Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 265: Thi đấu bắt đầu.

Bọn họ đều khâm phục Thiên Tứ mãnh liệt. Bất kể là Quách Định Quyền hay anh em nhà họ Kim, thậm chí Đoan Mộc Trường Phong cũng bị hắn đùa trong lòng bàn tay.

Anh em nhà họ Kim phiền muộn, phiền muộn đến tận xương tủy.

Ngươi nói bọn họ và Đoan Mộc Trường Phong có cừu oán gì? Trước bị hắn không hiểu ra sao đánh một trận, này còn có thể nói hiểu lầm, bị Thiên Tứ hãm hại, nhưng lần này thì sao?

Nhưng một cường giả Hải Tuyền Cảnh ra tay, bọn họ ngoại trừ chịu đòn còn có thể thế nào?

Da mặt của Thích Vĩnh Dạ co giật. Từ khi nhìn thấy Thiên Tứ có thể sai bảo Lăng Tư Quyên, hắn liền biết tên này không bình thường, nhưng trâu bò đến mức này, vẫn để hắn giật nảy cả mình.

Đoan Mộc Trường Phong không phải cường giả Hải Tuyền Cảnh đơn giản như vậy. Hắn còn là một vị Đan sư Huyền Cấp hạ phẩm, ở toàn bộ Vũ Quốc cũng có chút danh tiếng, ngay cả cường giả Sinh Địa Cảnh thấy hắn cũng khách khí.

Nói hơi khó nghe, hiện tại hắn và thủ hạ của Thiên Tứ khác nhau chỗ nào? Bảo hắn làm gì hắn liền làm cái đó, nào có tôn nghiêm của Đan sư Huyền Cấp, cốt khí của cường giả Hải Tuyền Cảnh?

Thế nhưng, nếu như giao hảo với Thiên Tứ, không phải có thể biến Đoan Mộc Trường Phong thành của mình sao?

Đại Vương Tử chỉ kết giao với Quách Định Quyền liền để hắn cực kỳ bị động, nếu hắn có thể chiêu mộ được Đoan Mộc Trường Phong... Vậy địa vị của hắn sẽ cực kỳ vững chắc, ai cũng không cách nào ngăn cản hắn kế thừa vương vị!

Mà thời điểm Hoàng Thất Công và Trương Vị Sơn khoan thai đến muộn, nhìn thấy tình cảnh trước mắt… Đoan Mộc Trường Phong như phát rồ đánh đồ đệ của mình cùng anh em nhà họ Kim, mà đối tượng bọn họ cần cứu, lại ngồi nhàn nhàn, ở một bên uống rượu ăn ngon.

Cái này là chuyện gì a?

Quách Định Quyền, anh em nhà họ Kim đều phiền muộn đến tột đỉnh.

Đối với Quách Định Quyền mà nói, sư phụ đánh đệ tử như lão tử đánh nhi tử, thiên kinh địa nghĩa, lẽ nào hắn còn có thể trả thù? Cái này không khác khi sư diệt tổ, làm như vậy sẽ bị vạn người phỉ nhổ!

Mà anh em nhà họ Kim cũng biết lão giả đánh bọn họ chính là Đan Kiếm song tuyệt, địa vị cực cao, ngay cả Đại Nguyên Vương thấy cũng phải khách khí, dù trưởng bối Kim gia biết chuyện này, cũng sẽ không cho bọn họ báo thù.

Nói cách khác, bọn họ ăn đòn khẳng định là uổng công chịu đựng.

Thiên Tứ!

Bọn họ đều nghiến răng nghiến lợi. Kẻ cầm đầu tất cả những thứ này là Thiên Tứ, bị bọn họ hận đến tận xương tủy.

- Thiên tiểu hữu, ngươi không sao chứ?

Hoàng Thất Công cùng Trương Vị Sơn đều chạy tới, dáng dấp vô cùng sốt sắng.

- Không có chuyện gì!

Lăng Hàn cười lắc đầu.

Đương nhiên không sao rồi, tất cả mọi người thầm nói. Trước lừa anh em nhà họ Kim, thầy trò Đoan Mộc Trường Phong một trận, tiếp theo ngay cả Đoan Mộc Trường Phong cũng nghe hiệu lệnh của hắn, làm sao có thể có việc?

Có điều, nhìn thấy hai Đan sư Huyền Cấp giá lâm, dáng dấp khách khí với Thiên Tứ, tất cả mọi người không nhịn được co giật, càng thêm hiếu kỳ thân phận của Thiên Tứ.

Tên này đến tột cùng là người nào?

Nhịp tim của Tứ Vương Tử càng nhanh hơn, quyết định không tiếc bất cứ giá nào cũng phải kéo Thiên Tứ vào trận doanh của mình. Nếu có ba vị Đan sư thay hắn phất cờ reo hò, Vương vị tất là của hắn!

Thiên Tứ cũng không muốn ở chỗ này nữa, đứng dậy rời đi, Đoan Mộc Trường Phong thì mặt dầy đi theo tới Thiên Dược Các. Hắn còn muốn đòi Thiên Tứ hai thức khẩu quyết và đồ lục cuối cùng của Đãng Vân Kiếm Pháp.

Chuyện này, Hoàng Thất Công và Trương Vị Sơn đều hết sức kinh ngạc. Không nghĩ tới Thiên Tứ không chỉ có thành tựu kinh người ở đan đạo, ngay cả võ đạo cũng có kiến giải bất phàm, lại còn có thể chỉ điểm Đoan Mộc Trường Phong.

Thiên Tứ cũng không nuốt lời, sau khi trở về liền truyền cho Đoan Mộc Trường Phong thức thứ tám của Đãng Vân Kiếm Pháp.

Thức thứ chín đâu?

Này chắc chắn sẽ không truyền hiện tại, để đề phòng Đoan Mộc Trường Phong qua cầu rút ván. Hơn nữa cũng để tránh mọi người nghi ngờ về thực lực của gã. Trong tay có võ kĩ Huyền cấp, cường giả Hải Tuyền Cảnh nào chả ham.

Đoan Mộc Trường Phong hiển nhiên cũng biết điểm ấy, bởi vậy sau khi chiếm được thức thứ tám liền cáo biệt rời đi. Có thể được thức thứ chín hay không, tự nhiên còn phải nhìn biểu hiện ngày sau của hắn.

Sau khi trở lại phòng, Thiên Tứ ngủ rất an nhàn. Chỉ là người có tư cách đi tham gia tiệc rượu của Tứ Vương Tử, đều không phải loại bát quái, sự tình liên quan tới Thiên Tứ, chỉ ở trong phạm vi rất nhỏ truyền lưu.

Sáng sớm ngày thứ hai, một người hầu của Vương phủ đi tới Thiên Dược Các, nói Đại Nguyên Vương cho mời, muốn gặp Thiên Tứ.

Đại Nguyên Vương muốn gặp mình?

Thiên Tứ không có để Lăng Tư Quyên đi theo, một mình cùng gia đinh kia đi Đại Nguyên Vương phủ.

Đại Nguyên Vương đã hơn sáu mươi tuổi, nhưng bởi vì tu vi thâm hậu, nên bộ dạng không quá già nua, ngược lại, thân hình hắn cao lớn khôi ngô, cả người toả ra khí thế mạnh mẽ, hiển lộ hết khí vương giả.

Sinh Địa tầng sáu.

Thiên Tứ chỉ liếc mắt nhìn, tu vi của đối phương liền không chỗ che thân ở trước mặt hắn. Con đường võ đạo, bốn và bảy là một cửa ải, vị Đại Nguyên Vương kia nên ở cảnh giới này rất lâu a.

- Bái kiến Đại Nguyên Vương!

Thiên Tứ chắp tay nói.

- Miễn lễ!

Đại Nguyên Vương nhấc lên tay, cười nói.

- Người trẻ tuổi bây giờ thực bất phàm, không chỉ tuổi còn trẻ liền đạt đến Tụ Nguyên cảnh, càng làm cho ba vị Đan sư Huyền Cấp đảo quanh, ngay cả bản vương cũng không có vinh quang như vậy.

Chuyện phát sinh ngày hôm qua, vị Đại Nguyên Vương này tự nhiên biết rõ.

Thiên Tứ bật cười nói

- Chỉ là có chút trình độ ở mặt luyện đan, cho nên mới có tiếng nói chung với mấy người Hoàng Đại Sư.

Đại Nguyên Vương đương nhiên sẽ không tin tưởng, nhưng hắn không vạch trần. Chỉ là trong lòng hết sức tò mò, ở địa bàn hắn quản lý lại có một nhân tài như thế, để tam đại Đan sư đều muốn vây quanh.

- Vậy nha đầu Lăng gia kia thì sao?

Hắn cười nói, sự tình của Lăng Tư Quyên cũng không gạt được hắn.

- Khà khà, ngọc thụ lâm phong, nên được hoan nghênh a.

Thiên Tứ cường điệu nói.

- Ha ha, ngươi nha!

Đại Nguyên Vương chỉ Thiên Tứ, tựa hồ đang trách cứ hắn dối trá, hắn chuyển đề tài nói.

- Ngươi cảm thấy, hai nhi tử của ta, người nào thích hợp kế thừa vị trí của bản vương?

Vấn đề này nên hỏi hắn sao?

Thiên Tứ cười cợt nói:

- Hai vị Vương tử mỗi người đều có ưu điểm, đến tột cùng vị nào càng thêm thích hợp, trong lòng Vương gia đã hiểu rõ, nào cần tại hạ nhiều lời?

Đại Nguyên Vương cất tiếng cười to, thầm nghĩ trong lòng, thằng nhóc này, nói chuyện kín kẽ không một lỗ hổng. Hắn lại chuyển đề tài, nói:

- Bản vương còn có một nữ nhi chưa hôn phối, ngươi có nguyện làm con rể của bản vương không?

Mẹ nó, người của Đại Nguyên Vương phủ này là trực tiếp như thế sao? Lúc báo danh, Đại quản gia cũng kéo hồng tuyến, hiện tại tên này cũng không chờ đợi được nữa.

Thiên Tứ vội vã xua tay nói:

- Tại hạ một lòng võ đạo, trong vòng mấy năm là sẽ không cân nhắc việc hôn nhân.

Đại Nguyên Vương không khỏi thầm kêu đáng tiếc. Ngay cả Hoàng Thất Công, Trương Vị Sơn, Đoan Mộc Trường Phong cũng cực kỳ cung kính với Thiên Tứ, hiển nhiên thiếu niên này ở mặt đan đạo có thực lực kinh người. Nếu như có thể làm con rể mình, này đối với nhất mạch của bọn hắn, có thể sẽ có trợ giúp không tưởng nổi.

Nhưng nếu Thiên Tứ đã khéo léo từ chối, hắn làm Vương gia đương nhiên sẽ không mặt dày mày dạn. Con gái của hắn hoa nhường nguyệt thẹn, lại không phải không ai thèm lấy.

- Sau này nếu gặp phải khó khăn gì, cứ đến tìm bản vương!

Đại Nguyên Vương cho Thiên Tứ một hứa hẹn rất lớn, dù không làm cha vợ được cũng phải giao hảo.

- Đa tạ Vương gia ưu ái!

Thiên Tứ lĩnh phần ân tình này. Dù sao hiện tại hắn còn rất nhỏ yếu, cần sự giúp đỡ như vậy.

Trở lại Thiên Dược Các, chỉ thấy Tứ Vương Tử sớm đến bái phỏng, đã đợi rất lâu rồi.

Vị Tứ Vương Tử này nói với hắn rất lâu, nhưng không có cái gì thực chất, chỉ là lập quan hệ mà thôi. Hiển nhiên, vị Tứ Vương Tử này cũng biết, miếu của mình quá nhỏ, không chứa nổi Thiên Tứ, bởi vậy chỉ bình đẳng tương giao, mà không có ý tứ thu hắn làm thủ hạ.

Thiên Tứ ngược lại không ngại nhiều bằng hữu, bởi vậy, hai người tự nhiên là trò chuyện rất vui.

Sau đó lại nghỉ ngơi một ngày, rốt cục đến ngày Đại Nguyên luận võ.

Đầu tiên, chính là rút thăm.

Sau khi xác định năm mươi ứng cử viên hạt giống, những người khác sẽ lấy hình thức rút thăm phân tổ, tạo thành năm mươi tiểu đội, phân lên các võ đài, sau đó đấu võ. Cuối cùng còn đứng ở trên lôi đài chính là năm mươi người đứng đầu của Đại Nguyên luận võ lần này, có thể thu được tiêu chuẩn tiến vào Hổ Dương Học Viện.

Thiên Tứ nhàn nhạt dùng ánh mắt đảo qua các thí sinh. Chỉ là Tụ Linh Cảnh, cái này giống như hắn đang chơi đùa với Mộc Thực quả con vậy. Đương nhiên, không có đối thủ mạnh hơn hắn.

- Thiên ca!

Chỉ thấy đám người Lí Hạo đang ở cách đó không xa vẫy tay với hắn. Đây là nhóm người đã cùng hắn lấy được Thanh Linh Quả hôm bữa.

- Ai nha, lần này xong đời, ta ở tổ thứ bảy, nghe nói tổ này có một cao thủ hạt giống tên Tư Mã Văn Đông, người mạnh nhất của Đại Nguyên thành Tư Mã gia, đã là Tụ Linh tầng bảy.

Lưu Đông lắc đầu ai thán nói.

- Ta so với ngươi càng thảm, tổ thứ nhất, cao thủ hạt giống là Tứ Vương Tử, vậy thì một tia hi vọng cũng không có!

Chu Tuyết Nghi đồng dạng than thở, nhưng nàng lập tức lại trở nên hưng phấn nói:

- Có điều, Lí Hạo có khả năng giết ra ngoài, thu được một tiêu chuẩn!

Thiên Tứ nhìn Lí Hạo một chút. Hơn một tháng qua, hắn đã đạt đến Tụ Linh tầng ba hậu kỳ, cái này tự nhiên là công hiệu của Siêu Nguyên Đan.

Tu vi như thế, cộng thêm đao khí, độ khả thi Lí Hạo giết ra khỏi trùng vây rất cao. Dù sao tổ của hắn tới bốn mươi mấy, cao thủ hạt giống mới Tụ Linh tầng bốn. Mặc dù nói tầng bốn đối chiến tầng ba có ưu thế cực lớn, nhưng Lí Hạo có đao khí, cái này đủ để bù đắp chênh lệch.

Huống chi, cao thủ hạt giống cũng phải đối mặt nguy hiểm bị người vây công, chỉ cần Lí Hạo đủ biết điều, đến cuối cùng mới bạo phát, thì có khả năng cười đến cuối cùng.

Bốn người Lưu Đông đều không ngừng hâm mộ. Bọn họ cũng từng hỏi qua Lí Hạo về đao khí, nhưng mặc bọn họ cố gắng ra sao cũng không cách nào hình thành.

- Ai, thời điểm ở Quách Thạch trấn, chúng ta còn coi mình rất mạnh, nhưng chạy đến nơi này mới biết, Đại Nguyên thành thực sự là thiên tài tập hợp, như Kim gia, Liễu gia, tùy tùy tiện tiện liền có thể lôi ra mười mấy cao thủ hạt giống.

Trần Bằng Cử lắc đầu, đầy vẻ thất vọng.

Hắn và Chu Sướng đều dựa vào Thanh Linh Quả bước vào Tụ Linh Cảnh, nhưng khóa Đại Nguyên luận võ này cường giả như mây, không có thực lực Tụ Linh tầng bốn trở lên, như vậy trừ khi như Lí Hạo tu ra đao khí, bằng không căn bản không thể thu được năm mươi vị trí đầu.

- Thiên ca, ngươi thì sao, tổ thứ mấy?

Năm người đều nhìn về phía Thiên Tứ.

Bọn họ đều biết thực lực của Thiên Tứ rất mạnh, nếu như rút thăm tốt, giết vào năm mươi vị trí đầu là rất cao.

Thiên Tứ cười cợt nói:

- Ta là người của tổ bốn mươi.

Phốc!

Cả năm người thất kinh, cho dù ThiênTứ không quá nổi bật về tu vi nhưng đã tu ra kiếm khí chân chính. Há lại có thể chỉ được xếp vào các thí sinh bình thường khác.

- Với ta, có là hạt giống hay không. Không quan trọng. Cứ giành chiến thắng là được. Haha.

Thiên Tứ cười lớn, mấy người kia cũng gật đầu nhìn nhau mà nói

- Tư chất Thiên ca hơn người, ở luyện thể cảnh đã tu ra kiếm khí. Nay dù có gặp đối thủ nào mạnh hơn cũng sẽ chiến thắng mà thôi.

Cả đám bật cười,m vang cả một góc sân, mãi đến lúc chia đội mới rời đi

Sau khi Thiên Tứ bốc thăm, liền là người của tổ thứ 40. Bất quá bên trong không gian Bảo hạp, Liễu Uyên thở dài nói với gã.

- Sao ngươi lại tham gia cái cuộc thi tẻ nhạt này. Chẳng có gì thú vị cả.

Thiên Tứ dùng thần thức của mình đáp lại.

- Ta đã điều tra kĩ lưỡng, tuy rằng Thất đại môn phái ở đây đều ra sức tuyển dụng quân sĩ để tiêu diệt Thiên Thi Tông. Nhưng lại chỉ có người ở các học viện lớn, hay các môn phái mới có tư cách. Ta nghĩ, bọn chúng làm vậy vì để tránh cho người dân hoang mang. Vì trước đây hai năm, bọn họ đã tuyên bố tiêu diệt hoàn toàn Thiên Thi Tông rồi. Lên chuyện này nếu dấu được, bọn họ cũng sẽ dấu đến cùng. Tránh cho môn phái mất danh tiếng.

- Hừm, chỉ là tàn dư của môn phái nhỏ bé. Ấy vậy cũng không giải quyết xong. Nếu cân để ta cho đám Sát Linh đi giải quyết. Có phải nhanh hơn không?

Liễu Uyên hậm hực nói. Dù sao nàng cũng đang thúc giục Thiên Tứ cho nàng ra bên ngoài chơi đùa. Ở mãi trong đây, khiến nàng không thoải mái.

- Sự việc lần này không đơn giản. Ta muốn tìm hiểu tận gốc vấn đề liên quan tới thân phận của mình. Lên cần thu thập những chứng cứ dù là nhỏ nhất.

Nói rồi gã ngắt thần thức của mình. Tay chân khẽ khởi động một chút, cho trận tỷ thí sắp tới.

Buổi sáng rút thăm xong xuôi, buổi chiều chính là võ đài chiến, tuyển ra năm mươi cường. Ngày mai lại tiến hành vòng đấu thứ hạng, tuyển ra thập cường cùng quán quân.

Sau khi ăn cơm trưa xong, tất cả mọi người đi tới tràng giác đấu. Bình thường nơi này sẽ cử hành các loại hoạt động luận võ, tân niên tế tự. Nơi này còn có thể có võ giả chiến đấu với yêu thú, bởi vậy mặt đất nơi này cũng nhiễm phải máu tươi.

Ngày hôm nay bởi vì phải tiến hành Đại Nguyên luận võ, hoạt động khác tự nhiên đều tạm dừng. Ở khu vực trung ương to lớn dựng lên mười võ đài, mười tổ thi đấu đồng thời tiến hành, chỉ cần năm vòng liền kết thúc.

Vì gã là nhân sự của tổ 40 lên phải vòng thứ 4 mới tham chiến.

Mỗi một tổ, nhân số đều khoảng chừng bảy mươi người, chênh lệch nhau không quá nhiều, bởi vì khó bảo toàn sẽ có người lâm thời bỏ quyền.

Chiến đấu vòng thứ nhất không hồi hộp chút nào, đều là cao thủ hạt giống thắng được. Như Tứ Vương Tử đã đạt đến Tụ Nguyên tầng chín, dù những người khác liên thủ cũng không phải đối thủ của hắn. Huống hồ ai sẽ đắc tội một người có khả năng là Đại Nguyên Vương đời kế tiếp, nào dám liên thủ đối phó hắn.

Mà vòng thứ nhất ra trận, cao thủ cũng mạnh nhất, đa số là mười người đứng đầu giới trước, tỷ như Tứ Vương Tử, Kim Vô Cực, Lý Đông Nguyệt.

Vòng thứ hai, thứ ba thì có một số bất ngờ xuất hiện, nhưng Trần Bằng Cử, Chu Sướng là vô duyên, hai người đều bị đào thải. Cũng may ba năm sau còn có một cơ hội, đến thời điểm đó bọn họ có khả năng đạt đến Tụ Nguyên trung kỳ, trở thành cao thủ hạt giống, như vậy tiến thêm một bước sẽ rất lớn.

Điều này cũng có thể thấy được giá trị của Thanh Linh Quả. Bằng không ba năm sau, bọn họ cũng có khả năng chỉ vừa mới bước vào Tụ Nguyên Cảnh, như vậy liền không có cơ hội lần sau rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #tiên#từ