Chương 1: Vị hôn phu mới Tư Dận Diễn
Số 99 đường Thiên Hà
Cục dân chính một nơi không có kiến trúc rõ ràng nhưng cũng ra mất thuận mắt.
Một chiếc màu đỏ bắt mắt chạy nhanh như chớp vượt qua mọi chiếc xe khác, dùng kỹ năng lái xe tuyệt đỉnh của mình cua một vòng thật đẹp mắt cho xe vào đúng vị trí của bãi đỗ xe, dừng xe tắt máy, cửa xe mở ra, một chie61c giày cao gót được làm bằng thủy tinh chạm xuống mặt đất , liền xuất hiện mu bàn chân trắng nỗi, chân dài thẳng tắp , chỉ nhìn thấy một chân cũng làm cho người ta kinh diễm .
Rốt cuộc, bên trong xe người như thế nào ra tới, chiếc áo tay dài cổ cao màu trắng kết hợp với váy dài đến đầu gối, phía trên thiêu hoa mẫu đơn, mái tóc màu đen, mặt như trứng ngỗng,cổ như thiên nga,cổ tay mảnh khảnh , ngực to, eo nhỏ, chân dài, đeo trang sức lóng lánh, đôi môi đỏ rực như lửa, tục xưng: Chém nam sắc!
Máy tóc dài đen nhánh như mực, vài sợi che khuất trán,lông mi xòe như cánh quạt,mắt phượng, dáng mũi cao tinh xảo, hình dáng hoàn mỹ môi diễm lệ no đủ, kết hợp với gương mặt như trứng ngỗng , nhìn đến kinh tâm động phách.
Cô chậm rãi ngẩn đầu lên , lộ chiếc cổ cao trắng nõn như thiên nga, mơ hồ có thể thấy được xương quai xanh, lười biếng nghiêng người dựa vào cửa xe, dáng người cân xứng, đường cong phập phồng, người qua đường xem đến si mê, nhất thời không để ý đến bồn hoa ở dưới chân,không kịp phòng ngừa liền té ập vào bồn hoa, che lại gương mặt đầy máu mũi ngẩn lên bắt gặp ánh mắt của đối phương đang mỉm cười , đỏ mặt chật vật chạy mất.
Một đôi chuẩn bị đăng ký kết hôn đi ngang qua, cô gái nhìn đến thất thần, kết quả hoàn hồn lúc sau nhìn đến liền thấy chồng chưa cưới cũng xem nước miếng đều nhỏ giọt, nháy mắt mặt liền đen, một tay đem chồng chưa cưới hỏi: “Còn muốn kết hôn hay không ?”
Lông mi khẽ chớp, một đôi mắt trong sáng như lưu ly nhìn xung quanh , ánh mắt dừng lại ở cửa Cục Dân Chính, giơ lên mắt đuôi thoạt nhìn tựa hồ là đang cười, nhưng tận trong đáy mắt lại như một hầm băng.
Thu hồi lại ánh mắt nhất thời lơ đãng nhìn thấy một chiếc xe đen dừng cách đó không xa, xuyên qua cửa kính phía trước có thể nhìn thấy 2 người đàn ông mặc tây trang ngồi ở phía trong, thấy cô nhìn qua lập tức giả bộ nói chuyện.
Cô khẽ mỉm cười, lạnh lẽo đến đáng sợ , cư nhiên còn phái người đi theo, đây là tính toán nếu cô không phối hợp liền ép cô vào hay sao?
Đường đường là con gái của thị trưởng , thế nhưng bắt buộc cùng một người chưa từng gặp mặt , không biết là cái gì oai dưa lùn táo kết hôn, nếu không phải vì tính do dự không quyết đoán của mẹ, cô mới không xuất hiện ở chỗ này, cô nhưng thật ra muốn biết, rốt cuộc cái dạng gì người dám cưới cô.
“Cốc cốc!”
Có người gõ cửa xe, Diệp An Cửu quay đầu nhìn lại, có lẽ là giờ phút này ánh mặt trời có chúc chói lóa, làm cô có chút không mở mắt ra được.
Một một người đàn ông anh tuấn , mày kiếm hàng mi dài, đôi mắt sáng, ngũ quan tinh xảo, đường cong anh tuấn hoàn mỹ , thoạt nhìn bất quá cũng chỉ 26 27 tuổi, đôi mắt đen phảng phất sự lạnh lẽo, gương mặt lại thuộc về một người đàn ông trưởng thành, âm trầm , cơ trí, yên lặng, một người tâm cơ được năm tháng mài dũa, thâm thúy khó dò.
“Diệp An Cửu?”
Đôi môi khẽ nhúc nhích, giọng nói trầm thấp từ tính dễ nghe đến mê người.
Diệp An Cửu híp mắt: “Có việc?”
Trong lòng suy nghĩ , nhưng là lại cảm thấy không có khả năng, Diệp gia không tìm cho cô một lão hói đầu da mặt nhăn nheo cũng đã là nhân từ, như thế nào sẽ gả cô cho một người đàn ông xuất sắc như vậy.
Bất quá, trên đời sự tình luôn có rất nhiều thứ không tưởng được, người đàn ông dáng người thẳng tắp vừa chuyển mình, từ trên cao nhìn xuống, nói : “Giấy chứng nhận của em ở ngay chỗ tôi, đi thôi!”
Diệp An Cữu nghĩ mình sẽ phi thường chán ghét chuyện này, nhưng giờ phút này cũng không phản đối, xuống xe đi theo phía sau người đàn ông leo lên bậc thang, ánh mắt dừng lại trên người đàn ông phía trước,đôi chân dài thẳng tắp ,vai rộng eo thon, bước đi nhanh như gió, bóng dáng vững chắc như tùng, kiên nghị làm cho người khác sợ hãi.
Hai người đi đến phòng chụp ảnh , nhiếp ảnh gia nhìn đến hai người trước mắt sáng ngời, hai người dung mạo thật sự là khó gặp, quả thực giống như là minh tinh từ trong TV đi ra, chính là hai người kia khí tràng rõ ràng không hợp ,làm người nhìn có cảm giác xấu hổ.
Nhiếp ảnh gia bất đắc dĩ: “Hai người xác định là muốn kết hôn sao? Có thể hay không tới gần một chút? Thân mật, ân ái, hiểu không ?”
Diệp An Cửu rũ mắt thấy hai người khoảng cách còn chưa tới mười cm, có chút rối rắm.
Đột nhiên, một cánh tay dài từ phía sau ôm tới, Diệp An Cửu cả người bị kéo qua đi, còn ngây ngốc thì nhiếp ảnh gia ấn chụp: “OK!”
Hơi thở đàn ông xông vào chóp mũi, cũng như khí chất, mát lạnh sạch sẽ, cùng với hormone cường đại, cô có trái tim kiên định ,cũng bị người đàn ông này hấp dẫn.
Diệp An Cửu đều không phải là bài xích chuyện tiếp xúc thân mật với người khác giới , dù đối phương là người xa lạ, hơn nữa vừa rồi cô cũng đã kết hôn với người ngay lần đầu tiên gặp mặt , một chút ái muội này cũng làm cô không thể tiếp thu kịp.
Nhưng cô còn chưa kịp tránh ra, đối phương cũng đã buông tay trước ,tốc độ kia, giống như nhiều một giây liền sẽ nhiễm virus, thật sự ghét bỏ hoàn toàn, Diệp An Cửu cảm giác đã chịu đả kích, cô mị lực bị giảm giá trị?
Cầm ảnh chụp, từng bước làm thủ tục , viết xong lúc muốn nộp, Diệp An Cửu liền ngừng lại, âm thanh trong trẻo thuộc về phụ nữ cất giọng nói : “Tiên sinh! Tôi có thể hỏi anh mấy vấn đề không?”
Người đàn ông nhàn nhạt nhìn qua, ánh mắt lạnh lẽo lộ ra vài phần dung túng cô: “Nói!”
“Vì cái gì muốn cùng tôi kết hôn?”
“Lớn tuổi rồi , cần cưới một người vợ!”
“Vì sao lại chọn tôi?”
Người đàn ông lại liếc nhìn cô một cái, ánh mắt phảng phất lạnh lẽo có thể nhìn đến chỗ sâu nhất trong mắt cô : “Thuận mắt!”
Diệp An Cửu: “......” Cho nên cô là hỏi một đống vô nghĩa sao?
“Cuối cùng còn một chuyện ..... Anh là quân nhân?”
"Đúng!”
Diệp An Cửu từ nhỏ liền có một cái chấp niệm, đối quân nhân chấp niệm.
Thủ tục giao ra , nộp tiền , mới chờ vài phút , hai cuốn sổ màu đỏ liền ra tới , Diệp An Cửu lấy cuốn của mình mở ra, liếc mắt một cái liền thấy được cái tên xa lạ : Tư Dận Diễn!
Cô... Vị hôn phu mới!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro