
Ngày 18/1/2008, ngày diễn ra minishow là một trong những ngày quan trọng nhất cuộc đời tôi. Nhưng cũng là một cú thử thách rất lớn với tôi khi một ca sĩ mới toanh lại tổ chức một minishow riêng ở phòng trà, lại còn có bán vé đàng hoàng. Những ngày trước đó, tôi cứ trong cảm giác lâng lâng hồi hộp. Mọi chuyện đã có anh Chuột sắp xếp hết, tôi chỉ tập trung vào nhiệm vụ duy nhất là cố gắng tập luyện để các tiết mục đều hoàn hảo nhất có thể (giờ tôi mới thấy làm ca sĩ có quản lý đúng là sướng thiệt!). Với tiết mục đinh cho chương trình, anh Chuột quyết định mời một nữ ca sĩ song ca cùng tôi ca khúc Kem Dâu Tình Yêu vừa mua độc quyền từ nhạc sĩ Nguyễn Hồng Thuận. Sau khi hai em tính tới tính lui thì quyết định mời Tóc Tiên, và nhiệm vụ mở lời được giao cho tôi, vì dù gì hai anh em cũng từng quen biết nhau. Trước giờ, mẹ của Tiên rất khó tính và Tiên vẫn nhận lời thu âm song ca với nhiều nam ca sĩ có thù lao. Nhưng không hiểu sao khi tôi ngỏ ý, mẹ con Tiên lại rất vui vẻ nhận lời. Những lần qua nhà Tiên tập luyện, tôi lại nhớ hồi nhỏ, cả nhóm Babies of Music cũng từng có nhiều kỷ niệm khi cùng tập nhảy tại đây. Vậy là cuối cùng tôi cũng đã đặt được những bước chân đầu tiên trên con đường ca hát chuyên nghiệp, giống như mơ mộng của mình thời bé.
Ngày 18/1 cũng đến. Khi vừa đến phòng trà Điểm Hẹn Sài Gòn, tôi hơi choáng ngợp khi cả khán phòng đều nghẹt kín khán giả, nhiều bạn còn phải đứng cả trên lối đi vì không còn chỗ ngồi. Họ liên tục gọi tên tôi. Đứng trong hậu trường chờ đến lúc mở màn, tôi cảm nhận được nhịp tim của mình đập nhanh khủng khiếp, vừa phấn khích vừa hồi hộp. Anh Chuột tất bật lúc ở trong hậu trường, lúc tiếp đón khách mời bên ngoài. Bạn bè mỗi người một tay phụ chuyện này chuyện kia. Nhiều bạn bè trong gia đình HotVTeen như anh Tùng Leo, Diệu Bình, Khổng Tú Quỳnh, Chung Thanh Phong... cũng góp sức cùng tôi với nhiều vai trò. Và tôi đã có một buổi biểu diễn thành công quá mức mong đợi. Lần đầu tiên tôi biểu diễn tất cả những bài tủ từ Cho Em, Từng Ngày Qua... đến Dạ khúc, Goodbye, cả những bài mới như Nấm, Kem Dâu Tình Yêu trong cùng một chương trình như vậy. Sau mini-show này, tôi và Tóc Tiên đều bất ngờ khi Kem Dâu Tình Yêu nổi rần rần trên mạng, và còn được xếp thứ 1 trên nhiều bảng xếp hạng âm nhạc. Đêm ấy, tôi không tài nào ngủ được khi xung quanh mình là ngập tràn hoa, quà tặng của khán giả, bạn bè... và những cảm xúc mãi mãi không bao giờ có thể quên.
CHÀNG TRAI CỦA NHỮNG ĐẦU TIÊN
Kể từ hôm đó, tôi chính thức trở thành ca sĩ chuyên nghiệp với nghệ danh WanBi Tuấn Anh. Tôi bắt đầu có nhiều show hơn (tiền cat-xê cũng tăng cao hơn) nhưng cũng gặp nhiều rắc rối và phải giải thích rất nhiều lần với những người tổ chức chương trình lẫn khán giả về nghệ danh kết hợp giữa nickname và tên thật này (vì lần đầu tiên có một ca sĩ có tên nghe lạ tai như vậy). Nhưng dần dần, mọi người cũng quen với cái tên của tôi, mở đường cho nhiều ca sĩ sau này thuận lợi hơn khi chọn nghệ danh kết hợp giữa nickname và tên thật. Thời điểm đó, tôi cũng là nam ca sĩ teen đầu tiên bước từ online lên sân khấu lớn (về phía nữ cũng chỉ mới có Bảo Thy) nên cũng gặp nhiều lực cản và định kiến vì cái mác "hotboy đi hát". Tôi suy nghĩ rất nhiều, mình phải chọn một con đường riêng. Cuối cùng, tôi và quản lý quyết định sẽ xây dựng hình ảnh WanBi Tuấn Anh là một ca sĩ trẻ có khả năng sáng tác (lúc ấy tôi là ca sĩ teen đầu tiên chọn hình ảnh này). Con đường này dù khó khăn hơn, nhưng tôi phải chứng minh cho mọi người thấy những thành công tôi đạt được không chỉ nhờ vận may hay ngoại hình.
Điều tôi cảm thấy tự hào nhất từ khi còn là một chàng hotboy tập tễnh làm người mẫu ảnh cho đến khi trở thành ca sĩ, là chưa bao giờ tôi vướng vào bất kỳ scandal nào. Chẳng phải gì ghê gớm, chỉ đơn giản là tôi rất ghét cảm giác bị người khác coi thường mình. Tôi luôn nhớ những điều anh Chuột dặn dò tôi khi hai anh em bắt đầu làm việc với nhau: "Là nghệ sĩ thì phải để người khác tôn trọng, không thể đánh đổi sự tôn trọng ấy chỉ vì nổi tiếng trong phút chốc bằng những chiêu trò, những scandal rẻ tiền. Mình có thể chưa đình đám, có thể hát chưa hay, nhảy chưa giỏi, nhưng không được làm gì để đồng nghiệp và khán giả coi thường". Ban đầu, tôi không hiểu rõ lắm, nhưng sau này, càng va chạm nhiều với những mặt trái của showbiz, tôi càng chiêm nghiệm được những điều anh nói...
Năm 2008, tôi nhanh chóng trở thành gương mặt được chú ý trong thời điểm âm nhạc Việt đang thiếu hụt những nhân tố mới. Mọi người càng kỳ vọng vào mình, tôi càng cảm thấy áp lực. Nhưng tính tôi rất ngộ, vừa thích có quản lý, nhưng lại rất sợ bị quản lý áp đặt phải làm những điều mình không muốn. Tôi cũng hơi cứng đầu trong việc lựa chọn phong cách âm nhạc. Có thể giọng tôi hát chưa hay, sáng tác của tôi chưa thuận tai của số đông, nhưng tôi chỉ có thể hát được thể loại âm nhạc tôi thích. May mà tôi và anh Chuột làm gì cũng dựa trên sự tôn trọng lẫn nhau nên chuyện gì cũng bàn bạc cho đến khi thống nhất được điểm chung. Và hai anh em cũng đồng quan điểm: cố gắng làm cho khán giả thích điều mình làm chứ không chỉ cố chạy theo những điều mọi người thích nhưng không phù hợp với mình.
Năm 2008 có thể nói là năm thuận lợi nhất trong sự nghiệp ca hát của tôi, vì hầu như tất cả mọi điều chúng tôi làm đều thành công. Ngay sau thành công của Kem Dâu Tình Yêu, tôi và anh Chuột tiếp tục chuẩn bị thu âm ca khúc để thực hiện album đầu tay. Chúng tôi muốn làm mới lại ca khúc Cho Em nên quyết định thực hiện bản song ca cho ca khúc này. Hai anh em quyết định liên lạc với Thùy Chi, cũng là một giọng ca nổi tiếng trên mạng mà tôi rất thích. Tôi không nghĩ Chi sẽ nhận lời, vì cô ấy vốn là một người rất "nghệ sĩ tính" và chỉ song ca với những ca sĩ miền Bắc. Vậy mà không hiểu sao Chi lại đồng ý (dù sau đó chúng tôi có gặp chút rắc rối với cô ấy để đưa ca khúc này vào album), và Cho Em phiên bản WanBi- Thùy Chi đã ra đời.
Ngoài Cho em, anh Chuột quyết định chọn thêm 4 sáng tác nữa của tôi là Loving U, Chuyện Tình Gió, Lời Yêu và Ngày Nắng Bên Trời. Ngoài ra, còn có hai bài độc quyền từ nhạc sĩ Nguyễn Hồng Thuận là Máy Điều Hòa Mùa Hè và Dối Lòng. Hai anh em đều rất tâm huyết với album này nên có thể bàn bạc ý tưởng với nhau bất kỳ lúc nào. Cuối cùng, chúng tôi đặt tên cho album là WANBI0901. Ngoài ý nghĩa ngày sinh của tôi, 0901 còn là 9 ca khúc trong album vol.1, và 9 phong cách khác nhau trong cùng một quyển photobook tặng kèm. Tuy nhiên, tính cả sáng tác của tôi và anh Thuận, cùng một bài của Liêu Hưng là Cơn Mưa Đầu Tiên cũng chỉ mới có 8 bài, vẫn còn thiếu một bài. Thời điểm đó, anh Nguyễn Hải Phong là người hòa âm phối khí và thu âm cho tôi hầu như tất cả các ca khúc của album này. Mối duyên đưa đến sự kết hợp làm việc chung của hai anh em cũng khá tình cờ, khi đó anh Phong chỉ đang là người phụ trách phòng thu GOM của anh Lam Trường. Tôi rất ngưỡng mộ tài năng và tính cách của anh Phong, nên mặc dù anh chưa có phòng thu riêng, nhưng anh đến làm việc ở phòng thu nào thì tôi lại theo anh đến đó để thu âm. Lúc đó anh Phong cũng chỉ mới được biết đến qua ca khúc Đôi Giày Vải của anh Lam Trường, nhưng tôi rất thích những sáng tác của anh. Và tôi muốn ca khúc cuối cùng trong album phải là một sáng tác của Nguyễn Hải Phong. Tôi gửi style nhạc mẫu là một bài nhạc Hoa mà mình rất thích và đặt hàng nhạc sĩ Nguyễn Hải Phong sáng tác. Anh Phong là người rất kỹ tính nên khá lâu sau, anh mới sáng tác xong. Vừa nghe hết bản demo, tôi đã linh cảm được ca khúc này sẽ thành hit nên đồng ý liền. Và quả không sai, sau đó ca khúc Đôi Mắt đã đưa cả sự nghiệp của tôi và anh Nguyễn Hải Phong sang một trang mới rực rỡ hơn.
Hoàn tất xong phần audio, tôi và anh Chuột lại tiếp tục bàn bạc với nhau về ý tưởng thực hiện MV với hai ca khúc được chọn là Đôi Mắt và Loving U. Sau khi làm việc với vài đạo diễn mà chưa ưng ý, trong một lần đi diễn, hai anh em vô tình xem trên TV và rất thích hình ảnh, màu sắc trong một MV mới của Bảo Thy do đạo diễn Danny Nguyễn thực hiện. Tôi cũng có quen biết với Danny trong thời gian gắn bó với gia đình HotVTeen nên quyết định sẽ mời Danny làm MV cho mình. Nhưng giá quay MV của Danny lúc đó cũng khá cao so với giá trị trường. Trước khi làm ca sĩ, tôi không hình dung được việc thực hiện một album lại tốn kém như vậy. Nhưng may mà quản lý của tôi cũng chịu chơi, và đã chơi thì phải chơi cho tới. Anh Chuột quyết định vay tiền ngân hàng để đầu tư thực hiện MV thật ấn tượng cho tôi, vì tiền để dành của anh đã dồn hết cho việc mua ca khúc, hòa âm phối khí và thu âm.
Anh Chuột cũng muốn lần đầu tiên có một hotgirl tham gia diễn xuất trongMV, thay vì một nữ diễn viên chuyên nghiệp để mang lại màu sắc mới gây chú ý chosản phẩm của tôi. Tôi liền giới thiệu Mi Vân, khi đó đang khá hot trên mạng.Xem hình xong, anh Chuột đồng ý và quyết định mời Mi Vân bay từ Hà Nội vào 2ngày để quay. Mi Vân cũng là người khá kỹ tính và trước đó chưa từng nhận lờiquay MV, nhưng lại đồng ý với chúng tôi. Trước giờ, tôi luôn nghĩ giữa tôi vànhững người mình từng hợp tác đều có cái duyên gì đó không lý giải được. Vàthành công khởi đầu sự nghiệp của tôi một phần cũng nhờ vào tính cách dám mạohiểm với những điều đầu tiên như thế...
CUỘC CHIẾN VỚI CƠN ĐAU THOÁT VỊ ĐĨA ĐỆM
Hai ngày quay MV, lần đầu tiên tôi hiểu được cảm giác vất vả của một ca sĩ để có được những cảnh quay đẹp nhất cho sản phẩm của mình. Tôi gần như kiệt sức khi phải làm việc liên tục từ 5 giờ sáng đến tận 12 giờ đêm. Buổi tối của ngày quay thứ 2, đạo diễn sắp xếp quay cảnh tôi nhảy cùng vũ đoàn trong MV Đôi Mắt. Tôi vốn không có năng khiếu về vũ đạo nên cảnh quay là một nỗi ám ảnh cho cả tôi lẫn êkip. Nhưng khi vừa quay đến lần nhảy thứ 4 thứ 5 gì đó, tất cả mọi người đều hoảng hốt khi đột nhiên tôi quỵ xuống, mặt nhăn nhó. Tôi có cảm giác đau kinh khủng ở thắt lưng, đến mức không còn đứng vững. Dạo trước đó, tôi hay có cảm giác bị tê từ lưng, kéo dài xuống chân trái, thỉnh thoảng còn rất đau. Những ngày tập nhảy bài Đôi Mắt, tôi đã có cảm giác không ổn lắm nhưng không dám nói với ai, vì nghĩ không có gì nghiêm trọng, và cũng không muốn ảnh hưởng đến tiến độ thực hiện MV.
Mọi người hoảng hốt, anh Chuột và đạo diễn tính ngưng buổi quay lại, nhưng tôi phải trấn an mọi người: "Em làm tiếp được, cho em nghỉ một chút thôi!". Thật sự lúc đó tôi đau lắm, cảm giác như có hàng ngàn mũi kim đâm vào cột sống của mình. Cuối cùng tôi cũng cố gắng hoàn thành xong cảnh quay, dù không hoàn hảo như ý chúng tôi muốn. Sau này, mỗi lần xem lại MV Đôi Mắt, tôi vẫn cứ tiếc hoài cảnh quay này....
Sau khi hoàn tất 2 MV, anh Chuột đưa tôi đi chụp CT và bác sĩ chẩn đoán tôi bị thoát vị đĩa đệm, căn bệnh thường chỉ xảy ra ở người lớn tuổi hoặc vận động nhiều. Tôi không hiểu sao căn bệnh này lại rơi trúng vào mình? Mãi đến sau này, tôi nghiệm ra được một điều, ông trời rất hay trêu ghẹo tôi. Những lúc tôi có được chút thành quả nào trong sự nghiệp là y như rằng sức khỏe của tôi lại gặp vấn đề gì đó, như một sự nhắc nhở mà tôi không bao giờ hiểu được tại sao. Dường như ông cảm thấy sự nỗ lực của tôi chưa đủ, nên lúc nào cũng bày ra thêm thử thách để tôi phải cố gắng vượt qua.
May mà bệnh thoát vị đĩa đệm của tôi chỉ mới ở giai đoạn đầu nên chưa nghiêm trọng lắm. Nhưng anh Chuột cũng phải từ chối rất nhiều show để tôi trị bệnh. Mỗi buổi chiều, anh lại chở tôi đến bệnh viện Y Học Dân Tộc để châm cứu, vật lý trị liệu suốt hơn một tháng. Nhưng điều khiến tôi buồn nhất là bác sĩ căn dặn tôi không được cử động mạnh, không được làm việc quá sức, không được nằm sai tư thế, không được nhảy trên sân khấu để tránh bệnh tái phát. Tôi biết mình không có năng khiếu vũ đạo nên rất cố gắng tập luyện cùng vũ đoàn MTE, nhưng giờ ngay cả cơ hội nhảy tôi cũng không có thì có bất công với tôi quá không? Nhưng nhìn mọi người lo lắng, tôi lại trấn tĩnh mình, và giả bộ đùa: "Chắc tại mọi người đã đặt cho em biệt danh Hoàng tử ballad nên suốt sự nghiệp của mình em chỉ được hát nhạc ballad chứ không được hát nhạc sung".
Sau hơn một tháng châm cứu và vật lý trị liệu, đĩa đệm ở cột sống của tôi tạm di chuyển về vị trí cũ. Những cơn đau giảm bớt, và tôi đã có thể cử động thoải mái hơn. Nhưng tính tôi đã lên sân khấu thì chỉ biết khán giả mà quên mất tình trạng của mình, nên mấy lần tôi vẫn cứ nhảy nhót. Có lần, diễn ở trường học, tôi còn "máu" quá nên phi thẳng từ sân khấu xuống khán giả để giao lưu. Lần đó diễn xong, bị anh Chuột la cho một trận, tôi cũng chỉ biết cười hì hì: "Em không sao, em biết nhảy được em mới nhảy mà!"
Mặc dù phải chiến đấu với những cơn đau của chứng thoát vị đĩa đệm, nhưng niềm vui hoàn thành xong album WANBI0901 đã lấn át tất cả cảm xúc của tôi. Ngày cầm đứa con tinh thần đầu tiên của mình trên tay, tôi lâng lâng như đi trên mây (tôi chỉ tưởng tượng chứ đã đi trên mây bao giờ đâu mà biết). Hôm tổ chức partyshow ở phòng trà Yesterday (ngày 16/11/2008) để vừa làm họp báo, vừa biểu diễn giao lưu khán giả, là ngày trọng đại thứ 2 trong cuộc đời ca hát của tôi. 2g chiều chương trình mới bắt đầu, nhưng từ 12 giờ, mấy trăm khán giả đã xếp hàng đặc kín trước cửa phòng trà để đợi mua đĩa và vào tham gia buổi giao lưu. Nhiều bạn bè đồng nghiệp cũng đến chia vui và biểu diễn cùng tôi trong ngày này khiến tôi cực kỳ cảm động. Các phóng viên và đồng nghiệp cũng đều ngỡ ngàng khi tận mắt chứng kiến sự hâm mộ của khán giả dành cho tôi. Lần đầu tiên, tôi cảm thấy tự tin là mình đã có được những thành công, dẫu chưa phải to lớn trên con đường ca hát.
Sau buổi họp báo này, tôi nhắn tin cho anh Chuột: "Em rất cảm ơn anh!" (anh em tôi rất ngại nói thẳng những lời ngọt ngào khách sáo với nhau). Sau hơn một năm làm việc cùng nhau, cuối cùng chúng tôi cũng đã ra được sản phẩm chính thức đầu tiên, và chứng minh cho mọi người thấy, tôi đủ khả năng để thực hiện ước mơ của mình. Hai MV Đôi Mắt và Loving U nhận được rất nhiều lời khen ngợi, nhiều ca khúc trong album được khán giả yêu thích. Đặc biệt, ca khúc Đôi Mắt đã lập tức nổi đình nổi đám khắp nơi, đứng đầu rất nhiều bảng xếp hạng trong một thời gian dài. Bài hit này không chỉ khiến tên tuổi của tôi vụt sáng, mà còn góp phần làm cho nhạc sĩ Nguyễn Hải Phong được biết đến nhiều hơn. Đi diễn ở đâu tôi cũng được yêu cầu phải diễn Đôi Mắt, từ những chương trình sự kiện, truyền hình đến những show diễn vùng sâu. Và ca khúc này đã gắn bó suốt sự nghiệp ca hát của tôi như một định mệnh!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro